Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 442 - Chương 442: Hạ Băng Nguyệt

Chương 442: Hạ Băng Nguyệt Chương 442: Hạ Băng Nguyệt

Chương 442: Hạ Băng Nguyệt

“Không có khả năng là Tuyết Dao...”

La Thiên lắc đầu.

Tu vi của nữ tử kia là Địa Nguyên Cảnh, khí tức không phân cao thấp với Diệp Phong.

Nhưng La Thiên vẫn giữ chút ảo tưởng trong lòng, nếu nàng thật sự là Tuyết Dao thì sao?

Hắn phóng ra linh thức, muốn nhìn xem khuôn mặt nữ tử bạch y.

“Hả?”

La Thiên nhíu mày, khăn che mặt của nàng ta có thể cản trở linh thức, không thể thấy rõ dung mạo.

“Chà chà, ra là Vân Tiêu Tông mời chào được thiên tài, chẳng trách dã tâm lại lớn như vậy, muốn xếp thứ nhất thứ 2 trong tứ đại tông môn lận.”

Trình Vạn Lý cảm thán.

“Nghỉ ngơi sớm đi.”

Sau khi nói chuyện xong, vài vị cao tầng rời đi trước.

21 đệ tử Vân Tiêu Tông cũng trở về sương phòng, chuẩn bị lần cuối trước thiên kiêu đại hội.

Trên hành lang, nữ tử bạch y bỗng nhiên quay đầu nhìn thoáng qua bóng dáng đĩnh bạt kia.

Ánh mắt nàng dao động, xoay người về phòng mình.

“Vân bà bà, ngươi cũng tới ư?”

Nữ tử bạch y phát hiện một bà lão tóc bạc ngồi bên cửa sổ.

“Tiểu thư, đừng quên ước định của chúng ta.”

Bà lão tóc bạc chậm rãi mở miệng

“Vân bà bà, ta chỉ tới tham gia thiên kiêu đại hội, kiến thức Đông Thần thiên kiêu, thuận tiện mài giũa chính mình.”

“Không phải ngươi cũng nói rằng ta luôn một mình bế quan tu luyện. Luận thiên phú tiềm lực, toàn bộ Đông Thần đại lục không ai có thể sánh với ta, ta chỉ thiếu kinh nghiệm thực chiến thôi sao.”

Nữ tử bạch y nở nụ cười xinh đẹp nhưng lại bị khăn che mặt giấu đi.

Bà lão tóc bạc nhíu mày, có chút hối hận.

Lúc trước bà nói những lời này, nữ tử bạch y liền đưa ra ý định tham gia thiên kiêu đại hội khiến bà không thể phản bác.

“Tiểu thư, hãy cân nhắc thật kỹ.”

Bà lão tóc bạc nói đầy thâm ý, sau đó đi ra khỏi phòng.

Nữ tử bạch y thở dài, đôi mắt nàng khép hờ, có vẻ như đang hồi tưởng lại điều gì đó, lúm đồng tiền nhàn nhạt lộ ra.

...

Sáng sớm hôm sau.

Dưới sự dẫn dắt của cao tầng Vân Tiêu Tông, mọi người đến nơi tổ chức thiên kiêu đại hội—— Thiên Hoàn Đấu Trường!

“Thật lớn!”

Từ rất xa, đám thiên tài đã nhìn thấy một kiến trúc hình trứng vô cùng khổng lồ.

Toàn bộ đấu trường lớn chừng trăm dặm, khổng lồ cao ngất.

Khí tức tang thương cổ xưa kết hợp cùng hiện đại phồn hoa, khiến mọi người bị choáng ngợp.

Mọi người đi qua lối vào, tiến vào đấu trường cổ xưa nhất, khổng lồ nhất, thần bí nhất của Đông Thần đại lục trong truyền thuyết.

. . .

Tiến vào trong Thiên Hoàn Đấu Trường, mọi người như từ thành thị phồn hoa lãng phí đi tới thời đại hoang dã cổ xưa tang thương.

Trong đấu trường, núi non sông suối san sát, cây mọc thành cụm, tràn ngập khí tức nguyên thủy.

“Sàn đấu trong Thiên Hoàn Đấu Trường ngăn cách với khán đài, như một thế giới hoàn toàn độc lập.”

La Thiên nhìn phương xa, phát hiện mình không nhìn thấy điểm cuối.

Thiên Hoàn Đấu Trường thật sự quá lớn!

Có lẽ Vân Tiêu Tông chỉ có Huyền Không Sơn có thể sánh được với nơi này, nhưng xét về khí thế và quy mô thì Thiên Hoàn Đấu Trường thắng tuyệt đối.

“Thiên Hoàn Đấu Trường là đấu trường đứng đầu Đông Thần đại lục, có thể đồng thời cất chứa mười vạn người quan khán.”

Trình Vạn Lý cười nói: “Nghe nói, Thiên Hoàn Đấu Trường tồn tại từ thời kỳ thượng cổ, trải qua quá trình kiến tạo hoàn thiện không ngừng mới đạt tới quy mô hiện giờ, tiêu tốn đến mấy tỷ Linh Nguyên Tệ!”

Mấy tỷ Linh Nguyên Tệ!

Khoản tài phú này có thể khiến cho mọi cường giả trong Đông Thần đại lục phải điên cuồng.

Không ngờ Thiên Hoàn liên minh lại dám đầu tư lớn như vậy.

Nhưng nghĩ lại thì phí tham gia thiên kiêu đại hội đã là 1000 Linh Nguyên Tệ, cộng thêm các nhân tố thương nghiệp khác, mỗi lần thiên kiêu đại hội diễn ra, Thiên Hoàn liên minh đều kiếm được đầy bồn đầy chén.

Không hổ là tổ chức có lực ảnh hưởng lớn nhất, hoàn toàn quán triệt tôn chỉ: Ích lợi tối thượng.

Lối vào không ngừng có thiên tài cuồn cuồn đi qua.

Vân Tiêu Tông chỉ phái ra 21 vị thiên tài, các đại tông môn còn lại cũng phái ra con số tương đương như thế.

Nhưng La Thiên liếc qua toàn trường, cảm thấy ở đây có ít nhất 400 - 500 người.

Thiên kiêu đại hội chỉ có hạn chế là dưới 30 tuổi và tu vi không được thấp hơn Linh Hải cảnh cao giai, người phù hợp với yêu cầu, dù là ai thì cũng có thể báo danh tham gia.

Trong đám người có rất nhiều tán tu và người đến để thỏa niềm mộng tưởng được bước lên sân khấu Thiên Hoàn Đấu Trường.

Trong khoảnh khắc, La Thiên đột nhiên cảm nhận được một cỗ sát khí mãnh liệt, nhìn về phía đó, hắn thấy Giang Đạo Vân.

Bên cạnh Giang Đạo Vân là Kỷ Thanh Dung, nàng chỉ lộ ra biểu tình lãnh đạm.

“La Thiên, sau khi tiến vào Thiên Hoàn Đấu Trường, ngươi không còn đường trốn đâu!”

Giang Đạo Vân âm thầm cười lạnh trong lòng.

Gã muốn La Thiên mất hết mặt mũi trước mặt mười vạn người xem.

“Hả? Nam Cung Ngọc?”

La Thiên bỗng nhìn thấy một nam tử tuấn tú, đó là Nam Cung Ngọc của Tằng Thiên Thánh Phủ.

Hắn không ngờ mình có thể gặp được bạn bè Thương Vân Quốc ở thiên kiêu đại hội.

“La Thiên, quả nhiên ngươi cũng tới.”

Nam Cung Ngọc đi tới, lộ ra ý cười.

Sau khi La Thiên rời khỏi Tằng Thiên Thánh Phủ, y cũng theo gia gia về gia tộc, dốc lòng tu luyện.

“Thiên kiêu đại hội lần này không phải sân khấu của chúng ta. Trong lần tiếp theo, chúng ta hãy quyết một trận thắng bại!”

Nam Cung Ngọc lộ ra chiến ý.

Y từng bị La Thiên vượt qua, nhưng《 Thiên Cương Cực Nguyên Công 》 mà y tu luyện càng về sau càng cường đại, Nam Cung Ngọc cho rằng mình sẽ mau chóng vượt qua được La Thiên.

La Thiên cũng cảm nhận được tu vi của Nam Cung Ngọc là Linh Hải cảnh bát trọng, khí tức vô cùng cường đại.

Liên tưởng đến gia thế bối cảnh của Nam Cung Ngọc và nhiều lần y triển lộ công pháp kỳ diệu, hắn không cảm thấy điều này quá kỳ lạ.

“Ta đợi ngươi.”

La Thiên lên tiếng.

Nhưng hắn muốn toàn lực tranh hạng trong thiên kiêu đại hội lần này, mục tiêu cuối cùng của hắn là 20 hạng đầu.

Đúng lúc này, đệ tử Vạn Kiếm Môn cùng nhau đi đến.

Vạn Kiếm Môn - tông môn mạnh nhất, thiên đường của kiếm tu, tất cả bọn họ đều có phong tư tựa như một thanh kiếm sắc bén.

Linh Hoa Song Kiếm quét qua La Thiên một cái, lộ ra ý khiêu khích.

La Thiên căn bản không them chú ý đến bọn họ, ánh mắt hắn bị một nữ tử lạnh lùng hấp dẫn.

“Hạ Băng Nguyệt!”

La Thiên và Nam Cung Ngọc đồng thời nói.

Hạ Băng Nguyệt xuất hiện lập tức hấp dẫn tất cả ánh mắt của đám người bốn phía.

Dung mạo kinh tâm động phách trở thành tiêu điểm, nhưng nàng lại tản ra vẻ cao ngạo thanh lãnh ngăn cách với thế gian.

Vài tên nam đệ tử Vạn Kiếm Môn đi bên cạnh Hạ Băng Nguyệt đều mỉm cười, khí độ bất phàm.

Hạ Băng Nguyệt không chú ý tới La Thiên và Nam Cung Ngọc, quá nhiều người nhìn nàng, nàng lười chú ý đến bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment