Chương 526: Vượt Qua Cầu
Trong quá trình diễn luyện kiếm chiêu, La Thiên không tạm dừng lần nào, dường như hắn đã luyện tập một trăm lần, hiểu rõ thấu đáo.
Hắn nhanh chóng diễn luyện xong kiếm chiêu.
Toàn trường yên tĩnh, thanh âm nghi ngờ đến từ Hải Liệp tộc hoàn toàn biến mất.
Bọn họ không biết kiếm chiêu của La Thiên kia có dáng vẻ nguyên bản như thế nào, chỉ nhìn kiếm pháp một cách đơn thuần thì không có vấn đề gì, uy lực phẩm giai đều tăng lên.
Từ những điều này, bọn họ có thể đoán được rằng La Thiên đã thông qua.
“Thông qua.”
Hư ảnh nhân ngư gật đầu.
“Không có khả năng!”
Nữ tử tóc xanh lộ vẻ mặt âm trầm, có chút giật mình.
Ả tiến vào đây sớm hơn La Thiên nhưng La Thiên lại đồng thời thông qua khảo hạch với ả.
Dường như lần này ả đã bị La Thiên đạp dưới chân, ả tuyệt đối không cho phép điều đó xảy ra!
Sắc mặt Đồ Giai xanh mét.
La Thiên là kẻ tới sau vậy mà lại vượt qua khảo nghiệm nhanh hơn gã, rốt cuộc thiên phú ngộ tính của La Thiên cao đến mức nào?
Nhưng dù ghen ghét oán hận thế nào thì cũng vô dụng.
Nơi này không cho phép đánh nhau.
Trái với quy định thì có khả năng sẽ bị trục xuất khỏi đây.
La Thiên nhìn thoáng qua hư ảnh nhân ngư lam nhạt.
Có lẽ khi còn sống người này đã bố trí truyền thừa bảo địa này, hiện tại chỉ còn lại một ý chí tàn khuyết.
Dù thế, ý chí còn sót lại vẫn có thể khống chế nơi đây, gần như là tồn tại không thể chống lại.
La Thiên và nữ tử tóc xanh cùng rời khỏi Diễn Võ Trường.
Trong nháy mắt, cảnh tượng quanh hai người đã thay đổi, Diễn Võ Trường phía sau biến mất.
Nữ tử tóc xanh dùng ánh mắt âm lãnh nhìn La Thiên, lộ ra sát ý nhàn nhạt.
Đúng lúc này, hư ảnh nhân ngư ngưng tụ giữa không trung, giống hệt hư ảnh trong Diễn Võ Trường.
Sát ý trong mắt nữ tử tóc xanh lập tức biến mất, tỏ ra vô cùng ngoan ngoãn.
“Đây là khảo nghiệm thứ hai, cũng là khảo nghiệm cuối cùng!”
Hư ảnh nhân ngư nói.
La Thiên và nữ tử tóc xanh nhìn quanh bốn phía.
Trước mắt là một vùng biển cuồng phong càn quét, giữa biển có một hòn đảo nhỏ, trên đó có một Thủy Tinh Cung màu lam, tản ra hào quang tươi đẹp mộng ảo.
“Đó là…?”
Nữ tử tóc xanh nhìn chằm chằm, khó có thể dời mắt!
Nơi đó chắc chắn là nơi lưu trữ truyền thừa!
“Căn cứ vào biểu hiện tổng thể của các ngươi để ban thưởng bảo vật tương ứng, thậm chí được truyền thừa y bát của chủ nhân.”
Hư ảnh nhân ngư nói.
Đôi mắt nữ tử kia bắn ra tinh quang.
Quả nhiên là truyền thừa bảo địa, phải thông qua khảo nghiệm để lấy được truyền thừa đại năng lưu lại.
“Xin hỏi, chủ nhân của tiền bối là thần thánh phương nào?”
Nữ tử tóc xanh thấp thỏm hỏi.
“Bích Thanh Võ Tôn!”
Hư ảnh nhân ngư đáp.
La Thiên chưa từng nghe đến cái tên này, nhưng nữ tử tóc xanh lại run lên, cực kỳ kích động.
Đôi mắt Ô Dạ cũng sáng lên, lộ vẻ quyết tâm muốn có được.
“Không ngờ lại là Bích Thanh Võ Tôn, hắn là tuyệt thế đại năng tộc nhân ngư! Tu vi thực lực thông thiên, là tồn tại vô địch đứng đầu trong hàng ngũ Võ Tôn...”
Nữ tử áo lục hưng phấn, có vẻ rất sùng bái vị Bích Thanh Võ Tôn này, còn vô cùng hiểu biết về sự tích của hắn ta.
“Tồn tại vô địch trong hàng ngũ Võ Tôn!”
La Thiên hít sâu một hơi.
Trong Đông Thần đại lục, Thiên Trì cảnh đã vô cùng hiếm thấy. Trên Thiên Trì cảnh là Chân Võ cảnh, được xưng là Võ Vương. Trên Võ Vương là Võ Tôn!
Nhân vật cấp bậc Võ Tôn chỉ tồn tại trong thần thoại vạn năm trước của Đông Thần đại lục, không có kẻ nào mà không phải là bá chủ trấn áp một thời đại.
Mà vị Bích Thanh Võ Tôn này lại là tồn tại vô địch trong hàng ngũ Võ Tôn!
Khó có thể đánh giá giá trị truyền thừa của vị đại năng như thế.
La Thiên và nữ tử tóc xanh tỉnh táo lại từ trong niềm kinh ngạc vui sướng, nhìn về phía khảo nghiệm cuối cùng trước mắt.
Mặt biển xanh ngắt, bốn phía có rất nhiều nhịp cầu bạch ngọc, dài đến mấy ngàn mét, nối đến đảo nhỏ trong biển.
Quan sát từ trên không, nó như một cái quạt xếp lớn, từng nhịp cầu là khung quạt.
Cách đó không xa, Ô Dạ chậm rãi đi trên một nhịp cầu, tốc độ rất thong thả.
Khảo nghiệm rõ ràng là đi trên cầu để đến tiểu đảo.
La Thiên trực tiếp bước lên nhịp cầu trước mặt, một cỗ áp lực vô hình giáng xuống.
“Khảo nghiệm cuối cùng chắc chắn sẽ không đơn giản!”
La Thiên vô cùng cảnh giác, chậm rãi đi trên cầu.
“Hả?”
La Thiên có cảm giác khác thường, cúi đầu nhìn xuống dưới chân: “Chân khí của ta bị cầu hấp thu ư?”
Bá!
La Thiên bay lên, đứng giữa không trung.
Viu viu!
Cuồng phong giống như những thanh đao nhọn đâm vào linh hồn La Thiên, khiến hắn chóng mặt nhức đầu, đau đớn khó nhịn.
“Không ngờ lại có quấy nhiễu tinh thần!”
La Thiên cảm nhận được, càng bay lên cao thì gió lốc càng khủng bố, thậm chí có thể bị hạ gục trong nháy mắt!
Hắn hạ thấp độ cao, thi triển chân khí hộ thể, cố ý để chút nước biển bắn đến.
Xèo xèo!
Nơi bị nước biển bắn trúng lập tức bị ăn mòn.
Nếu là thân thể thì hậu quả chắc chắn sẽ rất nghiêm trọng.
“Chỗ nào cũng có nguy cơ!”
La Thiên thở dài.
Nhịp cầu dưới chân, gió bão trên bầu trời, sóng biển luôn vỗ đến.
Hiện giờ chúng chưa thể ảnh hưởng đến La Thiên, nhưng càng đi xa thì khó khăn sẽ càng lớn.
Tuy nhiên, La Thiên không sợ hãi chút nào.
Kỳ ngộ thường song hành với nguy cơ, hèn nhát thì sẽ chẳng nhận được gì.
Bịch bịch!
La Thiên nhanh chóng chạy trên nhịp cầu bạch ngọc.
Hư ảnh nhân ngư đã nói rằng, khen thưởng sẽ tương ứng với biểu hiện. Biểu hiện càng tốt thì phần thưởng chắc chắn sẽ càng phong phú.
Cụ thể thế nào thì hư ảnh nhân ngư chưa nói, nhưng thời gian thông quan chắc chắn là một yếu tố để đánh giá.
Nữ tử tóc xanh và Ô Dạ cũng nghĩ như vậy, bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất phóng đi trên cầu.
Viu viu!
Nước biển kích động, sóng biển quay cuồng, làn nước ẩn chứa lực lượng ăn mòn tấn công đến.
La Thiên bay lên trời không chút chần chờ, tránh sóng nước tập kích.
Tuy rằng làm vậy thì hắn sẽ bị cuồng phong công kích nhưng tinh thần La Thiên có khả năng phòng ngự rất mạnh, có thể ngăn cản công kích tinh thần trình độ này.
Hắn nhanh chóng rơi xuống, tốc độ không giảm, tiếp tục tiến lên.
Ban đầu nữ tử tóc xanh đi trước La Thiên, nhưng dần dần La Thiên đã đuổi kịp.