Chương 377: Quạ Đen Xuất Lực
La Thiên chọn người cát yếu kém nhất, hắn không bại lộ thực lực, dù sao Ứng Phi Hàng cũng đang ở đây, hắn cần phải che giấu thực lực và thủ đoạn.
La Thiên lộ vẻ miễn cưỡng so chiêu với người cát khổng lồ.
“Ha hả!”
Ứng Phi Hàng liếc La Thiên, gã bước tới gần ba quang đoàn.
Một quyển sách cổ, một cái hồ lô, một cây trường thương.
Ứng Phi Hàng lựa chọn sách cổ!
Đây có thể là một môn công pháp hoặc là võ kỹ cực kỳ cường đại.
Ầm!
Bàn tay gã ngưng tụ chân khí trực tiếp đánh tới nhưng chỉ đánh ra chút gợn sóng, quang đoàn lam nhạt bình yên vô sự.
Ứng Phi Hàng đã đoán trước được tình huống này, gã không ngừng lại mà là tiếp tục tiến công, không ngừng tiêu hao lực lượng lam quang.
Đột nhiên, cảm giác nguy cơ truyền đến từ phía sau.
Ứng Phi Hàng bỗng nhiên xoay người, gã thấy một người cát mới xuất hiện, nó giơ bàn tay khổng lồ ẩn chứa lực lượng khủng bố đánh về phía Ứng Phi Hàng!
“Ngưng tụ ra người cát mới ư?!”
Ứng Phi Hàng giật mình nhanh chóng lui lại, tránh đi đòn công kích của người cát khổng lồ.
“Chết đi!”
Sắc mặt Ứng Phi Hàng lạnh lùng, gã lại xuất chưởng, chưởng pháp như một tia chớp màu bạc xuyên qua ngực người cát.
Lại hạ gục trong một chiêu!
Thực lực của Ứng Phi Hàng quả thật rất mạnh, có lẽ nửa năm sau gã có thể trở thành đệ tử hạch tâm!
Nhưng sau khi Ứng Phi Hàng đánh mười mấy chiêu hòng phá vỡ lam quang thì lại có người cát mới ngưng tụ ra, nó bất chấp tất cả nhào về hướng Ứng Phi Hàng.
“Hả? Cách một thời gian thì sẽ ngưng tụ ra người cát mới sao?”
La Thiên nhạy bén phát hiện khoảng thời gian 2 người cát chết đi rồi ngưng tụ lại hoàn toàn tương đồng.
Nếu là vậy thật thì tiểu đội bốn người nên đồng tâm hiệp lực tiêu diệt tất cả người cát trước, sau đó đoạt lấy bảo vật thì sẽ thuận lợi hơn.
Chỉ tiếc là tiểu đội này không hề hòa hợp.
La Thiên không chung chí hướng với ba người Ứng Phi Hàng.
Ngoài ra, Ứng Phi Hàng có ý đồ độc chiếm bảo vật nên gã không giúp hai gã thủ hạ mà là một mình tiêu hao quang đoàn bao bọc bảo vật.
Sau một thời gian, Ứng Phi Hàng đã có chút mỏi mệt, cảm giác này chủ yếu đến từ tinh thần.
“Đáng chết, đám người cát này giải quyết mãi không xong!”
Ứng Phi Hàng sắc mặt âm trầm.
Giờ phút này, gã bị hai người cát bao vây, rất khó để tiêu diệt.
“Người cát khổng lồ không chỉ ngưng tụ thêm sau một thời gian mà thực lực cũng đang chậm rãi tăng lên!”
La Thiên là kẻ nhàn nhã nhất tiểu đội, hắn vẫn luôn quan sát tình hình, phát hiện rất nhiều tin tức hữu dụng. Đương nhiên, ở trong mắt người ngoài thì La Thiên mới là kẻ mệt nhất. Dù sao tu vi của hắn cũng chỉ là Linh Hải cảnh lục trọng đỉnh, chắc chắn phải dùng toàn lực để có thể ngăn cản một người cát khổng lồ.
Nhưng đám người Ứng Phi Hàng cảm thấy hơi kỳ lạ, tuy tình cảnh của La Thiên có vẻ rất gian nan nhưng hắn không bị thương chút nào.
“La Thiên, có thủ đoạn gì thì dùng ra hết đi, nếu không chúng ta sẽ phải tay không ra về!”
Ứng Phi Hàng quát.
Rõ ràng là gã cố ý nhằm vào La Thiên.
“Linh sủng quạ đen của ngươi đâu? Bộ dáng nó kỳ lạ như vậy nhất định là có năng lực đặc thù đúng không?!”
Ứng Phi Hàng hô.
Gã có ấn tượng sâu sắc với với linh sủng của La Thiên.
Nếu muốn đối phó với La Thiên thì đương nhiên phải hiểu rõ thủ đoạn của hắn.
“Cạc cạc cạc! Bản thần nghe thấy có người khen ta đẹp trai!”
Quạ đen bay từ bên ngoài vào, bộ dáng đắc ý dào dạt.
“...” Ứng Phi Hàng nhăn mày, ta nói vậy bao giờ?
La Thiên cũng câm nín, con quạ đen này quá thích được ca ngợi, những lời này là châm chọc mà nó chẳng hề nhận ra.
“Quạ đen, dùng bản lĩnh của ngươi kêu hai tiếng đi.”
La Thiên phân phó, sau đó bịt chặt lỗ tai.
Ba người Ứng Phi Hàng lộ vẻ cổ quái.
Nhưng ngay sau đó thân hình ba người đồng thời chấn động, lộ vẻ kinh hãi khó chịu.
“Cạc cạc cạc cạc cạc!”
Một chuỗi tiếng vang bén nhọn như kim loại cọ xát, tràn ngập ma tính khó có thể miêu tả quanh quẩn trong hẻm núi.
Ba người Ứng Phi Hàng bị tiếng kêu của quạ đen ảnh hưởng, nghiến răng nghiến lợi, bực bội phiền lòng như sắp phát cuồng!
“Sao lại có thanh âm khó nghe như vậy?”
Ứng Phi Hàng sắc mặt dữ tợn nói.
Bản lĩnh này quá đáng sợ!
Quạ đen này chắc chắn là một con át chủ bài của La Thiên, may mà Ứng Phi Hàng đã biết điểm này, nếu không sau này muốn xuống tay với La Thiên thì có khả năng sẽ lật thuyền trong mương.
Nhưng khi Ứng Phi Hàng nhìn hai người cát khổng lồ trước mặt thì tâm tình lập tức tan vỡ.
“Im miệng, mau im miệng, mẹ nó đây là năng lực rác rưởi gì, vì sao đám người cát không chịu chút ảnh hưởng nào?”
Còn ba người Ứng Phi Hàng thì nhận hết tra tấn, toàn thân khó chịu.
“Đám kiến vô tri dám vũ nhục thần âm của bản thần ư? Xem ra năng lực thưởng thức của ngươi có vấn đề, để bản thần cho ngươi nghe thêm vài lần, lĩnh ngộ chân lý của âm nhạc!”
Quạ đen lộ vẻ khinh thường, chợt bay quanh Ứng Phi Hàng, cạc cạc kêu to.
“Cút… cút ngay!”
Ứng Phi Hàng giận dữ, xuất chiêu tấn công nhưng bị tiếng kêu của quạ đen ảnh hưởng, trạng thái tinh thần sa sút, hơn nữa bản thân quạ đen có năng lực tà hồ, công kích của Ứng Phi Hàng căn bản không thể đánh trúng nó.
“La Thiên, mau gọi sủng vật của ngươi trở về!”
Ứng Phi Hàng phẫn nộ hô.
“Do ngươi muốn nó xuất lực đấy chứ.”
La Thiên cười nói.
Ầm!
Người cát vung tay, một đám cát đá hỗn loạn bùng nổ thổi quét về hướng Ứng Phi Hàng.
Ứng Phi Hàng bay ngược vài chục bước, quần áo rách nát, trên người xuất hiện vài vết thương nhẹ.
“Ta bảo sủng vật của ngươi giúp chúng ta chứ không muốn nó giúp đám người cát kia!”
Ứng Phi Hàng kiềm nén lửa giận, giọng nói lộ vẻ cầu xin.
“Quạ đen, trở về!”
La Thiên hô.
Quạ đen chưa đã thèm nhưng vẫn lui lại.
Ứng Phi Hàng và hai gã đệ tử kia lập tức nhẹ nhàng thở ra.
Trong chốc lát vừa rồi bị quạ đen quấy nhiễu, bọn họ rơi vào thế yếu, ai cũng bị thương nhẹ.
“Nhất định là tiểu tử này cố ý muốn hại chết ta!”
Trong mắt Ứng Phi Hàng nổi lên sát ý!
Đúng lúc này.
Sàn sạt!
Bên cạnh Ứng Phi Hàng xuất hiện một đoàn cát quay cuồng ngưng tụ, hóa thành một người cát khổng lồ.
3 người cát đều lao về phía Ứng Phi Hàng cách bảo vật gần nhất.
“Cái gì?”
Ứng Phi Hàng hoàn toàn luống cuống.
3 người cát khổng lồ rất khó đối phó!
“Lui lại!”
Ứng Phi Hàng lập tức quát.
Hai gã đệ tử kia cách lối vào hẻm núi gần nhất, bọn họ lập tức bỏ lại người cát, chạy thoát ra ngoài.
Mọi người đoạt bảo thất bại bởi vì Ứng Phi Hàng muốn quạ đen ra tay.
Vèo!
Khi Ứng Phi Hàng lui lại đã cố ý tới gần La Thiên.
Mục tiêu công kích của người cát khổng lồ là ưu tiên kẻ gần bảo vật hơn, nếu không thì sẽ là tiến công ngẫu nhiên.
Tu vi của Ứng Phi Hàng là Linh Hải cảnh cửu trọng, còn La Thiên thì ẩn giấu thực lực, không thể hiện hết ra, bởi vậy hắn đã bị Ứng Phi Hàng đuổi theo.
Giờ phút này, hai người bị bốn người cát đuổi giết!
“La Thiên, chết đi!”