Chương 473: La Thiên Đối Đầu Sài Ngọc Hưng
“Vòng cuối cùng thiên kiêu đại hội chính thức bắt đầu!”
Một tiếng nói hồn hậu vang dội khiến người ta phấn chấn vang vọng bát phương.
Khu người xem kích động.
Quanh đài luận võ, 20 thiên tài đồng thời thức tỉnh, khí tức tinh thần vô hình giao phong, gió nổi mây phun!
Đúng lúc này, thân thể tựa châu ngọc của La Thiên tỏa ra thanh quang lóng lánh, mặt ngoài hiện ra hoa văn ngọc thạch, tản ra sự áp bách trầm trọng.
“Đột phá cảnh giới đại thành!”
La Thiên lộ vẻ vui mừng.
Thiên Lô Bảo Thể đột phá cảnh giới đại thành, lực lượng và phòng ngự tăng lên, thực lực của hắn càng mạnh!
“Trong trận chung kết, mỗi người sẽ giao thủ cùng 19 người khác và có một cơ hội chủ động khiêu chiến!”
“Cuối cùng sẽ xếp hạng dựa theo số lượng thiên vận chi khí!”
Trọng tài giải thích quy tắc.
Vòng cuối cùng mới là vở kịch lớn, cũng cố gắng hết sức để tiến hành một cách công bằng, thời gian có thể sẽ kéo dài đến mấy ngày.
“Phải đánh 19 trận sao?”
La Thiên cảm thấy không sao cả, thậm chí còn tán đồng.
Như vậy hắn sẽ có rất nhiều cơ hội thực chiến, cũng có khả năng sẽ tiến bộ.
“Trận đầu, Tề Vân Thiên, Dịch Tĩnh Văn!”
Thân thể mềm mại của Dịch Tĩnh Văn run rẩy, ánh mắt lãnh đạm đen nhánh như u đàm lộ vẻ kinh hoảng.
Bất cứ kẻ nào ở đây cũng không thể giữ bình tĩnh khi đối mặt với Tề Vân Thiên.
Hai người lên đài.
Dịch Tĩnh Văn tấn công trước, sâu trong đôi mắt, vết kiếm hư vô u tĩnh hắc ám lóe lên.
Kiếm ý bùng nổ, bảo kiếm trong tay quấn quanh một tầng thủy quang đen nhánh, bốn phía chìm trong bóng đêm như màn đêm buông xuống.
Tề Vân Thiên đạm nhiên đứng thẳng, thần sắc không hề dao động.
Oanh!
Gã vung tay, một mảnh cực quang khủng bố quét ra, trong nháy mắt đã đánh nát kiếm quang âm trầm.
Ở cùng cảnh giới, công kích của kiếm tu có lực sát thương đứng đầu.
Dịch Tĩnh Văn còn lĩnh ngộ kiếm ý, nhưng công kích của nàng lại bị Tề Vân Thiên dùng một chưởng đánh nát!
Vút!
Dịch Tĩnh Văn bay vọt về phía bên phải, lại bổ ra một đạo kiếm quang.
Tề Vân Thiên vẫn nhẹ nhàng dùng một chưởng phá vỡ.
Ầm!
Trên đài luận võ không ngừng vang lên tiếng nổ mạnh.
Dịch Tĩnh Văn thi triển thân pháp kiếm pháp đến cực hạn, du tẩu khắp nơi, không ngừng tấn công Tề Vân Thiên.
Nhưng từ đầu đến cuối Tề Vân Thiên vẫn đứng lặng tại chỗ, liên tiếp dùng chưởng phản công, đánh nát công kích của Dịch Tĩnh Văn.
“Quá mạnh, hạng 13 Linh Bảng hoàn toàn không phải là đối thủ, dường như hai bên không cùng một cấp bậc!”
Có người kinh ngạc cảm thán.
“Đúng là sâu không lường được!”
La Thiên cũng cảm khái.
Hắn từng giao thủ với Cực Băng tiên tử, hiểu biết khá sâu về thực lực của nàng.
Đối với thực lực của Thiên Tà Kiếm, Diệp Phong và Thượng Quan Túc, trong lòng hắn cũng đã có đánh giá.
Chỉ có Tề Vân Thiên là đến giờ vẫn rất mơ hồ, không thể nhìn thấu.
“Bắc Minh thức thứ 5!”
Đôi mắt Dịch Tĩnh Văn tỏa ra hào quang, dùng hết sức thi triển sát chiêu mạnh nhất.
Hắc ngọc bảo kiếm cuốn lên một mảnh kiếm hà lạnh băng, giống như màn đêm đen nhánh xẹt qua phía chân trời, u tịch quạnh quẽ.
“Vô Cực Chưởng!”
Sắc mặt Tề Vân Thiên có chút dao động, gã tản ra khí thế ngạo nghễ.
Ầm!
Hư không chấn động mãnh liệt, một đạo chưởng lực lộng lẫy to lớn xỏ xuyên qua một phương thiên địa, đánh nát tất cả kiếm khí.
Dịch Tĩnh Văn bị dư uy đánh trúng, thân hình bay ngược 30 mét, khóe miệng trào máu tươi.
“Ta nhận thua!”
Dịch Tĩnh Văn hiếu thắng cũng không thể không cúi đầu nhận thua.
“Có lẽ một chưởng vừa rồi mới là thực lực chân chính của Tề Vân Thiên...”
La Thiên suy nghĩ, nếu là hắn đối mặt với một chưởng kia thì kết cục cũng chỉ có thể là bị nghiền áp phải nhận thua.
Thực lực Thiên Kiêu Chi Vương tiền nhiệm khủng bố đến vậy đấy.
. . .
“Trận thứ hai, La Thiên, Sài Ngọc Hưng.”
Nghe được lời trọng tài tuyên bố, đám người không thích La Thiên đều lộ vẻ thất vọng.
Hắn thật may mắn!
Cực Băng tiên tử lạnh lùng nhìn La Thiên một cái.
Kiều Hải cũng âm thầm cảm khái, khẽ lắc đầu.
Sài Ngọc Hưng, hạng 16 Linh Bảng.
Nhưng thứ hạng trên Linh Bảng có thời gian đổi mới quá dài, cũng không hoàn toàn chuẩn xác.
Tỷ như La Thiên, Trình Vạn Lý và Hạ Băng Nguyệt, bọn họ đều bị mọi người xem thường, nhưng biểu hiện thực tế trên thiên kiêu đại hội lại hơn xa xếp hạng.
Sài Ngọc Hưng là một trong những người được đánh giá cao, nhưng thực lực chân chính có lẽ là người yếu nhất trong 20 người ở đây.
Sài Ngọc Hưng đi lên đài, tâm tình cũng không tồi.
Y cảm thấy La Thiên là người yếu nhất trong các đối thủ.
“Những thiên tài bại bởi hắn đều quá sơ suất, ta sẽ không phạm sai lầm như vậy!”
Sài Ngọc Hưng thầm nói.
Viu viu!
Sài Ngọc Hưng cầm trường côn bạch ngọc quét ra một đạo quang ảnh lộng lẫy như sao băng, từ trên trời rơi xuống, khí thế mạnh mẽ đánh về phía La Thiên.
La Thiên không né tránh, vận chuyển 《 Thiên Kiếm Quyết 》, Băng Ngân Kiếm chống đỡ.
Xuy ầm!
Kiếm quang băng hàn cắt qua hư không, chém đôi côn ảnh.
Hiện giờ, La Thiên dùng đến một ít thủ đoạn là sẽ có được chiến lực Địa Nguyên Cảnh.
Trên đài luận võ, 2 bóng người qua lại đan xen, thanh âm va chạm vang lên không dứt, khí lãng trùng kích tứ phương.
Trong trận chiến này, La Thiên lợi dụng Sài Ngọc Hưng để tu luyện 《 Thiên Kiếm Quyết 》và gia tăng lý giải kiếm ý.
Hắn không nóng lòng cầu thắng, thậm chí cố ý kéo dài để giao thủ với Sài Ngọc Hưng thêm chốc lát.
“Ha ha ha, tuy La Thiên và Cực Băng tiên tử hoà nhau nhưng chẳng lợi hại chút nào. Ta có thể thắng!”
Sài Ngọc Hưng cười to trong lòng.
“Nguyệt Quang thập bát thức!”
Côn pháp của Sài Ngọc Hưng bỗng trở nên vô cùng nhanh chóng, tầng tầng lớp lớp côn ảnh như ánh trăng hoa lệ bao phủ La Thiên, sát khí tứ phía.
Uy lực thế công của y tăng lên đến hơn bốn thành.
Nhưng La Thiên không hề lâm vào thế yếu, kiếm ý phóng ra, thực lực đuổi kịp Sài Ngọc Hưng.
Hai người vẫn đánh chẳng phân biệt trên dưới, lực lượng ngang nhau.
La Thiên đắm chìm trong kiếm pháp, kiếm pháp càng ngày càng thuần thục, thỉnh thoảng có lĩnh ngộ mới.
“Thắng lợi sẽ thuộc về ta!”
Sài Ngọc Hưng căm giận không cam lòng, y hét lớn, chân khí trong cơ thể điên cuồng tuôn ra, thế công lại tăng lên!
Toái Nguyệt Kích!
Một đạo quang hoa cuồng bạo với khí thế vô cùng hung mãnh rơi xuống.
La Thiên không né tránh, hắn thúc giục kiếm ý, tăng phúc uy lực kiếm kỹ, dùng《 Cửu Tiêu Kiếm Quyết 》 thức thứ 3 - Kiếm Lệ Phong Hành chính diện phản kích!
Sài Ngọc Hưng dần dần cảm thấy tuyệt vọng.
Y dùng hết thủ đoạn mà La Thiên vẫn luôn có biện pháp ứng đối.
Sài Ngọc Hưng không muốn nhận thua, La Thiên cũng không vội thắng lợi.
Trận chiến này diễn ra rất lâu, cuối cùng trạng thái của Sài Ngọc Hưng càng ngày càng kém, bị La Thiên nhẹ nhàng đánh bại.
Không ít người cảm thấy trận chiến này quá bình thường, có thể nói là nhàm chán.
Nhưng đám người Giang Đạo Vân, Ân Khiếu Phong lại thấy La Thiên có thể nhẹ nhàng giải quyết cường giả Địa Nguyên Cảnh, thành thạo ứng đối, ổn thỏa bắt lấy thắng lợi!
Càng hiểu sâu về La Thiên thì càng cảm nhận rõ ràng được sự tiến bộ kinh người của hắn.