Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 564 - Chương 564: Phải Trở Nên Mạnh Hơn!

Chương 564: Phải Trở Nên Mạnh Hơn! Chương 564: Phải Trở Nên Mạnh Hơn!

Chương 564: Phải Trở Nên Mạnh Hơn!

“Tuyết Dao sắp rời khỏi thế giới này, các ngươi được định sẵn là không thể ở bên nhau, mà ngươi cũng không xứng với nàng!” Bà lão nói với La Thiên.

Rời khỏi thế giới này?

La Thiên ngây người.

Chẳng lẽ Ninh Tuyết Dao không phải người Đông Thần đại lục ư?

La Thiên nghĩ đến thân thế lai lịch của Ninh Tuyết Dao cùng với nội dung của tị nạn.

Trong vũ trụ có chư thiên vạn giới, thế giới rộng lớn, văn minh Nhân loại chỉ như muối bỏ biển.

Nơi Nhân loại sinh sống thường xuyên bị dị tộc xâm lấn, có khi còn gặp phải nguy cơ diệt tộc.

Vì tị nạn.

Một ít thế lực hoặc cá nhân đại giao diện sẽ di chuyển trốn đến tiểu giao diện.

Thân thế Ninh Tuyết Dao có liên quan đến tị nạn.

Kết hợp với những lời bà lão này vừa nói, La Thiên đã chắc chắn rằng Ninh Tuyết Dao là người tị nạn tới từ thế giới ngoại vực.

Mà hiện tại, bà lão kia nói rằng Ninh Tuyết Dao sắp rời đi!

Ninh Tuyết Dao trở lại quê hương của mình, La Thiên không có quyền ngăn cản.

“Hãy để ta gặp nàng lần cuối cùng, ít nhất là để nói lời tiễn biệt!”

Xuyên qua quầng sáng kia, La Thiên nhìn về phía một căn nhà gỗ thanh nhã, hắn đoán chắc rằng Ninh Tuyết Dao đang ở bên trong!

Ầm!

La Thiên tới gần quầng sáng, bỗng nhiên đánh ra một quyền, quầng sáng nổi lên gợn sóng dao động nhưng không tổn hại chút nào.

“Tiểu tử, đừng cứng đầu nữa, nếu không phải nể mặt Tuyết Dao thì ngươi đã chết rồi!”

Bà lão lạnh lùng cảnh cáo.

Bà bỗng nhiên ra tay, ngón tay điểm một cái.

Oanh!

Trong hư không, sương mù quay cuồng hóa thành một ngón tay khổng lồ trông như cột đá, xuyên qua quầng sáng tấn công La Thiên!

La Thiên cảm nhận được áp lực khổng lồ, phong vân quay cuồng bốn phía, linh khí gào thét.

Một ngón tay nhẹ nhàng của bà lão mà hắn lại cảm thấy khó có thể ngăn cản, thực lực đối phương sâu không lường được.

“Nếu ngươi cản được thì ta sẽ để ngươi vào!” Bà lão nói.

Ánh mắt La Thiên sáng lên, thúc giục Thiên Lô Bảo Thể.

Ong!

Thân hình hắn bành trướng, toàn thân tỏa ra ngân quang cứng rắn lạnh băng, dường như không gì có thể phá nổi!

Hàn Phong Chưởng!

La Thiên đánh ra một chưởng, vận dụng chưởng pháp chân ý da lông, chưởng lực lạnh thấu xương lao đi, tản ra khí thế hủy diệt vạn vật!

Oanh!

Chưởng pháp cường đại của La Thiên va chạm ngón tay kia, dư uy mạnh mẽ thổi quét tứ phương, trùng kích thân thể La Thiên.

Hắn dựa vào năng lực phòng ngự cường đại của Thiên Lô Bảo Thể chặn lại, nhưng ngón tay với lực lượng khủng bố kia lại dần dần đâm thủng rồi phá hủy chưởng pháp của hắn.

Oanh! Ầm!

Khí lãng trùng kích, dù La Thiên đã tu luyện Thiên Lô Bảo Thể đến cảnh giới tiểu thành tầng thứ tư và mặc bảo giáp thượng phẩm thì cũng chỉ có thể bảo đảm mình không bị thương mà thôi.

Đối mặt với lực lượng mạnh mẽ này, La Thiên không ngừng lui về phía sau, hai chân kéo lê trên mặt đất tạo thành 2 khe lõm sâu.

Hắn bị đẩy lui đến hơn mười mét, ngoài thân thể có thêm vài vết thương, khí huyết kịch liệt sôi trào, yết hầu cảm thấy tanh ngọt.

“Ta chặn được rồi!”

Ánh mắt La Thiên vô cùng kiên nghị.

Bà lão lộ vẻ kinh ngạc.

Bà chưa dùng toàn lực, sợ không cẩn thận sẽ giết La Thiên. Bà cho rằng La Thiên chắc chắn không cản được chiêu vừa rồi, không ngờ kết quả lại nằm ngoài dự đoán.

“Nhưng ta cảm thấy ngươi không cản được.”

Bà lão để lại một câu rồi xoay người rời đi.

Quầng sáng quanh sân càng thêm nồng đậm, không thể nhìn xuyên qua được, dù là linh thức thì cũng bị ảnh hưởng rất lớn, dường như hoàn toàn ngăn cách với thế nhân.

“Tiểu tử, quên Tuyết Dao đi, như vậy mới tốt cho ngươi.”

Từ bên trong quầng sáng truyền ra một câu nói cuối cùng.

La Thiên không ngờ bà lão kia lại thất hứa, sắc mặt hắn trở nên âm lãnh, ánh mắt kiên định nói: “Ta sẽ không quên, ta sẽ tìm được nàng lần nữa!”

Trong quầng sáng, bà lão cười nhạo.

Rời khỏi thế giới này không dễ dàng, ít nhất thì La Thiên còn chưa có tư cách ấy.

Dù hắn trở thành Thiên Kiêu Chi Vương nhưng vẫn chỉ là dân bản xứ của thế giới này mà thôi!

Bà lão mở cửa phòng ra.

“Ngươi thất hứa! Hắn đã chặn được công kích của ngươi.”

Trên khuôn mặt Ninh Tuyết Dao tràn đầy nước mắt, ánh mắt lộ ra sự u oán.

“Ngươi cũng không tuân thủ ước định, để thân phận bại lộ.”

Bà lão hừ lạnh một tiếng.

“2 ngày nữa chúng ta sẽ rời đi, các ngươi sẽ không bao giờ gặp nhau nữa, cũng không cần phải từ biệt.”

...

La Thiên trở về nơi ở.

“Ta muốn trở nên mạnh hơn!”

Ánh mắt hắn lạnh băng và kiên định, lộ ra sự khát vọng mãnh liệt!

Với thân phận Thiên Kiêu Chi Vương của hắn thì thân phận địa vị của hắn ngang hàng với trưởng lão trong Vân Tiêu Tông, dù là tam trưởng lão thì cũng không dám tùy ý ra tay với hắn!

Nhưng bà lão tóc bạc lại không kiêng kị thân phận Thiên Kiêu Chi Vương của hắn chút nào, thân phận bà ta trong tông môn thật sự rất cao.

Có lẽ là 3 vị trưởng lão hay thậm chí là tông chủ cũng phải khách khí đối với bà ta.

La Thiên không có bối cảnh lớn, nhưng đây là thế giới dùng võ vi tôn, thực lực chính là thân phận địa vị, là quyền lên tiếng!

“Tuyết Dao, rồi sẽ có một ngày ta tìm được ngươi!”

“Còn có lão thái bà kia nữa, ngươi thất hứa, ta sẽ khiến ngươi phải hối hận!”

La Thiên âm thầm thề ở trong lòng.

Thịch thịch thịch!

Tiếng đập cửa truyền đến, một giọng nói lộ vẻ khẩn trương vang lên: “La sư huynh có ở đây không?”

La Thiên mở cửa, thấy một thanh niên mặc trang phụ học đồ luyện dược phong.

“Đây là đồ mà Mộ đại sư bảo ta đưa cho ngươi!”

Thanh niên đưa ra một hộp gỗ cổ kính.

La Thiên tiếp nhận hộp gỗ, trở lại phòng, mở nó ra.

Trong hộp có hai viên đan dược màu trắng lập lòe lưu quang, mùi thơm nhàn nhạt tràn ra.

“Địa Linh Đan!”

Ánh mắt La Thiên sáng lên.

Hai viên Địa Linh Đan này có phẩm chất không tệ, hẳn là có thể gia tăng 40% xác suất đột phá Địa Nguyên Cảnh!

La Thiên lập tức bế quan.

Hắn muốn đột phá Địa Nguyên Cảnh!

Bình Luận (0)
Comment