Chương 558: Chấn Động
Cường giả tụ tập trong Trịnh Thân Vương phủ, không khí giương cung bạt kiếm.
Trịnh trưởng lão và Chung trưởng lão trốn dưới lòng đất.
“Trịnh trưởng lão, chúng ta mặc kệ tiểu tử kia thật sao? Vì mạng sống, có lẽ Trịnh Thân Vương sẽ hạ tử thủ!”
Chung trưởng lão lo lắng.
Dù sao La Thiên cũng là đệ tử Vân Tiêu Tông, dù chỉ là đệ tử thượng tông bình thường thì trưởng lão trong tông môn cũng có nghĩa vụ bảo hộ, mà hiện tại La Thiên còn là Thiên Kiêu Chi Vương!
“Là tiểu tử kia ép chúng ta rời đi, dù hắn chết thì cũng không trách được chúng ta!”
Trịnh trưởng lão cười đáp.
“Tuy đúng là thế...”
Chung trưởng lão không yên tâm: “Nếu La Thiên chết thật thì chúng ta cũng phải chịu trách phạt!”
“Ha hả, nhưng chúng ta sẽ đánh chết hung thủ báo thù cho La Thiên, cho dù có trừng phạt thì cũng sẽ không nặng.”
Trịnh trưởng lão lộ ra ý cười xảo trá.
Chung trưởng lão lập tức hiểu ra.
Nếu Trịnh Thân Vương đánh chết La Thiên, Trịnh trưởng lão sẽ giết chết Trịnh Thân Vương để báo thù cho La Thiên!
Còn nguyên nhân vì sao Trịnh trưởng lão lại có ý đồ như vậy thì ông ta chỉ cần nghĩ một chút là hiểu, chắc chắn lão ta đang nhắm đến bảo bối La Thiên lấy được từ di tích!
La Thiên đã tiến vào truyền thừa bảo địa, thậm chí có khả năng nhận được truyền thừa của đại năng!
Để lấy được bảo vật quý giá hoặc thậm chí là truyền thừa thần bí, hy sinh một tên Trịnh Thân Vương thì có là gì.
“Diệu kế!”
Chung trường nịnh hót.
Sau khi biết được kế sách của Trịnh trưởng lão, ông ta cũng phải tham gia, nếu không, ai biết Trịnh trưởng lão có thể giết người diệt khẩu hay không?
“Trịnh trưởng lão, La Thiên không sợ hãi chút nào, chẳng lẽ hắn có thủ đoạn cường đại nào ư?”
“Ha hả, ngươi coi thường Trịnh Thân Vương quá rồi đấy!”
Trịnh trưởng lão tự tin cười nói.
Trịnh Thân Vương chinh chiến vài thập niên, có đến 7 – 8 quốc gia bị lão huỷ diệt.
Trịnh Thân Vương đã là Địa Nguyên Cảnh nhị trọng hơn 10 năm, thực lực cao thâm.
Hơn nữa cao thủ trong phủ của lão cũng không hề tầm thường.
La Thiên có thủ đoạn, thế lực khổng lồ như của Trịnh Thân Vương cũng có rất nhiều thủ đoạn!
...
Trong vương phủ, La Thiên ở trong vòng vây.
Có tổng cộng năm cường giả Địa Nguyên Cảnh, tính cả Trịnh Thân Vương!
La Thiên thấy một nam tử hắc y quen mắt, người đó chính là Quỷ Tướng từng đuổi giết hắn trong Mãng Long sơn mạch!
Như La Thiên sở liệu, Quỷ Tướng chính là người của Trịnh Thân Vương!
Bị bao vây nhưng La Thiên không hoảng loạn chút nào, ngược lại còn khẽ cười một tiếng: “Đường đường là Trịnh Thân Vương của Xích Long Vương Triều mà chỉ có từng này thủ hạ thôi ư?”
“Cuồng vọng, dù ngươi là Thiên Kiêu Chi Vương thì cũng không có tư cách coi khinh chúng ta!”
Trịnh Thân Vương cười dữ tợn. Một mình lão là đủ để đánh chết La Thiên! Giờ La Thiên còn bị bao vây, hắn có mà chạy đằng trời!
Kim Long Trảo!
Trịnh Thân Vương vung cánh tay cường tráng được lân văn kim sắc bao phủ, tản ra khí thế bá đạo sắc bén.
Lão lao tới trảo nhanh như chớp, năm đạo quang ngân kim sắc cuồng bạo lao đi.
“Đánh hay lắm!”
La Thiên không hề sợ hãi, hắn định mượn cơ hội này để thử nghiệm khả năng của Thiên Lô Bảo Thể tầng thứ tư.
Năm đạo quang ngân đánh đến trước người La Thiên, lúc này hắn mới thúc giục Thiên Lô Bảo Thể!
Ong!
Toàn thân hắn hiện lên một tầng bạch quang, có cảm giác lạnh băng cứng rắn, tản ra lực uy áp trầm trọng cường đại, có cảm giác phòng ngự của bản thân tăng lên, đồng thời lực lượng cũng được tăng cường!
La Thiên thúc giục chưởng pháp chân ý, đánh ra một chưởng trông rất bình thường nhưng lại có khí thế che trời lấp đất.
Ầm!
Bàn tay trắng bạc tựa thủy tinh của La Thiên đỡ lấy 5 đạo quang ngân. Kim quang bạch quang lóe lên, bàn tay La Thiên đánh ra phá nát mấy đạo kim sắc quang ngân kia.
“Cái gì? Chỉ dùng lực lượng thân thể mà phá được công kích của ta ư?!”
Trịnh Thân Vương chấn động.
Hơn nữa một chưởng kia của La Thiên còn chưa vận dụng chân khí!
Nếu nhìn kĩ thì sẽ thấy trên bàn tay La Thiên có thêm mấy vết xước mờ màu trắng, bàn tay hắn cứng rắn tựa như sắt thép, không gì phá được.
“Ngươi quên rồi ư? Chúng ta không phải một chọi một!”
Trịnh Thân Vương nở nụ cười âm lãnh.
Trong lúc La Thiên chống lại lão, những võ giả Địa Nguyên Cảnh khác đã ra tay tấn công La Thiên.
Trong 4 tu sĩ Địa Nguyên Cảnh có hai gã Địa Nguyên Cảnh nhất trọng, hai người còn lại là Địa Nguyên Cảnh nhất trọng đỉnh.
Trong tay Quỷ Tướng xuất hiện một thanh trường đao, gã chém ra ánh đao sắc nhọn dài hơn mười mét, mang theo sát khí nồng đậm.
Ba người khác cũng sôi nổi thi triển công kích.
Kẻ mạnh nhất trong đó là một phụ nhân áo tím, trong tay ả cầm một cây roi bạch cốt, công kích kéo theo một trận gió xoáy trắng bệch thê lãnh, uy thế khiến người ta sợ hãi.
“La Thiên, dù thân pháp của ngươi cao minh thì cũng không tránh thoát được đâu!”
Trịnh Thân Vương cười lạnh.
Nhưng cảnh tượng khiến lão không ngờ được đã xảy ra.
La Thiên không thi triển thân pháp để chạy trốn, hắn bình tĩnh đứng thẳng tại chỗ, còn chẳng thèm dùng chân khí hộ thể.
Vù!
Ầm!
Tất cả công kích đều đánh trúng La Thiên, tiếng nổ mạnh vang lên, toàn bộ mặt đất bị nổ ra một cái hố to.
“Cái gì? Tiểu tử này không né ư?”
“Chắc là sợ quá nên choáng váng rồi, còn chẳng dùng chân khí hộ thể, có lẽ đã bị đánh nát đến tro cũng chẳng còn!”
Bốn gã Địa Nguyên Cảnh mở miệng châm biếm.
Bọn họ không ngờ việc giải quyết La Thiên lại nhẹ nhàng như thế.
Nhưng đồng tử Trịnh Thân Vương co rụt lại, xuyên qua bụi mù cuồn cuộn, lão nhìn thấy một thân ảnh trôi nổi giữa không trung.
“Vẫn chưa chết!”
Trịnh Thân Vương cả kinh.
“Ha hả, mấy đòn đánh chỉ như gãi ngứa mà cũng muốn giết ta ư?”
Tiếng cười vân đạm phong khinh của La Thiên truyền ra.
Bụi mù hoàn toàn tan đi, thân hình La Thiên lộ ra, toàn thân hắn tỏa ra ngân quang óng ánh tựa thủy tinh, bên ngoài còn bao trùm một tầng quang giáp cứng rắn!
Trên quang giáp có không ít chỗ tổn hại, tất cả đều do công kích của địch nhân tạo thành, nhưng bản thân La Thiên thì không bị thương tổn chút nào!
“Cái gì?”
Quỷ Tướng chấn động.
Phụ nhân áo tím cũng kinh ngạc, cẩn thận nhìn La Thiên.
“Giết!”
Sắc mặt Trịnh Thân Vương trầm xuống.
Có lẽ vừa rồi chỉ là ngoài ý muốn, cũng có thể là La Thiên thi triển bí thuật phòng ngự cường đại nào đó nên mới có thể bình yên vô sự, mà những thứ như bí thuật thì không thể liên tục thi triển!