Chương 399: Chất Vấn
“Đồ nhi, ai còn ở bên trong?”
Một lão giả mập mạp tóc bạc đi ra, ánh mắt nhìn chăm chú vào Diệp Phong, toàn thân tản ra áp bách vô hình.
Ông ta là đại trưởng lão Vân Tiêu Tông, sư tôn của Diệp Phong!
...
“Ha ha ha, Diệp Phong bị loại trừ rồi!”
La Thiên vui sướng bật cười.
Đến bây giờ, trái tim hắn còn đang đập kịch liệt, chưa bình tĩnh lại được.
Những chuyện vừa xảy ra thật sự quá mạo hiểm kích thích!
“Hừ, đó... Đều là... Công lao… của bản thần!”
Cái miệng còn dài hơn thân của quạ đen lúc đóng lúc mở, có vẻ cực kỳ phí sức.
Lần này La Thiên không phản bác.
Quả thật quạ đen có công lao rất lớn để có kết quả này.
Dù sao với tu vi Linh Hải cảnh thất trọng của La Thiên thì không thể cạnh tranh được với một đám đệ tử hạch tâm, càng đứng nói đến nửa bước Địa Nguyên Cảnh và Địa Nguyên Cảnh, chênh lệch thực sự quá lớn.
Thực lực không đủ thì dùng mưu kế để bù.
La Thiên và quạ đen dùng hết thủ đoạn, hãm hại lừa gạt, khiến những đệ tử khác bị loại trừ trước.
“Diệp Phong đã bị loại, trong toàn bộ Huyền Không Sơn có lẽ đã không còn đệ tử khác... Ta là đệ nhất!”
La Thiên chấn động.
Đệ nhất!
Đây là kết quả hắn chưa bao giờ suy xét đến.
Dù không phải dựa vào thực lực bản thân, có chút đầu cơ trục lợi nhưng cũng không có gì đáng trách.
Chẳng lẽ lại đòi một kẻ Linh Hải cảnh thất trọng như hắn đấu tay đôi với Địa Nguyên Cảnh ư?
“Trốn thôi!”
La Thiên và quạ đen tiếp tục bỏ chạy.
Tuy đã lấy được hạng nhất nhưng La Thiên không muốn từ bỏ ngay lập tức.
Thí luyện Huyền Không Sơn là một loại mài giũa, hắn muốn kiên trì đến thời khắc cuối cùng mới bóp nát lệnh bài danh ngạch!
Ầm! Ầm! Ầm!
Quái vật dung nham chạy theo đuổi giết.
La Thiên tăng tốc đến cực hạn, bất chấp tất cả để bỏ chạy.
Sinh mệnh ấn ký và ấn ký ngọn lửa đã bị tiêu hao hết.
La Thiên chỉ còn lại một ấn ký lực lượng, đối mặt với quái vật dung nham, thứ này không thể phát huy ra tác dụng đáng kể gì.
Vậy nên, hắn dùng hết sức để chạy trốn.
Cũng may thể lực La Thiên rất sung túc, chạy mấy ngày cũng không mệt.
Nhưng hắn phát hiện tốc độ của quái vật dung nham dường như đang dần dần nhanh hơn, có cảm giác như quái vật dung nham đã ngủ say quá lâu, vừa dậy thân thể không linh hoạt, sau khi làm nóng người thì tốc độ càng lúc càng nhanh, tản ra khí tức càng thêm khủng bố!
Mười mấy tức sau, quái vật dung nham tới gần, một đạo công kích hủy thiên diệt địa giáng xuống, thiên địa trở nên ảm đạm thất sắc.
“Tái kiến!”
La Thiên dừng bước chào hỏi.
Bởi vì quái vật dung nham nên Diệp Phong và Dịch Tĩnh Văn bị loại trừ trước, có một số việc đúng là khó để nói là phúc hay là họa.
Răng rắc!
La Thiên bóp nát lệnh bài, bị truyền tống ra ngoài.
...
“Là La Thiên!”
Ngữ khí Diệp Phong nặng nề, ánh mắt thâm thúy u ám.
“La Thiên?”
Đám cao tầng và rất nhiều đệ tử ngây người, tràn ngập nghi ngờ và giật mình.
“Trời ạ, tiểu tử này chơi quá trớn rồi!”
Trình Vạn Lý kinh ngạc cảm thán, hoàn toàn tin tưởng phán đoán của mình.
“La sư đệ hắn vậy mà...”
Ninh Hân chấn động.
Nàng bị truyền tống ra ngoài từ rất sớm, cũng chưa từng gặp La Thiên ở trong Huyền Không Sơn, hoàn toàn không biết gì về tình huống của hắn.
Vì là như thế nên nàng mới vô cùng chấn động!
“La Thiên?”
Tam trưởng lão lặp lại hai chữ này, đôi mắt mở to, sát ý đáng sợ chợt lóe qua rồi biến mất!
“Đồ nhi, ngươi nói rõ ràng xem, La Thiên thật sự vẫn đang ở trong Huyền Không Sơn ư?”
Đại trưởng lão không tin nổi phải hỏi lại lần nữa.
Ông có chút bất mãn với việc đệ tử của mình không giành được hạng nhất, nhưng Diệp Phong lại nói La Thiên vẫn đang ở trong Huyền Không Sơn, chuyện này là thật ư?
Mọi người nhìn về phía Diệp Phong, tất cả đều muốn xác nhận, muốn biết trong Huyền Không Sơn đã xảy ra chuyện gì!
Diệp Phong trầm mặc, Dịch Tĩnh Văn mở miệng nói: “Là La Thiên.”
“Sao lại là La Thiên?!”
“La Thiên!”
Giờ khắc này, hai chữ “La Thiên” không ngừng truyền ra từ trong miệng mọi người.
Bá!
Đúng lúc này, trên trận pháp truyền tống giữa quảng trường, La Thiên cũng bị truyền tống ra ngoài.
“Hả? Mọi người gọi ta làm gì?”
La Thiên đánh giá bốn phía.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía hắn, kể cả tam đại trưởng lão và tông chủ cũng đang nhìn chăm chú, ẩn chứa tinh thần áp bách vô hình khiến người ta thở không thông.
Nếu là Linh Hải cảnh thất trọng tầm thường thì có lẽ đã bị trường hợp này dọa cho nằm liệt, nhưng La Thiên với tinh thần ý chí cường đại, tố chất tâm lý tốt đẹp thản nhiên tiếp nhận tất cả ánh mắt!
Quạ đen cũng ngẩng đầu ưỡn ngực, gian nan nâng cái mỏ dài nhọn như một thanh đoản kiếm lên, cười to nói: “Cạc cạc cạc, tất cả đều đang quan sát dáng vẻ anh vĩ tuấn tiếu của bản thần!”
. . .
La Thiên và quạ đen xuất hiện khiến toàn trường chú ý.
Các đệ tử và cao tầng đều lộ vẻ giật mình khó tin.
Một đệ tử Linh Hải cảnh thất trọng đã làm thế nào để vượt qua 10 vị đệ tử hạch tâm trong thí luyện Huyền Không Sơn, kể cả Diệp Phong Địa Nguyên Cảnh.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì không ai tin được rằng đây là sự thật.
“La Thiên, bổn trưởng lão có chút hứng thú đối với thành tích của ngươi. Ngươi đã làm thế nào để kiên trì được đến cuối cùng?”
Nhị trưởng lão mở miệng hỏi.
“Hả?”
La Thiên cảm thấy không thích hợp, hắn không dính dáng gì đến nhị trưởng lão, nhưng dường như đối phương không thích hắn.
“La Thiên, bổn trưởng lão nghe nói trong Huyền Không Sơn lần này xuất hiện một lăng mộ cơ xưa. Mà mộ bia cực kỳ quý giá đã bị ngươi phá vỡ, có việc này không?”
Ánh mắt lạnh nhạt của tam trưởng lão quét tới, ẩn chứa tinh thần áp bách.
“Bổn trưởng lão rất tò mò, không biết ngươi đã vượt qua đồ nhi ta như thế nào!”
Đại trưởng lão cũng chậm rãi mở miệng, nhìn về phía La Thiên cướp đi hạng nhất của Diệp Phong.
Tình cảnh này nằm ngoài dự kiến của La Thiên.
Tam đại trưởng lão Vân Tiêu Tông đồng thời chất vấn hắn!
Nhưng La Thiên ngẫm lại liền lập tức hiểu ra.
Đệ tử của tam đại trưởng lão đều là đệ tử hạch tâm xuất sắc, trước khi thí luyện mở ra, Diệp Phong Địa Nguyên Cảnh chính là hạng nhất trong lòng mọi người.
Kết quả, thành tích của Kiều Hải tương đối kém, còn chẳng nằm trong 5 người đứng đầu.
Diệp Phong Địa Nguyên Cảnh cũng mất hạng nhất.
Đệ tử của 3 vị trưởng lão cùng với 10 vị đệ tử hạch tâm đều xếp sau La Thiên.
Không chỉ đám đệ tử này mất mặt mà sư tôn của bọn họ cũng thế.
Có thể nói rằng La Thiên đã khiến rất nhiều người tức giận!
Nhưng La Thiên cảm thấy đại trưởng lão và nhị trưởng lão thật sự chỉ muốn biết nguyên nhân, không có địch ý. Còn tam trưởng lão là muốn mượn cớ để định tội danh cho La Thiên!