Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 433 - Chương 433: Sợ Bị Trả Thù

Chương 433: Sợ Bị Trả Thù Chương 433: Sợ Bị Trả Thù

Chương 433: Sợ Bị Trả Thù

“Quy Nguyên Bài Vân Thủ!”

La Thiên thúc giục Thiên Lô Bảo Thể, vận chuyển đại lượng quy nguyên chân khí, đánh ra một đạo chưởng pháp cực kỳ vững chắc ngăn cản ánh đao của Quỷ Tướng.

Ầm!

Quy Nguyên Bài Vân Thủ chỉ ngăn cản được nửa tức, sau đó bị chém thành hai nửa, nhưng nó đã giảm bớt uy lực của ánh đao, còn tranh thủ thời gian cho Giang Đạo Vân và Kỷ Thanh Dung.

“Xung Thiên Thức!”

Chân khí quanh thân Giang Đạo Vân điên cuồng kích động, thi triển tuyệt chiêu cường đại.

Đây là kẻ thù tới giết gã, đương nhiên Giang Đạo Vân sẽ dốc hết sức.

Ầm!

Một đạo cước ảnh ánh bạc vọt ra, khí thế uy mãnh như muốn xé tan trời!

Kỷ Thanh Dung lại thúc giục chưởng pháp chân ý, mỗi chưởng tản ra hàm ý thanh cao như u nguyệt, thánh khiết mà thê lãnh.

“Kiếm Quyển Tàn Vân!”

La Thiên cũng thi triển sát chiêu không chút do dự, đồng thời vận dụng kiếm ý!

Một mảnh kiếm khí gió xoáy băng hàn sắc bén lao ra, dường như trong kiếm khí còn ẩn chứa bão tuyết muốn xoắn nát tất cả.

Chiêu kiếm này cộng minh với linh khí thiên địa, tản ra hàm ý lạnh băng ngút trời.

“Kiếm ý?”

Giang Đạo Vân và Kỷ Thanh Dung kinh ngạc khó tin.

La Thiên mới Linh Hải cảnh bát trọng mà đã lĩnh ngộ kiếm đạo chân ý ư?

“Đây mới là thủ đoạn hắn đang ẩn giấu ư? Giấu thật sâu!”

Kỷ Thanh Dung thầm nói.

Thiên phú tiềm lực của La Thiên khiến nàng kinh hãi động dung.

Mà Giang Đạo Vân chỉ cảm thấy ghen ghét.

Đến gã còn chưa lĩnh ngộ chân ý, vậy mà La Thiên đã nắm giữ!

Ầm!

Cước pháp của Giang Đạo Vân uy mãnh bá đạo đánh trúng đao quang của Quỷ Tướng, cản trở thế công.

Ngay sau đó, chưởng pháp của Kỷ Thanh Dung nhẹ nhàng phiêu dật tấn công một vài điểm bạc nhược, hiệu quả rất rõ.

Cuối cùng, kiếm pháp vô cùng cường thế của La Thiên đánh tới, thế như chẻ tre nghiền nát công kích của Quỷ Tướng.

Từng đạo kiếm khí băng hàn đánh lên chân nguyên hộ thể của Quỷ Tướng, để lại mười mấy dấu vết mờ nhạt!

Quỷ Tướng âm thầm cả kinh, không ngờ lại khó đối phó như thế!

“Giang huynh, có thủ đoạn gì thì lấy ra đi, nếu kéo dài thì chúng ta đều sẽ xong đời!”

La Thiên hô.

“Không cần ngươi nhiều lời!”

Sắc mặt Giang Đạo Vân trở nên âm trầm.

Gã thúc giục bí thuật, chín vòng xoáy Linh Hải khí trong cơ thể cấp tốc xoay tròn, phát ra chân khí mạnh mẽ như cơn sóng dữ.

Khí tức trên người Giang Đạo Vân nhanh chóng tăng lên.

“Vân Long Băng Sơn!”

Giang Đạo Vân gầm lên, thi triển ra sát chiêu mạnh nhất!

Thân hình gã bay lên, cước pháp tấn mãnh, trong nháy mắt như đã đá ra 100 cước.

Oanh!

Một mảnh quang mang cước pháp bàng bạc, dường như trong đó cất giấu mấy chục đầu giao long màu trắng, kết bè kết đội tấn công Quỷ Tướng.

Uy lực một chiêu này đủ để uy hiếp Địa Nguyên Cảnh!

Sau khi thi triển chiêu thức này, sắc mặt Giang Đạo Vân tái nhợt, hô hấp dồn dập.

“Lạc Nguyệt Lâm Không!”

Kỷ Thanh Dung cũng bắt lấy thời cơ phối hợp với Giang Đạo Vân.

Nàng giơ cao cánh tay, bỗng nhiên phất một cái, ngân quang nở rộ tràn ngập tầm mắt.

Một đạo ngân quang cực đại phiếm mũi nhọn băng lãnh chớp mắt xuyên thấu hư không, tấn công Quỷ Tướng!

“Hai kẻ nửa bước Địa Nguyên Cảnh mà có thủ đoạn như vậy ư?!”

Quỷ Tướng đã chuẩn bị sẵn sàng đỡ chiêu, y sẽ toàn lực ứng chiến.

Dù hai tên nửa bước Địa Nguyên Cảnh này mạnh thế nào thì cũng không thể đánh bại y!

Dù y không giết được ba người này trong khoảng thời gian ngắn nhưng cứ kéo dài như vậy thì thắng lợi cũng sẽ rơi vào trong tay y!

“Ngươi thật to gan khi có gan dám giết chúng ta! Ngươi có biết thế lực sau lưng chúng ta lớn thế nào không?”

Đúng lúc này, La Thiên bỗng nhiên quát, đôi mắt hắn u ám thâm thúy, tóc bay múa tản ra khí tức tà dị khó lường!

Giờ khắc này, nỗi lo lắng Quỷ Tướng kiềm nén bị Ma Niệm Thuật của La Thiên gợi lên.

Tuy rằng bề ngoài y lãnh khốc thiết huyết nhưng trong lòng vẫn có chút sợ hãi hậu quả khi mưu hại đệ tử Vân Tiêu Tông!

Nếu sự việc bại lộ, Trịnh Thân Vương chắc chắn sẽ đẩy y ra làm kẻ chết thay.

“Không! Cần phải hoàn thành nhiệm vụ của vương gia!”

Quỷ Tướng lộ ra sát khí, đồng tử co rụt lại, thần sắc kiên định.

Phá Sát Trảm!

Đại đao cuốn lên một mảnh sát khí mãnh liệt, trong nháy mắt đã chém ba nhát, đao quang hình quạt hung mãnh lao đến.

La Thiên ngạc nhiên khi y thoát khỏi ảnh hưởng của Ma Niệm Thuật, hắn lập tức thi triển “Kiếm Quyển Tàn Vân”!

Ầm! Ầm!

Trận chiến của bốn người thăng lên một cấp bậc mới, lực lượng nổ mạnh lan rộng, mây đen bốc lên.

Ánh đao cuồng bạo bị công kích của ba người dần dần đánh nát.

Bởi vì Ma Niệm Thuật quấy nhiễu, tuy rằng hiệu quả ngắn ngủi, nhưng khi cao thủ so chiêu, thay đổi trong nháy mắt, một chi tiết nhỏ bé cũng có khả năng lật ngược thế trận.

Ầm ầm!

Vụ nổ lan về hướng Quỷ Tướng, chân nguyên hộ thể rách nát, y phải lui lại đến 10 - 20 mét, quần áo tổn hại, khóe miệng trào máu.

Đúng lúc này, tiếng chim hót bén nhọn truyền đến, chỉ thấy một đạo lam quang đánh úp lại sau lưng Quỷ Tướng.

“A...”

Quỷ Tướng kêu thảm thiết, thân hình rơi xuống từ giữa không trung, phần lưng có vài vết máu ghê người.

“Yêu thú nửa bước Địa Nguyên Cảnh!”

Giang Đạo Vân và Kỷ Thanh Dung nhìn chăm chú vào con chim lớn màu lam kia.

Sao yêu thú lại giúp bọn họ?

Sau đó bọn họ liền nhìn thấy con chim kia bay đến bên người La Thiên.

. . .

Yêu thú nửa bước Địa Nguyên Cảnh đánh lén Quỷ Tướng hóa ra là phi hành tọa kỵ của La Thiên.

Lúc trước La Thiên đã lệnh cho Phi Vân Điểu đi theo mình, giữ khoảng cách nhất định.

Phi Vân Điểu chọn thời cơ đánh lén vô cùng chuẩn xác, khiến Quỷ Tướng bị thương rất nặng.

“Võ giả Địa cấp bị thương nặng, xem như nguy cơ đã được giải trừ...”

Giang Đạo Vân nhẹ nhàng thở ra.

Mục đích của gã đã đạt được, sau đó muốn chạy trốn thì Quỷ Tướng sẽ không ngăn cản được gã, còn khả năng giết ngược lại Quỷ Tướng thì đừng mơ, nếu ép Quỷ Tướng đến cùng thì e rằng sẽ chỉ là cục diện đồng quy vu tận.

Nhưng Giang Đạo Vân có một điều nghi hoặc, trong trận chiến này La Thiên thật sự đã dốc hết toàn lực để giúp gã, ban nãy hắn còn bộc phát ra thực lực cực mạnh, dùng đến rất nhiều thủ đoạn mà trước đó vốn che giấu, còn bại lộ phi hành tọa kỵ nửa bước Địa Nguyên Cảnh.

Có giây phút Giang Đạo Vân đã nghĩ rằng La Thiên không so đo hiềm khích trước đây, lấy ơn báo oán, quả thực là người tốt hiếm có.

“Không phải, nhất định là hắn đang sợ ta trả thù nên mới dùng hết toàn lực để lấy lòng ta!”

Giang Đạo Vân bừng tỉnh.

Xem ra thanh danh gia tộc quá lớn và thứ hạng trên Linh Bảng của mình quá cao khiến La Thiên lo lắng sợ hãi.

Bình Luận (0)
Comment