Chương 457: Kết Quả
“La Thiên?”
Kỷ Thanh Dung nhìn thấy La Thiên thì khó nén được vẻ giật mình.
Nàng vốn không xem trọng La Thiên, không ngờ thành tích vòng thứ nhất của hắn lại cao hơn nàng.
Kỷ Thanh Dung tự kiểm điểm, tự nhủ phải đánh giá lại thiếu niên thần bí mà mình từng gặp một lần này.
Nữ tử tóc lam Lộc Lâm cũng đã đến, nàng ta nghẹn họng nhìn trân trối, hung hăng dụi mắt, hoài nghi chính mình đang nhìn thấy ảo giác!
“La huynh, bội phục bội phục!”
Trình Vạn Lý kinh hỉ đi tới.
Người dự thi vòng thứ nhất khó thu được tin tức, lúc này tất cả thiên tài thăng cấp tụ tập lại cùng nhau mới biết được thành tích của nhau.
Đa số thiên tài đều nghi ngờ về thành tích của La Thiên!
Tại sao Linh Hải cảnh bát trọng có thể xếp thứ 3, đánh bại thành tích của tu sĩ nửa bước Địa Nguyên Cảnh, chỉ đứng sau hai thiên tài Địa Nguyên Cảnh!
Lúc này, La Thiên nhìn thấy một nữ tử băng tiên tuyệt lệ, đối phương cũng đang nhìn về phía hắn!
“La... Thiên!”
Đôi mắt lạnh lùng như sông băng vạn năm của Hạ Băng Nguyệt như tan ra, nổi lên dao động, cảm xúc phức tạp khó hiểu giao triền.
Trong lúc vòng đào thải đang diễn ra, nàng đã biết La Thiên cũng tham gia thiên kiêu đại hội, nhưng hai người chưa từng gặp nhau.
“Băng Nguyệt, biểu hiện trong vòng đào thải của ngươi không tồi chút nào.”
Nam tử da đen Vạn Kiếm Môn cười nói.
Hạ Băng Nguyệt như chìm trong suy nghĩ, dường như không nghe thấy lời nam tử da đen nói, không hề đáp lại.
“Hả? Băng Nguyệt quen biết tiểu tử này sao?”
Ánh mắt lạnh nhạt ngạo nghễ của nam tử da đen lập tức nhìn về phía La Thiên!
Gã có ấn tượng rất sâu đối với La Thiên, lúc trước khi gã trào phúng La Thiên, nữ tử bạch y thần bí suýt nữa đã ra tay với gã.
“Hạ cô nương, không ngờ chúng ta có thể gặp mặt tại đây... Gần đây có khỏe không?”
La Thiên đáp lời.
Không ít thiên tài bốn phía, đặc biệt là đệ tử Vạn Kiếm Môn đều dồn ánh mắt về phía này.
Không ngờ La Thiên lại quen biết Hạ Băng Nguyệt, xem biểu tình Hạ Băng Nguyệt lúc này, có vẻ quan hệ giữa hai người không đơn giản chỉ là quen biết.
Đặc biệt là đồng môn quen thuộc với Hạ Băng Nguyệt cũng chưa bao giờ nhìn thấy nàng nhìn chăm chú nam tử nào như thế, bọn họ lập tức nổi lòng đố kỵ.
Vèo vèo...
Nơi xa có năm người bay tới, bọn họ đều là võ giả Địa cấp lăng không hư độ, cũng là trọng tài vòng thứ 2.
Sau khi trọng tài đến, mọi người bắt đầu rút thăm, phân phối đến năm đài luận võ.
Có tất cả 223 người tham gia vòng thứ 2, mỗi đài luận võ sẽ có hơn 40 người tranh đấu.
“La Thiên, số 110, Nam đài!”
Trọng tài tuyên bố.
Rút thăm nhanh chóng kết thúc.
5 vị thiên kiêu Đông Thần đại lục đều không rút thăm, trực tiếp bị chia đến năm đài luận võ.
Đông đài luận võ, Thiên Tà Kiếm Vạn Kiếm Môn!
Nam đài luận võ, Cực Băng tiên tử Bích Thủy Cung!
Tây đài luận võ, Diệp Phong Vân Tiêu Tông!
Bắc đài luận võ, Thượng Quan Túc Tử La Điện!
Trung đài luận võ, Tề Vân Thiên Thiên Hoàn liên minh!
Thiên Hoàn liên minh an bài như thế là để tránh cho 5 vị thiên kiêu Đông Thần đại lục gặp nhau quá sớm, phải giữ trận quyết đấu xuất sắc nhất đến cuối cùng.
“Ha ha ha, La Thiên!”
Tiếng cười kiêu ngạo của Giang Đạo Vân truyền đến.
Gã lộ vẻ cực kỳ hưng phấn, dường như đang nói “La Thiên, ngươi chết chắc rồi”.
“Cũng là Nam đài sao?”
La Thiên đã đoán được, trong lòng không hề dao động.
Mục tiêu của hắn là 20 hạng đầu thiên kiêu đại hội, nếu hắn sợ hãi Giang Đạo Vân thì mục tiêu đó chẳng phải là một trò cười sao.
“Vòng thứ 2 bắt đầu, mỗi người sẽ tiến hành mười trận đấu! Đồng thời có ba cơ hội chủ động khiêu chiến!”
“Người thắng sẽ nhận được 1/3 thiên vận chi khí của kẻ thất bại, kẻ bại liên tiếp 3 trận sẽ trực tiếp bị loại trừ!”
“Vòng thứ 2 kết thúc, 4 người đứng đầu của năm đài luận võ sẽ thăng cấp, tham dự trận chiến tranh đoạt Thiên Kiêu Chi Vương!”
Trọng tài trịnh trọng tuyên bố.
Vòng thứ 2 chính thức bắt đầu.
Trên Nam đài, trọng tài hô: “Số 5, số 72!”
Một thiên tài nửa bước Địa Nguyên Cảnh đi đến trung tâm đài luận võ, ánh mắt đạm nhiên nói: “Đối thủ của ta, hãy đi lên đi!”
La Thiên có chút ấn tượng với người này, có vẻ là hạng 81 Linh Bảng, bộ dáng kẻ này vô cùng tự tin.
Viu viu!
Bỗng nhiên, một cơn lốc lạnh lẽo dũng mãnh lao lên đài luận võ, khí lạnh lan ra 4 phía, một thân ảnh mạn diệu mông lung hiện lên.
Người số 5 chính là Cực Băng tiên tử!
“Cực Băng...”
Thiên tài nửa bước Địa Nguyên Cảnh kia lập tức trợn tròn mắt, miệng mấp máy không nói nên lời.
Đây là lần đầu tiên hắn ta lên đài, vốn định dùng trận chiến này để nổi danh, kết quả đối thủ lại là Cực Băng tiên tử!
Viu!
Cực Băng tiên tử lẳng lặng đứng giữa không trung, hé miệng thổi một hơi.
Một mảnh hàn quang băng lam quét ra, trong nháy mắt đã mở rộng mấy chục lần, hóa thành một mảnh gió lốc quét qua đối thủ.
Thiên tài nửa bước Địa Nguyên Cảnh kia bị hàn băng bao trùm, cứng đờ tại chỗ như tượng băng, sắc mặt hoảng sợ bị đông lại!
Trọng tài lập tức ra tay cứu kẻ này từ trên đài luận võ, loại bỏ hàn băng bao ngoài thân hắn ta.
Có vẻ người này không làm sao cả, nhưng nếu bị đóng băng trong thời gian quá dài thì sẽ tạo thành tổn thương vĩnh cửu khó có thể chữa khỏi, cả đời khó tiến thêm!
Viu!
Thiên tài lệnh ảm đạm của Hàn băng tiên tử lập tức thu được rất nhiều thiên vận chi khí, kim quang sáng ngời.
Nàng không nói một lời đã chậm rãi bay khỏi đài luận võ.
Đồng thời, trên Bắc đài.
Thượng Quan Túc - thiên kiêu đứng đầu Tử La Điện – mái tóc dài màu tím yêu dị phấp phới, khí tức tà dị vô hình bao phủ bát phương.
Đối diện y, một nữ tử run bần bật mở miệng: “Ta nhận...”
Còn chưa dứt lời, nàng đã lộ vẻ điên cuồng, rít gào như điên, năm ngón tay cấu xé thân thể mình, thậm chí khuôn mặt cũng bị chính mình cào ra vài vết máu ghê người.
Không ai thấy Thượng Quan Túc ra tay, vậy mà tinh thần của đối thủ của y đã hỏng mất, phát cuồng tự hại mình.
“Thượng Quan Túc thắng!”
Trọng tài lập tức tuyên bố kết quả.