Chương 579: Kết Quả Không Tốt
La Thiên thúc giục lực lượng của hạt châu, một đường chạy như điên.
Sau khi chạy ra trăm dặm, lực lượng Địa Nguyên Cảnh cao giai hoàn toàn tiêu tán, tốc độ của La Thiên chậm lại.
“Hình như không có địch nhân đuổi theo.”
La Thiên thở hổn hển.
Lúc trước khi suy tính, hắn biết mình sẽ gặp phải hai nguy cơ lớn!
Trong đó có một nguy cơ đến từ thế lực đứng đầu đại lục, một cái khác đến từ ngoại giới, ngoài ra còn có một vài manh mối khác.
La Thiên suy tư hồi lâu mới nghĩ ra biện pháp này, vừa giải quyết được người Bích Thủy Cung, vừa giúp chính mình thoát chết!
La Thiên dò hỏi thiên thư, biết được đám dị tộc kia là Thanh Giáp tộc, là chủng tộc trong biển, phần lớn thân hình được bao phủ bởi lân giáp màu lục, năng lực phòng ngự xuất chúng, khả năng sinh tồn cực mạnh.
“Dị tộc tấn công, chỗ tránh nạn Đông Thần đại lục này bại lộ rồi!”
La Thiên thở dài.
Hắn sắp rời khỏi Đông Thần, nhưng dù sao nơi này cũng là cố hương của hắn, La Thiên không muốn thấy Đông Thần đại lục gặp chiến hỏa.
Nhưng hiện giờ hắn không đủ sức để thay đổi bất cứ điều gì.
Cuộc chiến sẽ bao trùm toàn bộ Đông Thần đại lục, lực lượng cá nhân của hắn có vẻ bé nhỏ không đáng kể.
La Thiên nhanh chóng chạy tới võ thị gần nhất, lan truyền tin tức này đi.
Sau đó hắn săn giết hai con yêu thú Địa cấp, tìm một phi cầm nửa bước Địa Nguyên Cảnh rồi chạy về Thương Vân Quốc.
.
Nửa tháng sau, La Thiên về tới Thương Vân Quốc.
Nơi này vẫn như xưa, an bình yên ả, hưng hưng hướng vinh.
“Tân Thương Vân Quốc mới vừa thành lập nhưng địch nhân dị tộc lại sắp tới, haizz!”
La Thiên cảm thán.
Hắn khó có thể đoán trước vận mệnh Thương Vân Quốc sẽ ra sao, cũng không quản được nhiều như vậy.
Hắn đến thẳng Hắc Yêu Lĩnh Lăng Vân quận, ném thịt đầu tim yêu thú Địa cấp đến trước mặt thụy thú Côn Già.
Rống!
Côn Già gầm nhẹ, kích động bò dậy, phất lên một đống bụi bặm.
Nó há mồm nuốt tất cả thịt đầu tim, nhồm nhoàm nhấm nuốt, bộ dáng rất thỏa mãn.
“Ông bạn già, Đông Thần đại lục sắp nghênh đón một hồi tai nạn.”
La Thiên lo lắng nói.
Trong trận đại chiến này, lực lượng cá nhân là yếu tố vô cùng mỏng manh, La Thiên hay thụy thú thì cũng đều là như thế.
Nhưng La Thiên may mắn sắp rời khỏi Đông Thần, tạm thời rời xa tai nạn.
Rống rống!
Thụy thú kêu to, ý nó là dù tai nạn có lớn cỡ nào thì cũng không đến mức không còn chỗ để ngủ đúng không?
La Thiên dở khóc dở cười.
“Ta phải đi rồi, hãy bảo trọng.”
La Thiên cáo biệt thụy thú.
Rống!
Thụy thú hô to, cáo biệt La Thiên, đồng thời nói với hắn rằng lần sau tới đây phải nhớ mang đồ ăn ngon cho nó.
Nửa tháng sau, La Thiên trở lại Vân Tiêu Tông.
Hắn cảm nhận được bầu không khí trong Vân Tiêu Tông và Thương Vân Quốc hoàn toàn bất đồng.
Hỏi thăm người đi ngang qua, hắn biết được không ít tin tức.
Đầu tiên, vài nhân vật cao tầng Bích Thủy Cung bái phỏng Vân Tiêu Tông lúc trước đã chết hết, Bích Thủy Cung đang tạo áp lực lên Vân Tiêu Tông.
Tiếp theo, tin tức về Thanh Giáp tộc được La Thiên lan truyền thông qua võ thị đã truyền tới Vân Tiêu Tông, gây ra cơn oanh động cực lớn.
Sau đó Vân Tiêu Tông phái ra ba trưởng lão và vài vị chấp sự vào Thiên Cực sơn mạch tra xét tình huống, nhưng chỉ có một vị trưởng lão trở về.
Cao tầng Vân Tiêu Tông đều bị kinh động.
Thái thượng trưởng lão xuất quan, tự mình dẫn dắt mấy người vào sâu trong Thiên Cực sơn mạch để tiêu diệt Thanh Giáp tộc!
Để đề phòng, Vân Tiêu Tông đã cầu viện các thế lực khác trong đại lục.
“Hiện tại có vẻ chỉ có đám dị tộc kia đến Đông Thần đại lục, nếu diệt trừ được bọn chúng thì vấn đề không lớn.”
La Thiên phỏng đoán trong lòng.
Hắn đi vào Luyện Dược Phong, định tìm sư tôn Mộ Vân Thạch.
“Sư tôn?”
La Thiên phát hiện trong phủ đệ không có người.
Đi vào xem xét, La Thiên phát hiện một phong thư để lại trên bàn.
“Ngươi chậm quá, vi sư đi trước đây, sau khi rời khỏi Đông Thần đại lục hãy mau chóng chạy tới lãnh địa Nhân tộc...”
“Đi rồi!”
La Thiên cạn lời.
Có vẻ Mộ Vân Thạch cố ý làm vậy, ông có chuyện cần làm, không tiện mang theo La Thiên.
Hơn nữa, không gian ngoại giới rất nguy hiểm, Mộ Vân Thạch không muốn làm bảo tiêu cho La Thiên, ông hy vọng La Thiên tự mình đối mặt với khó khăn trắc trở.
La Thiên đi vào Vân Tiêu Điện, gặp được tông chủ.
Tông chủ sắc mặt ngưng trọng, dường như đang lo lắng gì đó.
Sau khi thấy La Thiên, ông bình đạm nói: “Sư tôn ngươi đã nói với ta rồi, giờ ngươi muốn rời đi thì có thể đi bất cứ lúc nào.”
“Ba ngày sau ta sẽ xuất phát!”
La Thiên nói.
Tông chủ khẽ gật đầu, không nói thêm gì.
“Tông chủ, vấn đề Thanh Giáp tộc là thế nào?”
La Thiên hỏi.
Hắn chỉ nghe được tin tức lan truyền trong đám đệ tử, chắc chắn tông chủ biết nhiều tin tức hơn.
“Tình huống không lạc quan, địch nhân có võ giả Thiên cấp, rất khó tiêu diệt, thái thượng trưởng lão đã đi giải quyết, tình huống cụ thể ra sao thì chưa biết được.”
Tông chủ nhíu mày.
Người đầu tiên phát hiện Thanh Giáp tộc là La Thiên, mà La Thiên sắp rời khỏi Đông Thần để đến ngoại giới, vậy nên không có gì phải giấu giếm.
“Võ giả Thiên cấp!”
La Thiên cả kinh, hắn chưa biết chuyện này.
Ở Đông Thần đại lục, võ giả Thiên cấp là tồn tại chỉ có trong truyền thuyết, xử lý một võ giả Thiên cấp dị tộc khó khăn thế nào không cần nghĩ cũng biết.
Bỗng nhiên, ánh mắt tông chủ khẽ dao động, ông lấy ra một khối lệnh bài, nhận được một tin tức.
“Thất bại rồi, địch nhân quá giảo hoạt, đã chạy thoát!”
Tông chủ thở dài.
Kết quả này không tốt chút nào.
Hiện tại trước mặt Vân Tiêu Tông chỉ có một con đường, đó chính là tiêu diệt địch nhân.
Đông Thần đại lục là một tiểu thế giới bí cảnh ẩn giấu, chỉ cần không bị định vị truy tung thì có thể ẩn nấp lần nữa.
Nếu không thể tiêu diệt đám địch nhân kia thì sau một thời gian nữa sẽ có nhiều địch nhân dị tộc hơn đến đây, khi đó Đông Thần đại lục sẽ hoàn toàn bại lộ, chiến tranh sẽ nổ ra.
- - -
Truyện cùng dịch giả, mong được các huynh đệ, tỷ muội ủng hộ: Vô Thượng Sát Thần (Dịch) - Tác giả: Tà Tâm Vị Mẫn <3