Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 479 - Chương 479: Thiên Kiêu Đại Chiến (2)

Chương 479: Thiên Kiêu Đại Chiến (2) Chương 479: Thiên Kiêu Đại Chiến (2)

Chương 479: Thiên Kiêu Đại Chiến (2)

“Cực Băng tiên tử đang dùng toàn lực ư?”

Trong lòng La Thiên hơi chấn kinh.

Lúc trước, Cực Băng tiên tử chỉ dùng một bàn tay băng để đối phó với hắn đã khiến La Thiên gặp phiền toái lớn.

Nếu khi đó Cực Băng tiên tử tấn công như hiện tại thì có lẽ kết cục đã khác.

Tuy rằng Cực Băng tiên tử là 1 trong 5 vị thiên kiêu nhưng nàng ta lại yếu nhất trong 5 người, tuy nhiên chênh lệch thực lực giữa bọn họ không quá lớn, lực lượng nàng ta thể hiện ra lúc này cũng vô cùng cường hãn, khiến kẻ khác phải chấn kinh.

Ầm! Ầm! Ầm!

Tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc vang lên liên miên không dứt, thân ảnh Tề Vân Thiên và Cực Băng tiên tử bị bao phủ hoàn toàn.

Đám người xung quanh không thấy rõ tình hình chiến đấu, chỉ có thể cảm nhận được chân nguyên vô cùng hung mãnh đang va chạm.

“Lúc trước Tề Vân Thiên chiến đấu chưa từng dùng thực lực chân chính, Cực Băng tiên tử cũng thế!”

“Trận chiến giữa các đại thiên kiêu quá hung tàn!”

Bốn phía không ngừng vang lên thanh âm kinh ngạc cảm thán, trận chiến giữa các đại thiên kiêu đẩy bầy không khí đại hội lên cao nhất.

La Thiên cẩn thận quan chiến.

Nếu hiện tại hắn đối mặt với Cực Băng tiên tử thì có mấy phần thắng?

Nếu đối mặt với Tề Vân Thiên thì sao?

“Vô Cực Chưởng!”

Sóng hàn khí khủng bố, một đạo cự chưởng uy nghiêm bá đạo tỏa sáng phá vỡ hết thảy, nghiền áp về phía trước.

Mười bàn tay băng sau lưng Cực Băng tiên tử lập tức bao lấy bảo hộ nàng ở bên trong.

Dù thế Cực Băng tiên tử vẫn bị đánh bay xa 40 mét, năm bàn tay băng bị đánh nát.

Sắc mặt nàng tái nhợt, hô hấp dồn dập.

“Chưởng pháp thật mạnh!”

La Thiên thở dài.

Với uy lực kiếm pháp của hắn giờ phút này thì chỉ có kết cục là bị nghiền áp.

“Đáng chết, sao lại mạnh như vậy?”

Cực Băng tiên tử lộ vẻ mặt ngưng trọng.

Nàng đã ra tay toàn lực nhưng từ đầu đến cuối Tề Vân Thiên chỉ không ngừng lặp lại công kích giống nhau, đánh tan toàn bộ thế công của nàng.

Nếu Cực Băng tiên tử không am hiểu phòng ngự thì e rằng đã bị thua.

Cực Băng tiên tử nội tâm cao ngạo sẽ không dễ dàng nhận thua, nàng lại tấn công!

Kết quả vẫn như cũ, công kích và thủ đoạn trói buộc của nàng không làm gì được Tề Vân Thiên.

Thế công của Tề Vân Thiên dần dần tăng lên, mang đến cho nàng áp lực và nguy cơ cực lớn.

“Băng Ngục Thần Sơn!”

Cực Băng tiên tử cắn răng, toàn lực thúc giục Võ Mạch dị lực.

Giữa không trung, dòng nước lạnh điên cuồng tuôn ra hình thành một núi băng nhỏ cao tới 60 mét, tản ra khí thế trầm trọng áp bách tựa Thái Sơn và khí tức băng hàn thấu xương!

“Đây là át chủ bài của Cực Băng tiên tử sao?”

Ánh mắt Diệp Phong lập loè.

Một chiêu này không đơn giản, áp súc chân nguyên cùng với Võ Mạch dị lực, uy năng đáng sợ.

Diệp Phong suy tư, nếu hắn bỗng nhiên gặp phải chiêu này thì hậu quả khó liệu.

May mà hắn đã biết được thủ đoạn của nàng thông qua trận chiến này.

Nhưng Tề Vân Thiên sẽ ứng đối như thế nào?

“Trấn áp!”

Cực Băng tiên tử khẽ kêu lên một tiếng.

Băng Ngục Thần Sơn ầm ầm giáng xuống, Tề Vân Thiên đứng ngay bên dưới.

Trong lúc núi băng sắp đập xuống!

“Vô Cực Phá Thiên Chưởng!”

Ánh mắt Tề Vân Thiên lạnh lẽo, quần áo bay múa, chân nguyên điên cuồng tuôn ra, bàn tay đánh ra!

Oanh!

Hư không chấn động, một đạo chưởng quang ngưng luyện như bạch ngọc cộng minh với linh khí thiên địa, tản ra khí thế đấu chiến thiên địa, tỏa ra ráng màu lộng lẫy chói mắt!

Một chưởng thật đáng sợ!

Nội tâm Cực Băng tiên tử run lên.

Chưởng quang đánh trúng Băng Ngục Thần Sơn, trực tiếp đánh nát một nửa.

Dư uy của một chưởng này tấn công Cực Băng tiên tử, ánh mắt nàng mở to, lập tức thúc giục chân nguyên hộ thể, quanh thân ngưng kết hàn băng, khóa lại chính mình trong một khối băng lớn.

Ầm!

Chưởng của Tề Vân Thiên đánh trúng Cực Băng tiên tử trong khối băng.

Lúc này Băng Ngục Thần Sơn đập xuống, thân hình Tề Vân Thiên lóe lên, dịch về phía bên trái 50-60 mét, hoàn mỹ tránh thoát.

Cực Băng tiên tử trong tảng băng bị đánh bay xa trăm mét, mặt băng xuất hiện vô số vết nứt, ngay sau đó đã vỡ ra.

Phụt!

Cực Băng tiên tử phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt.

“Ta nhận thua!”

Cực Băng tiên tử mở miệng.

Tuy nàng cao ngạo, không dễ dàng chịu thua nhưng không có phần thắng thì sẽ không tiếp tục kiên trì.

“Tề Vân Thiên thắng!”

Kết quả nhanh chóng công bố, điều này nằm trong dự đoán của mọi người.

“Quá mạnh!”

Diệp Phong thở dài, trong giọng nói có chút bất đắc dĩ!

Lúc trước, Tề Vân Thiên chưa từng dùng đến bản lĩnh thật, bởi vì đối thủ đều quá yếu.

Nhưng trong trận chiến này, Cực Băng tiên tử toàn lực ứng phó đã ép Tề Vân Thiên phải dùng đến thực lực chân chính!

Chưởng pháp bá đạo, cường thế nghiền áp hết thảy kia dường như không thể bị đánh bại!

Trong khu người xem.

“Không hổ là Thiên Kiêu Chi Vương tiền nhiệm, thực lực càng thêm khủng bố, e rằng đám người Thượng Quan Túc, Thiên Tà Kiếm đều khó có thể chiến thắng!”

“Có lẽ Thiên Kiêu Chi Vương lần này sẽ lại là Tề Vân Thiên!”

“Chúc mừng Đấu Long thương hội có được thiên kiêu tuyệt thế kinh diễm cổ kim như thế!”

Không ít võ giả nổi tiếng xa gần mở miệng nịnh bợ Long phó hội trưởng.

Cao tầng Tử La Điện lộ vẻ mặt ngưng trọng, cảm thấy phần thắng của Thượng Quan Túc không lớn.

Cao tầng Vạn Kiếm Môn thì lại cho rằng Thiên Tà Kiếm với kiếm đạo mạnh mẽ có hy vọng thắng lợi.

“Ha ha ha, trò hay còn ở phía sau, lần này chất lượng thiên tài hơn xa dĩ vãng, không chừng sẽ có người có thể uy hiếp đến địa vị của Vân Thiên.”

Long phó hội trưởng cười lớn.

Vòng xếp hạng tiếp tục diễn ra.

Từng trận chiến xuất sắc tuyệt luân liên tiếp được trình diễn.

Khi 5 vị thiên kiêu lên đài, địch nhân của bọn họ đều bị nghiền áp đánh bại.

La Thiên cũng lên đài vài lần, vận khí không tồi, địch nhân đều không phải 10 người đứng đầu Linh Bảng, vậy nên kết quả đều thắng lợi!

Thời gian dần trôi qua, người duy trì chiến thắng liên tiếp càng ngày càng ít, chỉ còn lại vài người ít ỏi như Tề Vân Thiên, Thiên Tà Kiếm, Diệp Phong, nữ tử bạch y thần bí... và cả La Thiên.

Thiên vận chi khí của La Thiên vẫn luôn đứng nhất toàn trường, ngay cả Tề Vân Thiên cũng không bằng.

Nhưng không ai cho rằng La Thiên sẽ trở thành người đứng đầu đại hội lần này, hắn chỉ là chưa gặp phải Thiên Tà Kiếm và Tề Vân Thiên mà thôi.

“Diệp Phong, Cư Thiên Tà!”

Trọng tài tuyên bố.

Cư Thiên Tà là Thiên Tà Kiếm - thiên kiêu Vạn Kiếm Môn Nam Vực.

Sau trận chiến giữa Cực Băng tiên tử với Tề Vân Thiên, đến giờ mới có thêm trận giao phong giữa 2 vị đại thiên kiêu khác.

“Thiên Tà Kiếm sao?”

Biểu tình Diệp Phong trở nên ngưng trọng, trong đôi mắt bắn ra quang mang lộng lẫy!

Vèo!

Y nhảy lên trên đài luận võ.

Chỉ cần chiến thắng Thượng Quan Túc hoặc Thiên Tà Kiếm thì y sẽ hoàn thành mục tiêu trở thành 1 trong 3 người đứng đầu thiên kiêu đại hội!

“Trận chiến này không tồi, đối thủ cũng dùng kiếm.”

Thiên Tà Kiếm thân hình khô gầy, ánh mắt u ám tà dị lên đài.

“Bắt đầu!”

Tiếng nói vừa dứt!

Keng! Keng!

Hai đạo kiếm quang xuyên qua hư không.

Kiếm của Diệp Phong xán lạn sáng ngời, to lớn sắc bén. Kiếm của Thiên Tà Kiếm hắc ám tà dị, bá đạo tuyệt luân!

Bình Luận (0)
Comment