Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 385 - Chương 385: Liên Thủ

Chương 385: Liên Thủ Chương 385: Liên Thủ

Chương 385: Liên Thủ

Hàn Nguyên và Dịch Tĩnh Văn ngẩng đầu nhìn về phương xa.

“Không ổn!”

Hai người biến sắc.

Bọn họ đã sắp xuyên qua tầng gợn sóng, chạm đến Linh Đàm, không ngờ thiên tai lại xuất hiện ngay lúc này!

Oanh!

Lốc xoáy cuồng bạo thổi quét, thiên địa tối tăm, chỉ còn lại tiếng rít của cuồng phong.

La Thiên tránh sau một khối nham thạch, thúc giục Thiên Lô Bảo Thể, thi triển chân khí hộ thể, thuận lợi chịu đựng được thiên tai này.

Ba người Ứng Phi Hàng bị La Thiên đả thương tay chân, hành động không tiện, thực lực bị hao tổn.

“A! Cứu ta!”

Ba người lớn tiếng kêu nhưng lại bị gió bão át mất thanh âm, bao phủ thân hình bọn họ.

Hàn Nguyên và Dịch Tĩnh Văn không còn chỗ để trốn trừ khi bọn họ rời khỏi Linh Đàm, lát nữa bắt đầu lại lần nữa, nhưng bọn họ không làm như vậy, lựa chọn kiên trì chịu đựng.

...

Gió lốc dần đi xa, mặt đất như bị rửa sạch một lần, cát vàng biến mất, lộ ra bề mặt nham thạch khô cạn.

Dịch Tĩnh Văn và Hàn Nguyên quần áo rách rưới, mái tóc hỗn độn, nhìn qua trông như ăn mày.

Nửa thân dưới của hai người hoàn toàn chìm trong lòng đất, khuôn mặt bẩn thỉu tái nhợt.

Bọn họ gánh chịu khảo nghiệm Linh Đàm đồng thời kiên trì vượt qua một đợt tai họa tự nhiên tập kích, không chỉ tiêu hao rất lớn mà còn bị thương!

“May mà thiên tai lần này không quá khủng bố!”

Hàn Nguyên thở dài.

Nếu nó kéo dài 1 – 2 ngày, uy lực thiên tai chắc chắn sẽ tăng gấp bội, đến lúc đó, Dịch Tĩnh Văn đã nửa bước Địa Nguyên Cảnh cũng không dám kiên kì chịu đựng.

Hàn Nguyên và Dịch Tĩnh Văn nhìn chăm chú vào Linh Đàm, gian nan tới gần.

Lúc này, La Thiên đi ra.

“Không hổ là đệ tử hạch tâm, không ngờ 2 vị lại kiên trì qua được!”

Khóe miệng La Thiên nhếch lên, nếu là đệ tử bình thường thì vừa rồi có khả năng phải lựa chọn tạm lánh nguy hiểm.

Nhưng chính bởi vì đệ tử hạch tâm rất mạnh, lựa chọn chịu đựng thiên tai này nên mới cho La Thiên một ít cơ hội.

La Thiên tiến đến gần Linh Đàm.

Hàn Nguyên và Dịch Tĩnh Văn lập tức chú ý tới hành động của hắn.

“La Thiên, cút ngay! Ngươi dám tới gần Linh Đàm thì ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!”

Hàn Nguyên lập tức quát lớn.

Dịch Tĩnh Văn nhăn mày.

Giờ phút này, nàng và Hàn Nguyên đều bị thương, tiêu hao cũng hơi lớn, có thể nói là đang ở trong thời kỳ tương đối suy yếu.

Lúc này La Thiên nhân cơ hội chen chân vào, thời cơ quả thật rất tốt.

Chẳng lẽ La Thiên đã đoán trước được chuyện này sẽ xảy ra sao?

Nếu không có trận gió lốc vừa rồi thì cũng sẽ không có thời cơ này.

“Ha hả, Hàn sư huynh, các ngươi mãi chưa chạm đến Linh Đàm, ta cảm thấy có lẽ tại phương pháp của các ngươi không đúng! Ta có chút kinh nghiệm, vậy nên muốn biểu diễn cho các ngươi xem một chút!”

La Thiên cười nói.

Sau đó hắn đến gần Linh Đàm, tiếp xúc tầng gợn sóng màu vàng kia.

“Ai muốn ngươi biểu diễn!”

Hàn Nguyên tức muốn hộc máu.

Dịch Tĩnh Văn và hắn ta đã cách Linh Đàm rất gần. Đây là thời điểm trọng lực mạnh nhất, hai người như bị rất nhiều ngọn núi lớn đè lên, bước đi gian nan.

Trong tình huống này, bọn họ không thể xuống tay với La Thiên.

Hơn nữa còn có một nguyên nhân khác, La Thiên tới quá muộn, hắn sẽ chậm hơn bọn họ rất nhiều, sẽ không chiếm được gì cả.

Vậy nên bọn họ không cảm thấy hành vi La Thiên có thể tạo thành uy hiếp.

“Khi ta lấy được lực lượng Linh Đàm chính là lúc ngươi phải chết!”

Trong lòng Hàn Nguyên nổi lên sát ý mãnh liệt.

Oanh!

La Thiên bị một lực áp bách kinh người như một ngọn núi nhỏ bỗng nhiên nện xuống.

Nhưng thân hình La Thiên không nhúc nhích chút nào, chỉ là hai chân dẫm ra một dấu vết mờ mờ trên mặt đất mà thôi.

“Như ta sở liệu, đối phó khảo nghiệm trọng lực thì lực lượng thân thể cường đại sẽ có ưu thế hơn!”

La Thiên thầm nghĩ trong lòng.

Hắn không dùng chân khí, chỉ dựa vào lực lượng thân thể để chống đỡ cỗ trọng lực kia, thân hình chậm rãi tới gần Linh Đàm.

Tốc độ La Thiên di chuyển nhanh hơn Dịch Tĩnh Văn và Hàn Nguyên trước đó rất nhiều.

“Hả?”

Tình huống này khiến Hàn Nguyên và Dịch Tĩnh Văn chú ý nhưng hai người không cho rằng La Thiên có thể đuổi kịp và vượt qua bọn họ!

Thân là đệ tử hạch tâm, bọn họ rất tự tin vào chính mình!

“Thiên Lô Bảo Thể!”

Toàn thân La Thiên bành trướng một vòng, ngoài thân hiện lên một tầng thanh quang, tản ra khí tức áp bách khiếp người.

Lực lượng và năng lực phòng ngự tăng mạnh, khả năng chống cự trọng lực cũng mạnh hơn.

La Thiên trực tiếp bước ra một bước, trong nháy mắt đã tới gần Linh Đàm hơn rất nhiều.

Điều này khiến Dịch Tĩnh Văn và Hàn Nguyên tâm thần chấn động, không khỏi giật mình.

“La Thiên, ngươi dám tiến thêm một bước thì lát nữa đừng trách ta xuống tay vô tình!”

Hàn Nguyên bỗng cảm thấy có lẽ La Thiên thực sự có hy vọng đuổi kịp và vượt qua bọn họ.

“Hàn sư huynh, ta thấy các ngươi quá chậm nên mới muốn biểu diễn một lần cho các ngươi xem, sao ngươi có thể lấy oán trả ơn như vậy?”

La Thiên cười nói, bỏ qua lời cảnh cáo của Hàn Nguyên.

“Đáng chết!”

Hàn Nguyên giận không thể át, ngưng tụ ra một đạo kiếm quang bắn về phía La Thiên!

Trong mắt La Thiên lập loè hư vô kiếm quang, kiếm ý bùng nổ, Băng Ngân Kiếm đâm ra.

Đinh!

Kiếm quang của Hàn Nguyên vỡ nát.

Sau khi tu vi đột phá, thực lực La Thiên đã tăng lên.

Còn Hàn Nguyên thì đang kiệt sức, bị thương, còn chịu trọng lực khủng bố, chỉ có thể phát huy ra chừng sáu thành thực lực.

Bởi vậy La Thiên chặn được một kích này mà không rơi xuống hạ phong.

Dư uy kiếm khí vỡ nát thổi quét tứ phương, trùng kích 3 người La Thiên, Hàn Nguyên và Dịch Tĩnh Văn.

Ba người đều lui về phía sau một chút.

La Thiên lui lại ít nhất, thân thể hắn cường đại, phòng ngự cũng không thua hai vị đệ tử hạch tâm.

“Đáng chết!”

Sắc mặt Hàn Nguyên trầm xuống.

Công kích của hắn ta không thể làm gì La Thiên mà còn khiến mọi người đều lui lại.

“Dịch sư muội, chúng ta liên thủ đuổi tiểu tử này đi!”

Hàn Nguyên nói với Dịch Tĩnh Văn.

Hai vị đệ tử hạch tâm liên thủ xuất kích, La Thiên có thể ngăn cản được sao?

Trên thực tế, đây chính là điều mà La Thiên lo lắng nhất.

“Các ngươi đừng nên làm vậy thì hơn, mọi người cạnh tranh bằng thực lực bản thân không phải sẽ tốt hơn sao?” La Thiên nói.

Hàn Nguyên thấy La Thiên có vẻ sợ hãi thì khóe miệng nhếch lên, cười lạnh nói: “Cút! Ngươi không có tư cách cạnh tranh cùng chúng ta!”

“Nếu vậy thì ta đây chỉ có thể tiên hạ thủ vi cường!”

Sắc mặt La Thiên trở nên lạnh lùng.

Ong!

U Long Thần Mạch bùng nổ, hàn vụ bao phủ phạm vi mấy chục mét.

La Thiên lập tức áp súc phạm vi hàn lực còn 5 - 6 mét, vừa vặn bao phủ Hàn Nguyên và Dịch Tĩnh Văn ở bên trong.

Như vậy khả năng quấy nhiễu của lĩnh vực hàn vụ sẽ phát huy ra trình độ lớn nhất!

Ngoài thân Hàn Nguyên và Dịch Tĩnh Văn lập tức ngưng kết một tầng sương lạnh.

“Võ Mạch dị lực thuộc tính băng hàn!”

Hàn Nguyên rùng mình, sắc mặt xanh mét.

Cỗ hàn lực này quá mạnh mẽ!

Hắn ta và Dịch Tĩnh Văn đều là Võ Mạch địa giai, cũng có Võ Mạch dị lực nhưng đều chỉ tăng cường công kích, không thể phát huy tác dụng vào lúc này.

“Hừ, thủ đoạn của ngươi chỉ đến thế thôi sao?”

Hàn Nguyên châm chọc.

Cho dù bị lĩnh vực hàn vụ quấy nhiễu thì hắn ta và Dịch Tĩnh Văn liên thủ vẫn có thể đánh lui La Thiên.

Bình Luận (0)
Comment