Chương 471: Kết Thúc
Rất nhanh, vòng xếp hạng đã tới vòng cuối cùng.
Trên Tây đài, Trình Vạn Lý lên sân, đây là trận chiến cuối cùng của y!
Cho đến lúc này Trình Vạn Lý mới chỉ thua một trận, cũng có thể coi là một đại hắc mã!
“Ta ước định với phụ thân là sẽ tiến vào 30 hạng đầu thiên kiêu đại hội...”
Trình Vạn Lý thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng hiện tại lượng thiên vận chi khí của hắn chưa chắc đã đủ để làm được điều đó.
Nếu chiến bại trận này thì y sẽ chẳng có chút hy vọng nào.
“Vân Tiêu Tông các ngươi có rất nhiều hắc mã, nhưng ta sẽ không sơ suất đâu.”
Đối diện, một nam tử áo bào lục cười nhạt.
Kẻ đó có tu vi Địa Nguyên Cảnh, xếp hạng 20 Linh Bảng!
“Ta nhất định phải thắng!”
Thần sắc Trình Vạn Lý vô cùng kiên định, trong ánh mắt như có liệt hỏa thiêu đốt.
“Người si nói mộng!”
Nam tử áo bào lục cười nhạt, tay cầm trường kích đánh ra một mảnh kích ảnh màu lục.
Trình Vạn Lý tay cầm cây búa, cuốn lên một trận gió lốc, khí thế trầm trọng mãnh liệt chống đỡ.
Vừa giao thủ một chiêu, y đã bị đánh lui, nằm ở thế yếu.
Nhưng nam tử áo bào lục cũng không đả thương được Trình Vạn Lý.
Trong các trận chiến lúc trước, Trình Vạn Lý đã triển lộ ra mọi thủ đoạn của bản thân, thân thể, tứ chi y đều có hộ giáp thượng phẩm bảo hộ, quả thực là một con rùa đen kiên cố.
“Vừa có tiền vừa là luyện khí sư thật tốt.”
La Thiên cười nhạt.
Trong thiên kiêu đại hội lần này, nếu hỏi rằng ai có nhiều Bảo Khí Thượng Phẩm nhất thì chắc chắn là Trình Vạn Lý.
Nhưng dù thế thì Trình Vạn Lý cũng khó thắng được nam tử áo bào lục.
Trận chiến diễn ra liên tục, Trình Vạn Lý lâm vào cục diện bị động chịu đánh, bị ép vào tuyệt cảnh, sắp bị thua!
Bỗng nhiên Trình Vạn Lý lấy ra một mũ giáp màu xanh lá đội lên, y bất chấp tất cả lao về phía nam tử áo bào lục, sau đó... Ôm lấy!
Có vẻ y đã học được chiêu này từ trận chiến của La Thiên.
Nhưng La Thiên ôm mỹ nhân cao quý, còn y ôm nam tử cứng rắn.
“Ta nhất định phải thắng!”
Trình Vạn Lý rít gào, đồng thời thúc giục tất cả Bảo Khí trên người.
Các Bảo Khí này liên kết với nhau, là một bộ trang phục hoàn chỉnh, là vũ khí bí mật mà Trình Vạn Lý chế tạo ra!
Oanh!
Tất cả Bảo Khí trên người Trình Vạn Lý phóng ra một tầng hàn lực âm u, dung hợp thành một thể, ăn mòn nam tử áo bào lục.
“Đây là hàn lực của Thiên Âm Ngọc Thạch!”
La Thiên hiểu ra.
Chiến cuộc xoay chuyển!
Trong lúc chiến đấu cùng Diệp Phong lúc trước, nam tử áo bào lục vốn đã bị thương, sau khi kiên trì một lát thì cuối cùng cũng bị thua.
“Thành công!”
Trình Vạn Lý thở ra một hơi, hưng phấn cười to không kiềm nén được.
Kế tiếp, La Thiên quan khán trận chiến trên các đài luận võ khác, sau đó lợi dụng thiên thư khắc vẽ kiếm ý của một thiên tài.
“Số 110 đối chiến số 138!”
Trọng tài trên Nam đài bỗng nhiên nói.
Đây là vòng cuối cùng!
La Thiên chậm rãi đi lên đài.
Đối diện, nữ tử tóc lam bước lên, số 138 là đệ tử Vân Tiêu Tông - Lộc Lâm.
Lộc Lâm nhìn về phía La Thiên, thần sắc phức tạp.
Sau khi đột phá nửa bước Địa Nguyên Cảnh, nàng tưởng rằng mình có thể đánh bại La Thiên trong thiên kiêu đại hội, rửa mối nhục xưa.
Ai ngờ La Thiên trở thành đệ nhất hắc mã, đánh bại thiên tài Địa Nguyên Cảnh Ân Khiếu Phong và chiến ngang tay với Cực Băng tiên tử, mục tiêu của nàng biến thành một giấc mộng nực cười.
“Không! Sau khi La Thiên đấu với Cực Băng tiên tử thì đã bị thương nặng, ta có hy vọng thắng!”
Sắc mặt Lộc Lâm trở nên âm trầm.
Chỉ cần chiến thắng La Thiên, nàng có thể dẫm lên La Thiên để nổi danh đại lục!
“Lộc Lâm, ngươi...”
Sắc mặt Kiều Hải khẽ thay đổi, thở dài một hơi.
Trước thiên kiêu đại hội, cao tầng Vân Tiêu Tông từng dặn dò, khi đệ tử Vân Tiêu Tông gặp nhau ở vòng xếp hạng thì kẻ yếu hơn phải trực tiếp nhận thua, tránh hao tổn thực lực nội bộ.
“Rốt cuộc nàng đang suy nghĩ cái gì?”
Trên đài quan chiến, đại trưởng lão không vui hừ lạnh.
Cục diện hiện tại rất rõ ràng, La Thiên có thể đi vào 20 hạng đầu, mà Lộc Lâm lại chẳng vào nổi 50 hạng đầu.
Lộc Lâm nên trực tiếp nhận thua, giao thiên vận chi khí ra, giúp La Thiên lấy được thành tích tốt hơn.
Nhưng lúc này Lộc Lâm lại muốn chiến với La Thiên chỉ vì tư tâm!
“Trận chiến bắt đầu!”
Sau khi trọng tài tuyên bố, bảo kiếm trong tay Lộc Lâm cuốn lên một tầng kiếm khí như gợn sóng, hóa thành sóng gió cao mấy thước, tư thái vô cùng hung ác lao về phía La Thiên.
“Khải!”
La Thiên thúc giục U Long Thần Mạch, hóa thành một cơn gió tránh kiếm khí, trong nháy mắt đã tới gần Lộc Lâm.
Hơi lạnh thấu xương bùng nổ áp súc trong phạm vi mấy mét.
Trong phút chốc, toàn thân Lộc Lâm ngưng kết sương lạnh, kiếm pháp thủy hệ của nàng cũng thi triển rất gian nan.
Viu!
Lộc Lâm huy kiếm, chém La Thiên bên cạnh thành hai nửa.
Nhưng đó chỉ là tàn ảnh.
Ngự Phong Quyết cảnh giới đại thành có tốc độ còn nhanh hơn Ân Khiếu Phong Địa Nguyên Cảnh, đối phó với Lộc Lâm thì thật sự rất nhẹ nhàng.
Vút!
La Thiên hóa thành cơn gió không ngừng du tẩu bên người Lộc Lâm, hàn lực của U Long Thần Mạch vẫn luôn bao phủ nàng ta.
Không đến 20 tức sau, Lộc Lâm đông cứng người, không thể động đậy.
Từ đầu đến cuối, La Thiên chưa từng xuất chiêu, đến chạm cũng chẳng chạm vào Lộc Lâm chút nào.
Hắn chỉ muốn thử xem hiện giờ hàn lực của U Long Thần Mạch mạnh đến mức nào.
“La Thiên thắng!”
10 vòng đấu của La Thiên đã kết thúc.
Cách đó không xa, Cực Băng tiên tử dùng ánh mắt âm lãnh liếc qua La Thiên.
“Võ Mạch dị lực của hắn mạnh hơn trước, chẳng lẽ là bởi vì ta...”
Nghĩ đến đây, Cực Băng tiên tử càng thêm bực bội, muốn chém La Thiên thành vạn mảnh.
Một lát sau, 5 đài luận võ đều tiến hành xong 10 vòng đấu!
“Vòng thứ 2 - vòng xếp hạng - đã kết thúc!”
“Bốn người nhiều thiên vận chi khí nhất của 5 đài sẽ tham gia trận chung kết cuối cùng!”
Thanh âm to lớn vang dội vang vọng bát phương.
“Vòng tranh đoạt Thiên Kiêu Chi Vương sẽ bắt đầu vào ba ngày sau!”
Đối với đa số thiên tài mà nói, thiên kiêu đại hội đã kết thúc, nhưng đối với 20 người đứng đầu Linh Bảng cùng với 5 vị thiên kiêu thì trận chiến chân chính bây giờ mới bắt đầu!