Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 382 - Chương 382: Chọc Giận

Chương 382: Chọc Giận Chương 382: Chọc Giận

Chương 382: Chọc Giận

Đúng lúc này, La Thiên sinh ra dự cảm nguy cơ.

“Chẳng lẽ đám người Hàn Nguyên, Ứng Phi Hàng đuổi theo?”

Sắc mặt La Thiên trầm xuống, có chút phiền lòng.

Chỉ có hai biện pháp hóa giải nguy cơ.

Thứ nhất là lợi dụng lực lượng ấn ký giết sạch bọn họ, như vậy là có thể thanh thản tìm kiếm Linh Đàm tiếp theo.

Thứ 2: Từ bỏ Linh Đàm trong khu vực này.

Biện pháp thứ nhất rõ ràng là bất khả thi, trừ khi La Thiên có thể giết chết bọn họ trong nháy mắt, nếu không sẽ có kẻ bóp nát lệnh bài truyền tống ra ngoài, như vậy La Thiên sẽ xong đời.

“Chỉ có thể tạm thời từ bỏ Linh Đàm nơi này, đi tìm Linh Đàm khác!”

La Thiên cảm thán.

Hắn không chắc trong Huyền Không Sơn còn Linh Đàm nào khác hay không.

Bắt đầu tìm kiếm lại từ đầu cũng là một quá trình rất gian khổ.

La Thiên ngẩng đầu nhìn lên không trung.

Gió lốc cuốn theo cát vàng che đậy tất cả, không trung mờ mịt, áp lực vô hình tràn ngập.

La Thiên có thể rõ nhận được nguy cơ đến từ thí luyện Huyền Không Sơn càng ngày càng cường liệt.

Chỉ sợ không lâu sau đó, toàn bộ Huyền Không Sơn sẽ trở nên vô cùng nguy hiểm.

Vèo!

La Thiên mang theo quạ đen phiêu nhiên rời đi khu vực sa mạc này.

Không lâu sau.

“La Thiên, ngươi trốn ở đâu?!”

Thanh âm âm lãnh từ phía sau truyền đến.

Bốn người Hàn Nguyên, Ứng Phi Hàng cùng đuổi theo!

“Quả nhiên là bọn họ!”

La Thiên nhíu mày.

Hắn không ngờ những người này tìm thấy hắn nhanh như vậy, xem ra trong đội ngũ có kẻ giỏi truy tung.

Hiện giờ tốc độ của La Thiên vượt xa Linh Hải cảnh bát trọng đỉnh bình thường, thậm chí còn nhanh hơn Ứng Phi Hàng Linh Hải cảnh cửu trọng. Nhưng so với đệ tử hạch tâm thì vẫn chậm hơn một chút.

Hàn Nguyên dẫn đầu tới gần, sát ý mãnh liệt.

“Chết đi!”

Hàn Nguyên vung kiếm, từng đạo kiếm quang xẹt qua, bổ về phía La Thiên.

Khi khoảng cách còn khá xa thì La Thiên có thể lợi dụng tốc độ linh hoạt và linh thức để né tránh.

Nhưng khi khoảng cách không ngừng kéo gần, tránh rất khó khăn.

Phía sau, Ứng Phi Hàng thấy cảnh này thì lộ ra nụ cười tàn khốc, dường như gã đã đoán trước được kết cục thê thảm của La Thiên.

Đúng lúc này, La Thiên thấy cách đó không xa có một bóng hình xinh đẹp, khí chất điển nhã, dung mạo động lòng người.

“Dịch Tĩnh Văn!”

La Thiên cả kinh!

Hắn đoán rằng sau khi Dịch Tĩnh Văn rời khỏi huyệt động thì sẽ nhận thấy điều bất thường rồi trở về, phát hiện ra việc bị hắn lợi dụng!

“Họa vô đơn chí!”

La Thiên cười khổ.

Nếu Dịch Tĩnh Văn cũng tức giận ra tay thì tình cảnh sẽ càng không ổn.

Tu vi Dịch Tĩnh Văn là nửa bước Địa Nguyên Cảnh, mạnh hơn Hàn Nguyên nhiều!

“Dịch sư tỷ, cứu ta, đám người Hàn Nguyên, Ứng Phi Hàng muốn giết ta!”

La Thiên hô lớn.

Phía sau, Hàn Nguyên và đám người Ứng Phi Hàng cũng phát hiện ra Dịch Tĩnh Văn ở phía trước, sắc mặt thay đổi.

Thí luyện có quy củ, đồng môn không được tàn sát lẫn nhau.

Nếu sau khi Dịch Tĩnh Văn rời khỏi đây tố cáo bọn họ thì bọn họ sẽ xong đời!

Đám người Hàn Nguyên, Ứng Phi Hàng lập tức khó xử, không thể không chạy chậm lại, thu liễm sát ý, ngừng tấn công.

“Đi!”

Nhưng tốc độ của La Thiên không chậm lại chút nào, thậm chí hắn còn phát huy tốc độ nhanh hơn, còn thay đổi phương hướng bỏ chạy.

“Hả?”

Đám người Hàn Nguyên, Ứng Phi Hàng sửng sốt?

La Thiên trốn cái gì? Dù muốn chạy thì cũng nên chạy tới chỗ Dịch Tĩnh Văn kia chứ, có Dịch Tĩnh Văn ở đây thì bọn họ sẽ không dám giết La Thiên!

Nhưng ngay sau đó đám người Hàn Nguyên liền thấy Dịch Tĩnh Văn nhăn mày, đôi mắt lóe qua quang mang băng lãnh, nàng quát: “La Thiên, ngươi dám lợi dụng ta! Ở trong huyệt động, người đã lấy được bảo vật gì?”

Dịch Tĩnh Văn đuổi theo.

Đám người Hàn Nguyên, Ứng Phi Hàng trợn tròn mắt.

Bọn họ lập tức hiểu ra vừa rồi La Thiên chỉ hư trương thanh thế!

Mà điều đáng ngạc nhiên hơn là La Thiên còn đắc tội với Dịch Tĩnh Văn!

Vèo!

Đám người Hàn Nguyên lập tức đuổi theo, Hàn Nguyên lộ vẻ chính trực nói: “Dịch sư muội, không ngờ La Thiên lại đắc tội với ngươi, tiểu tử này quá đáng giận, vừa rồi cũng đoạt đi chiến quả của chúng ta!”

“Chúng ta hãy liên thủ bắt lấy tiểu tử kia, ta lấy lại thứ thuộc về ta, ngươi lấy lại đồ thuộc về ngươi.”

Hàn Nguyên cười nhạt.

Hắn ta vẫn luôn theo đuổi vị đệ nhất mỹ nữ thượng tông này.

Hàn Nguyên cảm thấy hiện giờ cùng Dịch Tĩnh Văn đuổi giết La Thiên là cơ hội tốt để kéo gần quan hệ với nàng.

“Được!”

Dịch Tĩnh Văn gật đầu, trong lòng thì cảm thấy kỳ quái, bản lĩnh của La Thiên không nhỏ, vừa lợi dụng chính mình lại còn cướp của Hàn Nguyên.

Thí luyện Huyền Không Sơn mới bắt đầu không lâu mà đã chọc đến hai vị đệ tử hạch tâm!

Hắn quá to gan!

“Quạ đen, mau quấy nhiễu bọn họ!”

La Thiên hô.

Nếu bị đuổi kịp thì kết cục chắc chắn sẽ rất tồi tệ.

Quạ đen nghe lời, nó bay lên trời, kêu to với đám người đuổi giết phía sau.

“Mau che tai lại!”

Sắc mặt ba người Ứng Phi Hàng tay đổi, hồi tưởng lại cảm giác khủng bố khi nghe quạ đen quỷ khóc sói gào.

Dịch Tĩnh Văn và Ứng Phi Hàng cảm thấy nghi hoặc, chỉ là một con quạ đen mà thôi, khoảng cách còn xa như vậy thì sợ cái gì.

Nhưng ngay sau đó hai người hối hận che kín lỗ tai.

“Linh sủng này quá tà hồ, thanh âm này thật sự là... Đáng sợ!”

Sắc mặt Hàn Nguyên lộ vẻ dữ tợn.

Dù đã che kín lỗ tai nhưng hiệu quả của tiếng kêu của quạ đen vẫn không suy yếu.

Dịch Tĩnh Văn cau mày cắn chặt môi, dùng ý chí mạnh mẽ để nhẫn nại.

Nàng và Hàn Nguyên bị tiếng kêu này làm cho phiền lòng, tốc độ không những không giảm xuống mà còn tức giận trực tiếp tấn công!

“Cạc cạc cạc, đám xấu xí các ngươi mà đòi đánh trúng bản thần ư? Mơ đi!”

Quạ đen kiêu ngạo vẫy cánh né tránh công kích.

Đồ xấu xí?

Sắc mặt Dịch Tĩnh Văn càng thêm khó coi, nàng chưa bao giờ bị kẻ nào vũ nhục như vậy.

“Con quạ xấu xí kia, sao ngươi dám bôi nhọ Dịch sư muội?!”

Hàn Nguyên nhân cơ hội lấy lòng nàng.

Lời quạ đen nói đã hoàn toàn chọc giận hai người.

Hai vị đệ tử hạch tâm tấn công vô cùng hung mãnh, kiếm quang bay múa đầy trời.

La Thiên chạy như bay trên mặt đất lộ vẻ sắc cổ quái.

Ai không biết chắc sẽ nghĩ quạ đen muốn bảo hộ chủ nhân nên cố ý hấp dẫn hỏa lực, còn thực tế thì là miệng lưỡi con quạ này luôn nói ra những lời khó nghe như vậy.

Hô hô!

Quạ đen vừa kêu vừa dồn dập vỗ cánh, kiệt lực né tránh công kích của hai đệ tử hạch tâm.

Nó thổi phồng bản thân quá trớn, nếu bị đánh trúng thì sẽ rất mất mặt.

Bình Luận (0)
Comment