Chương 435: Nữ Nhân Ngư
Giờ phút này, La Thiên đã rời khỏi Mãng Long Sơn Mạch.
Lợi dụng Giang Đạo Vân hóa giải nguy cơ đến từ sát thủ, tuy rằng đắc tội Giang gia, đắc tội thiên tài hạng 32 Linh Bảng nhưng La Thiên không hối hận chút nào.
Từ lúc mới gặp, Giang Đạo Vân đã không ưa La Thiên, lúc nào cũng nhằm vào hắn.
Sau đó tranh chấp Địa Linh Quả càng khiến mâu thuẫn gia tăng.
Hơn nữa, trước đó La Thiên đã giết chết Giang Long, người này có vẻ là cùng gia tộc với Giang Đạo Vân.
“Không đến 10 ngày nữa thiên kiêu đại hội sẽ bắt đầu!”
Giờ phút này La Thiên chỉ quan tâm đến chuyện này.
Tuy rằng hắn đã tranh thủ thời gian để tăng cường thực lực nhưng thời gian vẫn quá ngắn, thực lực hắn lúc này rất khó để tiến vào 20 hạng đầu của thiên kiêu đại hội.
Xét riêng trong nội bộ Vân Tiêu Tông, Diệp Phong đã đột phá Địa Nguyên Cảnh, đệ tử hạch tâm khác không thể sánh bằng.
Nhưng Diệp Phong đã đột phá được nửa năm, chẳng lẽ không có đệ tử hạch tâm nào đột phá Địa Nguyên Cảnh trong thời gian này ư?
La Thiên có cảm giác Dịch Tĩnh Văn và Kiều Hải có khả năng đột phá rất lớn.
Mà trong tứ đại tông môn, thực lực Vân Tiêu Tông xếp thứ 3.
Ngoài ra còn có mười đại gia tộc lánh đời ẩn cư thế ngoại, hiếm khi xuất hiện bên ngoài, sau đó là thương hội liên minh thiên tài Trung vực.
Không khoa trương nếu nói rằng 20 hạng đầu của thiên kiêu đại hội sẽ là sân khấu của Địa Nguyên Cảnh!
“Chỉ còn không đến 10 ngày, thực lực của ta cũng khó tăng thêm!”
La Thiên thở dài.
Nếu lợi dụng thiên tài địa bảo thì có thể tiến bộ trên diện rộng trong khoảng thời gian ngắn.
Nhưng La Thiên vốn không có nhiều Linh Nguyên Tệ, hơn nữa giá cả thiên tài địa bảo có thể tăng thực lực nhanh chóng cũng không rẻ chút nào.
“Đúng rồi!”
La Thiên bỗng nhớ tới một thứ.
Hắn lấy ra một miếng vỏ sò trắng lớn bằng bàn tay từ trong túi trữ vật.
Đây là bảo bối La Thiên mua được từ quán vỉa hè ở Võ thị khi còn học tập ở Tằng Thiên Thánh Phủ, trừ cứng ra thì nó khoogn còn tác dụng gì.
Nhưng La Thiên từng dùng thiên thư suy đoán lai lịch vỏ sò.
Đây là một kiện luyện khí phẩm thượng cổ, là quan cữu của một vài chủng tộc biển sâu, còn được dùng để gửi vật phẩm quý trọng, bên trong có càn khôn, vò ngoài gần như có thể ngăn cản tất cả lực lượng.
“Có lẽ trong này có bảo bối gì đó.”
La Thiên ảo tưởng.
Khi đó, La Thiên đã nghĩ mọi cách nhưng vẫn không mở được vỏ sò này, nhưng hiện giờ có lẽ không khó.
La Thiên nắm lấy vỏ sò, thúc giục Thiên Lô Bảo Thể cùng với quy nguyên chân khí!
Rắc!
Nơi bị đầu ngón tay ấn xuống xuất hiện một khe nứt, La Thiên dùng sức, khe nứt dần dần rộng ra.
“Đừng khiến ta thất vọng!”
La Thiên thầm nói.
Nếu trong đó chứa thiên tài địa bảo trân quý nào đó thì không thể tốt hơn.
Đương nhiên đây chỉ là kỳ vọng của hắn.
Răng rắc!
Vết nứt trên vỏ sò lan rộng, đồng thời một cỗ khí tức âm lãnh ẩm ướt tràn ra.
Ầm!
Vỏ sò bị La Thiên ấn thủng một lỗ.
Oanh!
Toàn bộ vỏ sò phát ra tiếng vang rất lớn, thể tích tăng thêm mấy chục lần, biến thành vỏ sò khổng lồ cỡ 3 – 4 mét.
Phi Vân Điểu chịu sức nặng đột ngột mà chúi xuống, trong lòng thầm mắng La Thiên lại làm trò quỷ gì? Chẳng lẽ muốn ngã xuống từ trên cao sao?
“Mở ra!”
La Thiên vung tay lên, vỏ sò mở ra, quang huy màu trắng nhạt chiếu rọi.
Giờ phút này, hắn có cảm giác như đang mở rương kho báu.
Thời khắc vỏ sò mở ra, La Thiên thấy được tình huống bên trong.
Thoáng chốc, toàn thân hắn cứng đờ như tượng gỗ, nghẹn họng nhìn trân trối, không hề nhúc nhích nhìn chằm chằm trong vỏ sò...
.
Trong vỏ sò không có thiên tài địa bảo cũng không có thần binh lợi khí.
Nhưng sự ngạc nhiên của La Thiên còn hơn cả lúc nhìn thấy những bảo vật đó.
“Này... Ta không nhìn thấy ảo giác đấy chứ!”
La Thiên nuốt nước miếng.
Trong vỏ sò là một nữ nhân đang nằm đó, đó là một mỹ nhân tuyệt sắc, hơn nữa trên người không mảnh áo che thân.
Da thịt tuyết trắng hoàn toàn bại lộ trong không khí, mỗi tấc đều lóng lánh ánh sáng.
Tóc xanh ngọc, đôi mắt nhắm chặt, giữa mày có một miếng vảy hình quạt, sắc môi lam nhạt trong suốt như thủy tinh.
Bên dưới là xương quai xanh tinh xảo, đôi gò bồng đào ngạo nhân... Hô hấp La Thiên chậm lại, dùng thái độ tò mò thưởng thức quan sát, không buông tha bất cứ vị trí nào.
Đến khi thấy phần thân dưới của nàng, La Thiên lộ ra biểu tình chấn động.
“Đuôi cá? Tộc nhân ngư ư?”
Thân dưới của nàng được vảy phủ kín, đó là một cái đuôi màu lam, điều này làm La Thiên nghĩ đến tộc nhân ngư biển sâu từng thấy trong sách cổ!
“Chết rồi à?”
La Thiên cẩn thận cảm nhận.
Toàn thân nữ nhân ngư lạnh băng, máu không lưu chuyển.
Đây là lần đầu tiên La Thiên thấy người chết xinh đẹp như vậy.
Tuy rằng đôi mắt nữ nhân ngư nhắm chặt nhưng vẫn tản ra sự khí phách cao quý, khiến kẻ khác tự biết xấu hổ, không dám sinh ra tâm tư khinh nhờn.
“Sao lại là thứ này cơ chứ...”
La Thiên câm nín.
Dù là bảo vật tầm thường thì hắn cũng có thể bán lấy Linh Nguyên Tệ, nhưng tại sao lại là một thi thể nữ nhân ngư chứ.
Có lẽ cũng có thể bán lấy tiền, dù sao tộc nhân ngư cũng rất hiếm thấy, nhưng bán thi thể thì... La Thiên lắc đầu.
“Không đúng, thi thể này không đơn giản!”
Ánh mắt La Thiên trở nên ngưng trọng.
Thi thể này quá xinh đẹp, hoàn toàn không giống người chết, làn da không nhăn nheo chút nào, cũng không có thi khí.
“Thiên thư, suy đoán tình huống thi thể này.”
Ý thức La Thiên tiến vào thiên thư.
Ong!
Sau khi hao phí lực lượng vài trang giấy, trên thiên thư hiện lên một hàng chữ.
“Bởi vì nguyên nhân đặc thù nào đó, đang ở trong trạng thái tử vong, có khả năng sống lại!”
“Có thể sống lại ư?”
La Thiên cả kinh.
Thế giới vô biên, việc lạ gì cũng có, đã chết rồi mà vẫn có thể sống lại.
Mà theo ghi chép của thiên thư thì mỹ nữ nhân ngư này tử vong không theo cách thông thường.
“Làm cách nào để sống lại?”
La Thiên lại dò hỏi, còn bổ sung năng lượng vài tờ cho thiên thư.
“Thứ nhất: Đan dược ẩn chứa sinh cơ nồng đậm, phẩm chất Thiên cấp trở lên thì sẽ có khả năng hồi sinh người này!”
“Thứ hai: võ giả Thiên cấp cao giai ra tay có khả năng khiến người này sống lại!”