Chương 447: Con Cá Lớn
Nếu La Thiên khăng khăng tấn công Hoa Hương Nhi thì nhất định không thể tránh được sát chiêu của nam tử mày kiếm!
Nhưng La Thiên tỏ vẻ hắn căn bản không cần né tránh.
Ầm!
Kiếm quang màu trắng cực đại đánh trúng sau lưng La Thiên, cắt đứt quần áo, lộ ra làn da tỏa ánh sáng màu xanh tựa châu ngọc.
Kiếm quang như chém lên một ngọn núi, không thể lay động chút nào, bản thân nó thì nứt vỡ tiêu tán.
“Không! Ngươi...”
Hoa Hương Nhi trợn tròn mắt.
Hắn trúng một kích của nam tử mày kiếm mà hoàn toàn không hề hấn gì, hắn như vậy vẫn còn là người ư?
Ầm!
La Thiên cười lạnh, đánh một chưởng nghiền áp, đánh nát toàn bộ đào hoa kiếm khí.
Hoa Hương Nhi bị La Thiên đánh bay, khí huyết trong cơ thể quay cuồng, sắc mặt tái nhợt.
“Ngươi là thể tu!”
Kết hợp năng lực phòng ngự và lực đạo cường đại của La Thiên, nàng đã phán đoán ra chân tướng.
La Thiên tới gần Hoa Hương Nhi.
Tốc độ《 Ngự Phong Quyết 》 hoàn toàn nghiền áp Hoa Hương Nhi, nàng ta trốn không thoát.
“Ngươi đáp đúng, được thưởng một cái tát!”
La Thiên ngưng tụ ra Quy Nguyên Bài Vân Thủ, còn thúc giục Thần Mạch hàn lực, một chưởng gào thét lao ra nhấc lên gió lạnh cuồng bạo thấu xương!
Oanh ầm!
Hoa Hương Nhi lại bị đánh bay, quần áo rách nát, cảnh xuân trước ngực lộ ra.
Nàng phun ra một ngụm máu tươi, toàn thân đông cứng, tốc độ chân khí vận chuyển trở nên chậm chạp.
“Hương Nhi!”
Nam tử mày kiếm hô to, bay nhanh đến.
“Thế nào? Ngươi cũng muốn ư?”
La Thiên xoay người tát một cái.
Nam tử mày kiếm không thể tránh thoát, bị bắt chính diện chống đỡ chưởng pháp của La Thiên.
Ầm!
Kiếm quang nứt từng khúc, một cỗ cự lực bàng bạc truyền lại, hai tay nam tử mày kiếm tê dại, hổ khẩu bị chấn động đau nhức.
Đồng thời, một cỗ hàn lực xâm nhập đến khiến gã rùng mình.
Ngay sau đó, gã cũng bị La Thiên đánh bay, ngã dập mặt.
Linh Hoa Song Kiếm thua thảm hại!
“Ngươi chỉ xếp hạng 164, sao có thể mạnh như vậy?”
Hoa Hương Nhi khó có thể tin nổi, thần sắc oán hận.
Linh Hoa Song Kiếm liên thủ từng đánh bại một võ giả nửa bước Địa Nguyên Cảnh.
Nhưng phương thức chiến đấu vừa rồi của La Thiên đã phân tách hai người, sau đó đánh bại từng đối thủ.
Nếu 1 đấu 1 thì hai người chỉ là thiên tài hạng sau 180, đối phó rất dễ dàng.
Nếu từ lúc bắt đầu, hai người bảo trì cảnh giác, cùng nhau liên thủ tấn công thì có lẽ đã mang đến chút phiền toái cho La Thiên, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.
“Giao lệnh bài ra đây, nếu không ta sẽ cắt bỏ ngón tay nàng!”
La Thiên nói với nam tử mày kiếm.
“Linh ca, mau cứu ta!” Hoa Hương Nhi hô.
Nhưng nàng lại thấy nam tử mày kiếm chần chờ, mãi không giao ra lệnh bài.
La Thiên cũng cảm thấy ngoài ý muốn, hắn cầm lấy thiên tài lệnh của Hoa Hương Nhi trước, cướp hết thiên vận chi khí của nàng.
Lúc này, nam tử mày kiếm mới nghĩ thông suốt, không có Hoa Hương Nhi trợ giúp, gã rất khó thông qua vòng đào thải, vì thế mới ném lệnh bài qua.
Thiên vận chi khí tăng thêm một đoạn, La Thiên lười để ý đến Linh Hoa Song Kiếm, nhanh chóng rời đi.
Linh Hoa Song Kiếm không từ bỏ, tiếp tục sưu tầm.
Vòng đào thải kéo dài ba ngày, bây giờ mới là ngày đầu tiên, bọn họ vẫn còn cơ hội.
Nhưng chốc lát sau bọn họ lại đụng tới nữ tử áo lục.
Hoa Hương Nhi cũng không ngờ chủ quán ngày ấy lại là thiên tài Địa Nguyên Cảnh.
Nữ tử áo lục có ấn tượng khắc sâu với Hoa Hương Nhi bá đạo ngày ấy, vì thế lại đánh cướp hai người bọn họ thêm một lần.
. . .
Sau khi đoạt lấy quang mang trên thiên tài lệnh của Linh Hoa Song Kiếm, kim quang trên lệnh bài của La Thiên tăng mạnh, tương đương với thiên tài hạng 30 Linh Bảng.
Thành tích như thế gây ra rất nhiều sự chú ý.
“Hắc mã!”
“Nhẹ nhàng chiến thắng Linh Hoa Song Kiếm, La Thiên có thể xem là một hắc mã không nhỏ, hẳn là có hy vọng nằm trong 100 hạng đầu thiên kiêu đại hội.”
Quang mang trên thiên tài lệnh của La Thiên còn sáng hơn rất nhiều tu giả nửa bước Địa Nguyên Cảnh.
Biểu hiện trong vòng đào thải của hắn rất thành công, tên của hắn đã được rất nhiều người nhớ kỹ.
“Tiểu tử này toàn gặp đối thủ yếu, Linh Hoa Song Kiếm quá bất cẩn nên mới bị đánh bại. Nếu gặp phải thiên tài nửa bước Địa Nguyên Cảnh chân chính thì hắn chắc chắn sẽ không địch lại.”
Cũng có một số người cho rằng La Thiên chỉ may mắn mà thôi.
Nhưng vận khí không phải lúc nào cũng tốt, không chừng ngay sau đó thiên vận chi khí của La Thiên sẽ bị cướp đi hết, không thể vượt qua được vòng đào thải.
“Xem đi, ta đoán đúng rồi, không phải lúc nào vận khí của hắn cũng tốt, hắn gặp thiên tài nửa bước Địa Nguyên Cảnh rồi!”
Người nọ lộ ra ý cười như điều mình dự đoán sắp thành hiện thực.
...
Sau khi La Thiên đánh cướp Linh Hoa Song Kiếm không lâu liền gặp một thiên tài nửa bước Địa Nguyên Cảnh.
Dù sao cũng có gần ngàn người tham gia vòng đào thải, tỉ lệ gặp được người khác rất lớn.
“Ngươi giết Giang Long sư đệ ư?”
Nam tử áo tím sắc mặt lạnh lùng, sau khi nhìn thoáng qua thiên tài lệnh của La Thiên, đôi mắt gã lập tức sáng lên, lộ ra một tia hưng phấn.
Đây là một con cá lớn!
Chỉ cần đoạt lấy thiên vận chi khí của La Thiên thì gã sẽ vượt qua nấc thứ nhất, khiến mọi người chú ý, nổi danh đại lục.
“Giao một nửa thiên vận chi khí ra đây, ta sẽ tha cho ngươi, nếu không ta sẽ báo thù cho Giang Long sư đệ.”
Nam tử áo tím lãnh ngạo nói.
Gã và Giang Long đều là đệ tử Tử La Điện, nhưng Giang Long là đệ tử nội môn, gã là đệ tử hạch tâm, xếp hạng 95 Linh Bảng, ngoại hiệu “Tử Y Ma”!
“Đừng nói nhảm nữa, có bản lĩnh thì tới lấy đi.”
Ánh mắt La Thiên trở nên lạnh lùng, nổi lên chiến ý.
Hiện tại hắn không sợ nguy hiểm, ngược lại còn muốn tìm đối thủ thực lực mạnh mẽ để mài giũa.
“Nhóc con cuồng vọng! Chỉ là Linh Hải cảnh bát trọng mà cũng dám khiêu khích cường giả nửa bước Địa Nguyên Cảnh!”
Tử Y Ma sắc mặt lạnh lẽo.
Oanh!
Gã nâng hai tay, một mảnh cuồng phong màu tím mang theo uy áp khổng lồ tập kích, thiên địa chìm trong đêm tối, ma uy quay cuồng.
Khí thế Tử Y Ma phóng ra có thể so với võ giả Địa Nguyên Cảnh!
Gần đó có vài người dự thi bị cỗ khí thế này dọa cho nhanh chân bỏ chạy.
Nhưng La Thiên chỉ lộ chút dị sắc khi đối mặt với uy thế của Tử Y Ma, sau đó hắn khôi phục như thường.
Tử Y Ma nhăn mày, La Thiên không sợ ư?
Chẳng lẽ hắn đang giả vờ?