Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 401 - Chương 401: Nỗi Lòng Của Quạ Đen

Chương 401: Nỗi Lòng Của Quạ Đen Chương 401: Nỗi Lòng Của Quạ Đen

Chương 401: Nỗi Lòng Của Quạ Đen

“La Thiên!”

Một nữ tử tiếu lệ đi tới, người đó là Kha Vũ Toàn - bạn tốt tại hạ tông của hắn.

Sắc mặt La Thiên hơi cổ quái, hỏi: “Tìm ta có việc gì?”

“Ta nghe nói, ngươi đắc tội với tam trưởng lão Vân Tiêu Tông, lão nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.”

“Ngươi có thể bình yên trở về từ thí luyện Huyền Không Sơn đúng là quá tốt. Giờ ngươi nên lập tức rời khỏi Vân Tiêu Tông đi, Đông Vực lớn như vậy, tam trưởng lão muốn đối phó với ngươi cũng không dễ!”

Kha Vũ Toàn khuyên.

“Không cần lo lắng.”

La Thiên khẽ cười đáp.

Tam trưởng lão đã ra tay vài lần nhưng đều thất bại.

Mà theo sự trưởng thành không ngừng của La Thiên, tam trưởng lão muốn đối phó với hắn lại càng khó khăn hơn.

Hơn nữa La Thiên cũng rất tin tưởng sư tôn của chính mình, lúc trước Mao trưởng lão đi gây chuyện đã bị trực tiếp bị đánh đuổi, cuối cùng hai thầy trò cũng không xảy ra vấn đề gì.

“Haizz, sao ngươi cứng đầu như thế?!”

Kha Vũ Toàn buồn bực.

Đúng lúc này, từ nơi xa có một đệ tử chạy tới, vẻ mặt lấy lòng cười nói: “Chúc mừng La sư đệ đã đứng đầu thí luyện Huyền Không Sơn!”

“Cái gì? Đứng đầu thí luyện Huyền Không Sơn?”

Kha Vũ Toàn ngây ngẩn cả người.

Thí luyện Huyền Không Sơn nhằm vào tất cả đệ tử thượng tông, cả 10 vị đệ tử hạch tâm cũng sẽ tham dự đúng không?

La Thiên đứng đầu ư? Đừng đùa!

La Thiên xua tay chào hỏi, sau đó về phòng, tắm rửa trước, sau đó nằm xuống nghỉ ngơi.

Bôn ba mấy ngày trong Huyền Không Sơn khiến hắn có chút mỏi mệt.

Sau một ngày nghỉ ngơi.

Sáng sớm hôm sau, La Thiên đến phủ đệ của sư tôn.

Vừa vào cửa, La Thiên đã thấy sư tôn Mộ Vân Thạch lại đang nhàn nhã lười nhác hóng gió.

“Ồ? Thí luyện Huyền Không Sơn kết thúc rồi sao?”

Mộ Vân Thạch nhìn về phía La Thiên, nói tiếp: “Ngươi đừng nhụt chí, thí luyện Huyền Không Sơn mở ra với tất cả đệ tử thượng tông, đệ tử Vân Tiêu Tông lần này cũng đều ưu tú, thành tích của ngươi không xếp chót là được. “

“Xác định rõ sự chênh lệch của mình và đệ tử hạch tâm, từ đó nỗ lực phấn đấu là chuyện ngươi nên làm sắp tới!”

La Thiên ngây người: “Sư tôn, ngươi không biết kết quả thí luyện Huyền Không Sơn ư?”

“Nhìn ngươi như vậy chẳng lẽ đã nằm trong 20 hạng đầu?” Mộ Vân Thạch hỏi lại.

Kết quả này nằm ngoài dự đoán của ông.

Ông biết La Thiên đắc tội không ít người, dễ bị nhằm vào trong thí luyện Huyền Không Sơn.

“À... Không phải.”

La Thiên lắc đầu.

“15 hạng đầu?”

Mộ Vân Thạch ngồi dậy.

Không tồi! Trong 15 hạng đầu thì chỉ xếp sau 10 vị đệ tử hạch tâm.

“Cũng không phải.”

La Thiên cười nói.

“Tiểu tử ngươi đừng úp úp mở mở, nói thẳng đi!”

Mộ Vân Thạch nghiêm mặt, lại nằm xuống.

“Hạng nhất!”

“Ừ, tạm được... Hả? Ngươi nói hạng bao nhiêu cơ?”

Sắc mặt bình tĩnh đạm nhiên của Mộ Vân Thạch trở nên cứng đờ, suýt nữa ngã xuống từ trên ghế nằm.

Hạng nhất?

Mộ Vân Thạch ngồi thẳng dậy, ngoáy ngoáy lỗ tai, hình như ông không gặp ảo giác.

“Ồ, hạng nhất cũng không tồi, tốt lắm... Ngươi đã làm thế nào?”

Mộ Vân Thạch ra vẻ trấn định, không khen ngợi nhiều, cuối cùng không nhịn được hỏi.

“Vận khí khá tốt mà thôi...”

La Thiên tự thuật mọi chuyện hắn đã trải qua một lần.

“Hừ, ngươi còn biết dùng mưu kế để bù lại chênh lệch giữa mình và đệ tử hạch tâm!”

Mộ Vân Thạch mặt ngoài bình tĩnh, trong lòng thì khiếp sợ mãi không bình tĩnh lại nổi.

Hạng nhất thí luyện Huyền Không Sơn, dùng kế với đệ tử Địa Nguyên Cảnh, nói thì nhẹ nhàng nhưng lúc tiến hành tuyệt đối không đơn giản.

“Lần này thu hoạch trong Huyền Không Sơn thế nào?”

Huyền Không Sơn là thánh địa Vân Tiêu Tông, rất nhiều kỳ ngộ bên trong thậm chí có thể nghịch thiên sửa mệnh.

La Thiên trả lời đúng sự thật, chỉ che giấu 《 Thiên Kiếm Quyết 》, bởi vì điều này sẽ làm bại lộ bí mật của thiên thư.

“Thu hoạch cũng không tệ lắm, kế tiếp ngươi hãy chuẩn bị cho thiên kiêu đại hội ba tháng sau đi! Trong lúc tu luyện có gì không hiểu thì có thể tới hỏi vi sư!”

Mộ Vân Thạch nghiêm mặt nói.

Thành tích thí luyện Huyền Không Sơn của La Thiên vượt xa dự đoán của ông, khiến ông rất chấn động.

Dù thế Mộ Vân Thạch vẫn không cho rằng La Thiên có thể tranh được 20 hạng đầu trong thiên kiêu đại hội.

Ông cảm thấy duyên phận thầy trò giữa bọn họ sẽ nhanh chóng kết thúc thôi.

“Vâng!”

La Thiên gật đầu, tràn ngập chờ mong với thiên kiêu đại hội ba tháng sau.

Đến thời điểm hiện tại, hắn vẫn chưa bao giờ rời khỏi Đông Vực.

Mà thiên kiêu đại hội sẽ giúp hắn tiếp xúc với toàn bộ thiên tài của Đông Thần đại lục.

Phải biết rằng tứ đại tông môn phân theo bốn vực Đông Nam Tây Bắc, chỉnh thể thực lực của Vân Tiêu Tông xếp thứ 3 trong tứ đại tông môn!

Ngoài ra, Trung Vực Đông Thần đại lục là nơi khởi nguyên của võ thị, thẩm thấu toàn bộ Đông Thần đại lục, là tồn tại cường thịnh cường đại nhất trong năm đại vực.

“Thiên kiêu đại hội sẽ là tràng cảnh thế nào?”

La Thiên mong chờ, rời khỏi phủ đệ sư tôn.

Mới vừa trở về, hắn liền nhìn thấy quạ đen lén lút bay ra.

“Con chim xấu xí kia, ngươi muốn đi đâu?”

La Thiên hô.

Quạ đen cả kinh, lông chim dựng đứng, nó nhanh chóng trấn định lại, đáp: “Thiếu niên, ở trong Huyền Không Sơn ngươi đã hứa hẹn sẽ cho ta nghỉ ngơi, muốn đi đâu thì đi đó kia mà!”

Qua một ngày, mỏ quạ chỉ ngắn lại một tấc, tổng thể vẫn dài nhọn trông rất buồn cười.

“Ừ, đừng đi xa.”

“Ta biết!”

Quạ đen lộ ra ý cười giảo hoạt.

Đừng đi xa ư? Hắc hắc, bản thần có thể bay xa bao nhiêu thì sẽ bay xa bấy nhiêu!

La Thiên không yên tâm, lại dặn dò: “Trong 2 tháng nữa nếu không thể trở về thì hãy đến Trung Vực, đến lúc đó ta cũng sẽ đến đó!”

Địa điểm tổ chức thiên kiêu đại hội là ở Trung Vực!

“Trung Vực ư? Bản thần đã biết!”

Quạ đen vẫy cánh, nhanh chóng bay đi.

“Trung Vực? Có chết thì bản thần cũng sẽ không đến đó, cạc cạc cạc!”

Sau khi bay đi một đoạn, quạ đen đắc ý kêu to.

Nó phải rời khỏi tên sát tinh La Thiên kia, tìm bảo vật khôi phục thực lực, còn muốn tìm về âm đạo thời kỳ đỉnh cao!

“Tuy rằng hiện tại thần khúc của bản thần đã không có đối thủ nhưng bản thần còn muốn tốt hơn nữa, nhất định phải trở nên hoàn mỹ nhất, khiến thế nhân hoàn toàn thần phục âm thanh tự nhiên và tuấn mạo khuynh thế của ta!”

Bình Luận (0)
Comment