Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 489 - Chương 489: Không Phủ Nhận

Chương 489: Không Phủ Nhận Chương 489: Không Phủ Nhận

Chương 489: Không Phủ Nhận

“Vô Cực Chưởng!”

Toàn thân Tề Vân Thiên tỏa ra bạch quang xán lạn như thiên thần hạ phàm, khí thế ngạo nghễ.

Ầm!

Hư không chấn động mãnh liệt, một đạo chưởng lực xuyên qua bầu trời, lướt qua thiên địa, đánh về phía La Thiên.

Chưởng pháp của Tề Vân Thiên có tốc độ cực nhanh,《 Ngự Phong Quyết 》cảnh giới đại thành của La Thiên mà cũng khó có thể né tránh.

Hắn đột nhiên bổ ra mấy nhát kiếm, sau đó mượn lực nhanh chóng lui về phía sau.

Ầm!

Một chưởng kia nghiền nát kiếm quang của La Thiên, sau đó giáng xuống, phá vỡ chân khí hộ thể, đánh lên cánh tay La Thiên!

Lực lượng trùng kích khiến La Thiên lui về phía sau mấy bước, cánh tay tê dại, mất đi tri giác.

Tề Vân Thiên cảm thấy hơi kinh ngạc.

Từ trước đến này Vô Cực Chưởng của y chưa từng có ai đón đỡ trực diện, mà vừa rồi La Thiên đã tránh được phần lớn thương tổn, chỉ thiếu chút nữa là hoàn mỹ né tránh.

Điều này không chỉ cần có tốc độ mà còn phải có sức quan sát và năng lực phản ứng nhạy bén.

“Để ta xem ngươi có thể kiên trì đỡ được mấy chưởng.”

Tề Vân Thiên lộ thần sắc đạm nhiên.

Oanh!

Vô Cực Chưởng lại đánh ra, uy lực mạnh hơn vừa rồi, hư không chấn động, cuồng phong gào thét.

“Tới đi!”

Sắc mặt La Thiên trầm xuống, thi triển Cửu Tiêu Kiếm Quyết thức thứ 4 - Kiếm Quyển Tàn Vân!

Một mảnh kiếm khí u ám hàn quang bắn ra, tạo thành long ảnh mênh mông cuồn cuộn, cuồng bạo lao đến.

La Thiên vẫn chưa dùng toàn lực, ở giai đoạn hiện tại, hắn phòng thủ là chủ yếu, sau khi ra tay, hắn mượn lực bay ngược lại!

Oanh ầm!

Kết quả không có gì bất ngờ xảy ra, chưởng pháp của Tề Vân Thiên dễ dàng nghiền nát kiếm chiêu của La Thiên, đánh về phía hắn.

Lần giao phong này không khác lần trước lắm, La Thiên chỉ bị thương nhẹ.

Chiêu thứ 5!

Chiêu thứ 6!

Tình huống vẫn luôn như thế, La Thiên chỉ áp dụng sách lược phòng thủ, đỡ được mọi đòn, chỉ bị thương nhẹ.

“Chưởng pháp của hắn càng ngày càng mạnh!”

Trong mắt La Thiên lập loè ánh sao.

Đám thiên tài gần đó cùng 10 vạn người xem không hề khinh thường phương thức chiến đấu của La Thiên.

“Đối mặt với Tề Vân Thiên, phải toàn lực phòng thủ thì mới có thể kiên trì thật lâu!”

“Nếu La Thiên luôn dùng phương thức này để ứng chiến thì có lẽ sẽ kiên trì lâu hơn tứ đại thiên kiêu còn lại!”

“Ta cảm thấy điều này còn tùy thuộc vào tâm tình của Vân Thiên, nếu hắn cảm thấy không thú vị, nghiêm túc đối phó thì một chiêu là có thể đánh bại La Thiên!

Đông đảo người xem phát biểu suy nghĩ.

Bọn họ đều đang suy đoán La Thiên có thể kiên trì được bao nhiêu chiêu.

Trận chiến tranh đoạt Thiên Kiêu Chi Vương dường như đã biến thành trận khiêu chiến Tề Vân Thiên, người xem lấy thực lực Tề Vân Thiên để đánh giá trình độ các thiên tài khác, kiên trì càng lâu thì càng mạnh.

Có vẻ La Thiên có hy vọng kiên trì lâu nhất.

Nhưng vào lúc này, trên đài luận võ, ánh mắt Tề Vân Thiên lộ vẻ lãnh đạm, mày kiếm nhíu lại.

“Trận chiến này không thú vị.”

Y mất kiên nhẫn.

Phương thức chiến đấu chỉ thủ không công của La Thiên khiến y không cảm thụ được lạc thú.

“Kết thúc đi!”

Trong mắt Tề Vân Thiên tỏa sáng, tản ra khí thế tuyệt cường chấn động bát phương, hắn chậm rãi nâng tay, quang mang dần dần tăng lên, khí tức càng thêm khủng bố, khiến người ta run sợ!

“Không tốt!”

Sắc mặt Diệp Phong biến đổi.

“Tề Vân Thiên đã dùng bản lĩnh thật, kết thúc rồi, La Thiên không thể kiên trì đến mười chiêu!”

“Khí thế thật đáng sợ!”

Đám người xem đồng thời kinh ngạc cảm thán.

Quả nhiên trận chiến kết thúc sớm hay muộn hoàn toàn phụ thuộc vào suy nghĩ của Vân Thiên!

Oanh!

Một đạo chưởng quang chiếu rọi bát phương, như sao trời rơi xuống, tản ra khí thế mênh mông, siêu nhiên hết thảy.

Không khí chấn động kịch liệt, vạn vật bị đánh nát.

Dường như La Thiên sẽ bị đánh bay, bị thương nặng sau một kích này!

Kiếm pháp của hắn khó có thể ngăn cản, bị nghiền nát nhanh chóng.

La Thiên lui lại nhưng khó có thể thoát khỏi phạm vi một chưởng này.

Hắn lập tức lấy ra 【 Linh Phong Hồ 】, rót chân khí vào trong đó, tạo ra một vòng xoáy lớn màu lục bao phủ phạm vi bốn năm chục mét.

Vòng xoáy【 Linh Phong Hồ 】 tạo ra có thể hấp thu linh khí thiên địa cùng với chân nguyên, suy yếu uy lực chưởng pháp của Tề Vân Thiên.

Nhưng với tu vi của La Thiên thì uy năng vòng xoáy rất hữu hạn, khả năng suy yếu chưởng pháp của Tề Vân Thiên không đáng kể.

Dụng ý chân chính của hành động này là hắn muốn lợi dụng vòng xoáy để tăng cường thân pháp!

Viu!

《 Ngự Phong Quyết 》có gió hỗ trợ, uy lực tăng lên, La Thiên hóa thành cơn gió mạnh dung nhập vào bên trong vòng xoáy, theo phương hướng vòng xoáy xoay tròn, cấp tốc lao về phía bên trái, trong nháy mắt đã dời đi mấy chục mét.

Oanh!

Hắn không thể hoàn toàn tránh thoát chưởng pháp của Tề Vân Thiên, một phần chưởng lực đánh trúng La Thiên, hắn lập tức bay xa hơn 10 mét, toàn thân đau nhức, khóe miệng tràn máu tươi.

Nhưng thương thế thế này không tính là nặng, La Thiên nhanh chóng đứng lên.

“Vẫn chưa thua ư?”

Mọi người lại giật mình lên tiếng.

Không ngờ La Thiên đã kiên trì được qua một chưởng kia.

“Chỉ biết trốn, có khác gì còn rùa đen rụt đầu không? Để xem hắn có thể kiên trì được mấy chiêu.”

Cực Băng tiên tử hừ lạnh một tiếng.

Trên đài, Tề Vân Thiên nhíu mày, La Thiên giống như một con cá chạch trơn trượt khó bắt.

“Tề Vân Thiên, vì sao không tấn công ngay sau đó?”

La Thiên bỗng nhiên mở miệng, lời nói rất đáng ghét như thể muốn chủ động chịu đòn.

Nhưng ánh mắt Tề Vân Thiên chợt lóe lên, y không trả lời.

“Chẳng lẽ... Ngươi cần nghỉ ngơi, không thể tấn công?”

La Thiên lộ ra ý cười.

Đôi mắt Tề Vân Thiên mở to, lộ ra sự kinh hãi.

“Ha hả, ta đây có thể phản công rồi!”

La Thiên cười lớn, chuyển thủ thành công, bỗng nhiên xuất kích.

Kiếm ý bùng nổ, thúc giục《 Thiên Kiếm Quyết 》, hàn lực U Long Thần Mạch dung nhập vào trong Băng Ngân Kiếm.

Hắn chém ra một chiếm, kiếm quang lạnh lẽo hóa thành gió bão mang theo khí thế lạnh băng vô ngần, sắc bén ngút trời hướng về phía Tề Vân Thiên.

Cảnh tượng này khiến người xem chẳng hiểu ra sao, cực kỳ kinh ngạc.

Vì sao La Thiên vẫn luôn phòng thủ đột nhiên phát động tấn công, chẳng lẽ hắn cảm thấy mình sắp bại nên trước khi thua phải phản kích một phen ư?

Trên đài quan chiến, cao tầng tứ đại tông môn không rõ La Thiên nói vậy là có ý gì, cũng không hiểu hành động của hắn. Chỉ có ánh mắt Long phó hội trưởng là hơi trầm xuống.

Trên đài luận võ, đối mặt với đòn phản kích của La Thiên, Tề Vân Thiên không đón đánh mà là lui về phía sau.

Chuyện gì vậy? Tuy đòn phản kích của La Thiên rất cường đại nhưng Tề Vân Thiên cần phải lui lại ư?

Viu!

Tề Vân Thiên nhìn La Thiên chăm chú, trong ánh mắt ẩn giấu một tia kinh nghi, thân hình nhanh chóng lui về phía sau.

Khi chiêu kiếm của La Thiên đánh đến nơi, sắp bổ trúng Tề Vân Thiên, lúc này y mới vội vàng xuất chưởng, một đạo chưởng lực mãnh liệt đánh ra, chấn động bát phương!

Ầm!

Kiếm khí của La Thiên bị nghiền nát, nhưng ý cười trên khuôn mặt hắn lại sâu hơn, nói: “Ta đã biết nhược điểm trong công pháp của ngươi!”

Vừa dứt lời, toàn trường đều khiếp sợ.

Nhược điểm trong công pháp của Tề Vân Thiên ư?

“Làm gì có nhược điểm gì, chỉ biết nói hươu nói vượn!”

Mọi người đều phủ định.

Đến lúc này biểu hiện của Tề Vân Thiên vẫn cường thế, nghiền áp tứ đại thiên kiêu, công pháp của y có nhược điểm được ư?

Nhưng Tề Vân Thiên trên đài lại nói: “Ta đã quá khinh thường ngươi rồi!”

Tề Vân Thiên không phủ nhận!

“Nhưng ngươi không thắng được đâu!”

Bình Luận (0)
Comment