Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 501 - Chương 501: Hỏi Gì Đáp Nấy

Chương 501: Hỏi Gì Đáp Nấy Chương 501: Hỏi Gì Đáp Nấy

Chương 501: Hỏi Gì Đáp Nấy

“Không ngờ lại là địa bàn của người khác, cục diện bất lợi với chúng ta rồi.”

La Thiên thở dài.

Nhưng trên thực tế, đây cũng là lần đầu tiên Hải Liệp tộc thăm dò bí cảnh này, không biết về bất cứ điều gì cả, hơn nữa có rất ít người tiến vào.

La Thiên lấy ra lệnh bài thân phận Vân Tiêu Tông, lệnh bài này có thể cảm ứng được đồng môn trong phạm vi nhất định, còn có thể truyền âm.

La Thiên chỉ cảm ứng được gần đó có hai người đồng môn, hắn lập tức truyền tình báo đi, hy vọng bọn họ sẽ truyền tin tức này cho những người khác.

Sau khi làm xong chuyện này, La Thiên tiếp tục tu luyện, hấp thu dược hiệu Huyết Ngọc Quả.

Hai canh giờ sau, dược hiệu Huyết Ngọc Quả bị hấp thu quá tám phần.

Sinh mệnh thân thể tiến thêm một bước, Thiên Lô Bảo Thể dần tiếp cận cảnh giới viên mãn tầng thứ ba, tiến bộ cực lớn.

Ầm!

La Thiên thúc giục Thiên Lô Bảo Thể, nhẹ nhàng đánh ra một quyền, để lại một cái lỗ lớn trên vách đá cứng rắn, vết nứt lan tràn bốn phía, đá vụn rơi đầy đất.

Một quyền vừa rồi, La Thiên chỉ dùng năm thành lực đạo.

“Nếu dùng hết sức thì lực lượng sẽ chẳng thua gì công kích của Địa Nguyên Cảnh!”

La Thiên mỉm cười.

Hắn vẫn còn một trái Huyết Ngọc Quả nữa, hắn sẽ giữ lại để dự phòng.

“Đi!”

La Thiên đứng dậy, mang theo quạ đen rời đi.

Thời gian truyền thừa bí cảnh mở ra hữu hạn, phải tranh thủ thời gian để tranh đoạt kỳ ngộ.

Trên thực tế, nếu không gặp Hải Liệp tộc thì hắn đã không đến đây tu luyện, lãng phí thời gian.

Sau khi La Thiên và quạ đen rời đi không lâu.

Đồ Giai và Vu Tam Thủy đi vào sơn động.

“Mới rời đi không lâu!”

Đồ Giai nhìn quanh 1 vòng.

Hai người rời khỏi sơn động, tiếp tục điều tra.

“Ngừng!”

Chưa bay được bao lâu, Đồ Giai bỗng nhiên nói.

Tam tức sau, trong tầm nhìn của hai người xuất hiện một nữ tử tuyệt mỹ băng lệ cao quý.

“Ta đi vào Lẫm Đông bí cảnh cơ mà, địa phương quỷ quái này là gì vậy?”

Sắc mặt Cực Băng tiên tử âm trầm, mày nhíu chặt.

Lẫm Đông bí cảnh là một thế giới tràn đầy băng tuyết, nơi này thì trời trong nắng ấm, mặt trời trên cao, gió biển thổi từng trận, như là làng du lịch.

Bỗng nhiên Cực Băng tiên tử dừng bước chân, ánh mắt nhìn về phía hai sinh vật da xanh giữa không trung phía đối diện.

“Hắc hắc, xem ra có không ít nhân loại tiến vào nơi đây!”

Chân nguyên trong cơ thể Vu Tam Thủy kích động, xiềng xích hắc trảo xuất hiện trong tay.

“Hả? Hai thứ xấu xí kia là?”

Cực Băng tiên tử lộ ra ánh mắt ngưng trọng, một sinh vật da xanh trong đó có địch ý rõ ràng, khí tức rất mạnh.

“Ngươi lui ra.”

Đồ Giai lãnh đạm phân phó.

“Vâng, Đồ sư huynh!”

Vu Tam Thủy thu liễm chân nguyên, lui về phía sau ba bước.

Tiếp theo, Đồ Giai bộc phát ra một cỗ khí thế như cơn bão càn quét bốn phía, phong vân quay cuồng!

“Ngươi là người phương nào?”

Sắc mặt Cực Băng tiên tử lập tức biến đổi.

Sinh vật da xanh kia cho nàng cảm giác cực kỳ nguy hiểm.

Nàng mới vừa tiến vào Lẫm Đông bí cảnh, sao lại gặp phải tồn tại khủng bố như thế?

“Ngươi không cần quan tâm đến điều này, ngươi chỉ cần biết mình sẽ trở thành tù binh của ta là được!”

Đồ Giai nở nụ cười tà ác phóng đãng.

“Càn rỡ!”

Cực Băng tiên tử lạnh mặt, quanh thân nổi lên băng tinh hàn vụ, sự vật bốn phía ngưng kết một tầng sương lạnh.

Thân là thiên chi kiêu tử Bích Thủy Cung, nàng chưa từng phải chịu khuất nhục như thế, nàng muốn khiến con quái vật trước mắt kia trả giá đắt!

Trong hư không, dòng nước lạnh kích động hóa thành một bàn tay băng từ trên trời giáng về phía Đồ Giai.

“Phá!”

Đồ Giai khẽ quát, trảo vung lên, một đạo lưu quang đen nhánh bắn ra!

Ầm!

Trong khoảnh khắc, lưu quang đen nhánh đã xuyên qua bàn tay băng, bàn tay lập tức bị đánh nát.

Sau đó, lưu quang đột nhiên rơi xuống vuông góc, tấn công Cực Băng tiên tử!

“Cái gì?”

Cực Băng tiên tử biến sắc.

Cảm giác nguy cơ mãnh liệt bao trùm, nàng không kịp nghĩ nhiều, vừa lui về sau, vừa thúc giục Võ Mạch dị lực, quanh thân ngưng kết tầng băng dày nặng.

Viu!

Lưu quang đâm vào trong hàn băng, cách Cực Băng tiên tử không đến một thước.

“Nguy hiểm thật! Rốt cuộc bọn họ là ai? Sao lại mạnh như vậy?”

Cực Băng tiên tử lộ vẻ mặt ngưng trọng.

Nàng cảm giác được tu vi đối phương là Địa Nguyên Cảnh nhị trọng.

Nhưng Cực Băng tiên tử là một trong 5 vị thiên kiêu, có năng lực giao chiến với Địa Nguyên Cảnh nhị trọng, tuyệt đối sẽ không bị đơn phương đàn áp!

“Phải chạy trước!”

Cực Băng tiên tử bị dọa không nhẹ, thần sắc khủng hoảng.

Đúng lúc này...

Răng rắc!

Lưu quang đâm trong hàn băng bộc phát quang huy chói mắt, khí tức âm lãnh bạo ngược tản ra, khối băng lập tức có thêm rất nhiều vết nứt.

“Không ổn!”

Cực Băng tiên tử sắc mặt trắng bệch, lập tức thúc giục công pháp và Võ Mạch dị lực hòa tan hàn băng quanh thân.

Nhưng vẫn chậm!

Ầm!

Hắc quang nở rộ, một mảnh hắc ám loạn lưu cùng với vô số khối băng vỡ văng khắp tứ phương.

Cực Băng tiên tử bị đánh bay mấy chục mét, ngã mạnh xuống mặt đất, quần áo rách nát, khóe miệng tràn máu tươi!

Cực Băng tiên tử định bò dậy chạy trốn thì hai gã Hải Liệp tộc đã xuất hiện trên đỉnh đầu nàng, uy thế trầm trọng như núi áp bách khiến nàng hô hấp khó khăn.

“Muốn sống thì ta hỏi gì ngươi phải đáp cái đó!”

Đồ Giai lộ sắc mặt lạnh nhạt.

Cực Băng tiên tử khẽ run, không chút nghi ngờ lời Đồ Giai nói.

“Các ngươi là Nhân tộc thế lực nào?” Đồ Giai hỏi.

“Ta là đệ tử Bích Thủy Cung!”

Cực Băng tiên tử trả lời đúng sự thật.

Hai người Đồ Giai liếc nhau, bọn họ hoàn toàn chưa từng nghe nói đến thế lực này, chẳng lẽ là thế lực siêu nhỏ không có danh tiếng?

Nhưng nhân loại tiểu thế lực thì lấy đâu ra lá gan cướp đoạt đồ của Hải Ma Cung?

Cực Băng tiên tử cũng cảm thấy bực bội, mình đường đường là đại thiên kiêu, vậy mà mới vừa tiến vào Lẫm Đông truyền thừa lại trở thành tù nhân.

Cả đời này, nàng chưa bao giờ chịu khuất nhục như thế.

Địa phương quỷ quái này thật sự là Lẫm Đông bí cảnh ư? Sao độ nguy hiểm lại cao như vậy?

Kế tiếp, Đồ Giai lại hỏi vài vấn đề.

“Một trong 5 vị thiên kiêu? Trong đám người tiến vào đây, ngươi là 1 trong 5 kẻ lợi hại nhất ư?”

Đồ Giai cảm thấy buồn cười.

Thế này thì một mình gã ta có thể giải quyết tất cả nhân loại!

“Loại thực lực này mà là 1 trong 5 thiên tài nhân loại mạnh nhất ư? Xem ra thiếu niên ta vừa gặp được là kẻ mạnh nhất.”

Vu Tam Thủy tắc có cảm giác vận khí của mình quá tệ.

Nhưng thiên tài nhân loại mạnh nhất chỉ là Linh Hải cảnh cửu trọng, rốt cuộc bọn họ đến từ xó xỉnh nào?

Thông qua vấn đề và đối thoại của hai người này, Cực Băng tiên tử cũng hiểu được một chút!

Hai người này là thế lực chủng tộc cường đại bên ngoài Đông Thần đại lục.

Mà nàng vào nhầm địa bàn của đối phương!

Nhìn thực lực hai người này là đủ hiểu thế lực sau lưng bọn họ đáng sợ ra sao!

Cực Băng tiên tử tự hỏi, nếu bí cảnh Bích Thủy Cung khống chế bị người ngoài xâm lấn, vậy bọn họ chắc chắn sẽ áp dụng đối sách đuổi đi tàn sát!

Bình Luận (0)
Comment