Chương 593: Lập Công Lớn
Đấu trường trở nên an tĩnh.
Tử Lân tộc và Thu Hồ tộc đều khẩn trương ngóng nhìn lên đài luận võ.
“Hắc Nha có thể thắng sao?”
“Chắc chắn là có thể! Dù sao tiểu tử kia cũng đã chiến 4 trận liên tiếp, không ở trạng thái tốt nhất, tuyệt đối không phải là đối thủ của Hắc Nha.”
Thu Hồ tộc cảm thấy vui sướng vì thái độ quá tự tin của La Thiên.
Viu!
Trên đài luận võ, Hắc Nha cầm kiếm xuất chiêu, một đạo kiếm quang như tia chớp đen nhánh đánh tới, tỏa ra cảm giác nguy cơ trí mạng.
Phụt!
Một kiếm chém xuống đánh tan thân ảnh La Thiên.
Nhưng đó chỉ là một đạo tàn ảnh, La Thiên thi triển Ngự Phong Quyết , thân hình như hóa thành cơn gió phiêu đãng khắp nơi.
“Ha hả, tốc độ của người này nhanh nhưng không có khả năng né tránh được mãi. Hắn am hiểu phòng ngự, nhưng công kích của Hắc Nha ẩn chứa độc tố, dù chỉ bị thương ngoài da thì vẫn sẽ tạo thành ảnh hưởng cực lớn!”
Một cao tầng Thu Hồ tộc cười nhạt.
Hơn nữa La Thiên đã chiến 3 trận, Hắc Nha thắng chắc rồi!
Bỗng nhiên, một đạo kiếm thế sắc bén ngút trời phát ra!
La Thiên xuất hiện phía sau Hắc Nha, Băng Ngân Kiếm ra khỏi vỏ, thần mạch hàn lực dung nhập trong đó, chém mạnh xuống!
Chiêu kiếm huyến lệ sắc bén này khiến toàn trường cả kinh.
“Kiếm đạo của hắn còn mạnh đến vậy ư?”
“Cỗ kiếm ý này là kiếm ý sơ thức ư?”
Bốn phía oanh động.
Hạ Bằng và ba gã Thu Hồ tộc từng thua trong tay La Thiên đều trợn tròn mắt!
Hóa ra trong những trận đấu trước đó La Thiên còn chưa đấu toàn lực!
Mãi đến lúc Hắc Nha lên sân khấu mới khiến La Thiên phải phát huy ra bản lĩnh kiếm đạo!
Đinh!
Kiếm quang tối tăm hung lệ va chạm kiếm khí băng hàn, giao phong va chạm, kiếm khí trùng kích bốn phía.
Trên phương diện kiếm ý, La Thiên chiếm thượng phong, nhưng ở phương diện binh khí, Hắc Nha càng tốt hơn, phẩm chất bảo kiếm của gã ta đứng đầu thượng phẩm, tiếp cận cấp bậc Bảo Khí cực phẩm.
Sau một lần giao phong, hai người đều lui về phía sau một bước, sau đó bọn họ lại tung ra công kích sắc bén hung mãnh hơn!
“Hắc Hạt kiếm pháp!”
Kiếm chiêu của Hắc Nha trở nên vô cùng hung hãn ngoan độc, như bò cạp vung đuôi công kích, tàn nhẫn trí mạng!
Mỗi chiêu kiếm đều nhắm thẳng vào điểm yếu hại, nếu không cẩn thận thì đối thủ sẽ bỏ mạng.
“Kiếm pháp thật âm độc!”
Ánh mắt La Thiên lộ vẻ ngưng trọng.
Hạ Bằng đã dễ dàng bị đánh bại vì nó.
La Thiên thúc giục Thiên Kiếm Quyết, ngoài thân Băng Ngân Kiếm nổi lên một tầng quang mang tinh bạch, uy lực kiếm pháp tăng lên.
Kiếm pháp của Hắc Nha quả thật rất âm độc cường đại, nhưng Thiên Kiếm Quyết Như Ý Cảnh đã đột phá cảnh giới tiểu thành, kiếm kỹ cao siêu, kiếm pháp linh hoạt hay thay đổi, gặp chiêu nào thì phá giải chiêu đó!
Trong lúc nhất thời, Hắc Nha không chiếm được chút tiện nghi nào.
“Cuồng Kiếm Vũ!”
La Thiên đột nhiên thi triển sát chiêu, đồng thời U Long Thần Mạch toàn lực bùng nổ, một cơn lốc lạnh giá khuếch tán bao phủ phạm vi 40 mét.
Hàn lực dung nhập Băng Ngân Kiếm, thi triển ra sát chiêu cường đại.
Trong hư không hiện lên muôn vàn kiếm quang băng hàn, tản ra khí thế rộng lớn vô biên, nhiệt độ toàn bộ đấu trường giảm mạnh.
Vèo vèo!
Sát chiêu buông xuống, Hắc Nha cảm nhận được nguy cơ, thi triển kiếm pháp đáp trả.
Mấy tức sau, gã ta chỉ có thể đổi công thành thủ.
Kiếm chiêu kia quá hung mãnh đáng sợ, đồng thời hàn ý lăng liệt bao phủ quanh thân ăn mòn toàn thân gã khiến thân thể cứng đờ, máu và chân nguyên vận chuyển chậm lại.
Giờ khắc này, Hắc Nha bị áp chế hoàn toàn, trên người có vài vết thương.
“Tại sao lại như vậy?”
Hắc Nha kinh ngạc.
Giờ phút này Thu Hồ tộc cũng có suy nghĩ như vậy.
La Thiên đã chiến 3 trận mà Hắc Nha vẫn không địch lại ư? Thiên tài Nhân loại kia mạnh như vậy ư?
Còn phe Tử Lân tộc thì vui đến mức không khép được miệng.
Bọn họ quá vui mừng, quá ngoài ý muốn.
“Người này thật sự rất lợi hại!”
“Một chọi bốn mà Hắc Nha cũng không phải là đối thủ!”
Từ đại bi đến đại hỉ, không có gì khiến người ta kích động hơn chuyện này.
Tử Sơn trợn mắt há hốc mồm đứng tại chỗ, không biết nên nói gì.
“Kiếm Phong Nộ Hào!”
La Thiên chọn đúng thời cơ, hắn đột nhiên biến chiêu, một đạo kiếm quang chém xuống kinh khiếu bát phương!
Ầm!
Bùm!
Hắc Nha bị chém bay, trên người xuất hiện một vết thương ghê người, toàn thân đông lạnh cứng đờ, ngã xuống mặt đất.
Trận chiến với Hắc Nha không kéo dài quá lâu mà La Thiên đã nắm được thắng lợi!
“La Thiên thắng!”
“Luận võ kết thúc, Tử Lân tộc thắng!”
Trọng tài tuyên bố kết quả.
Bốn phía ồ lên, cao tầng Tử Lân tộc cười to, chỉ có Tử Sơn lộ ra sắc mặt cực kỳ khó coi như ăn phải ruồi bọ.
Kế tiếp là chuyện phân chia tiền cược của trận luận võ này, đó là chuyện của Tử Lân tộc và Thu Hồ tộc, không liên quan đến La Thiên.
Trước mặt mọi người, Thu Hồ tộc nói lời xin lỗi, trả khoản bồi thường kếch xù, mâu thuẫn giữa hai đại gia tộc kết thúc tại đây.
Đám người Tử Lân tộc trở về.
Tâm tình tộc trưởng không tồi, liên tục cười ra tiếng, ông ta nhìn La Thiên cười hỏi: “La Thiên, ngươi từ đâu đến?”
“Cố hương của tại hạ đang gặp chiến tranh, ta và sư tỷ thoát ra ngoài, đến ngoại giới lữ hành.”
La Thiên ngẫm nghĩ, không lộ ra tin tức liên quan đến Đông Thần đại lục.
Tộc trưởng và các vị cao tầng nghe vậy thì sắc mặt lộ vẻ vui mừng.
Bối cảnh La Thiên đơn giản, không có chỗ ở cố định, rất thích hợp mời chào!
“La Thiên, lần này ngươi lập công lớn, có gì cần thì cứ trực tiếp nói ra.”
Tộc trưởng cười nói.
Bọn họ muốn mời chào La Thiên thì đương nhiên phải đưa ra lợi ích dụ hoặc.
Chỉ cần yêu cầu của La Thiên không quá phận thì ông ta đều sẽ đáp ứng.
“Địa đồ ngoại giới!”
La Thiên thấy tộc trưởng khách khí như thế thì thản nhiên nói.
Tộc trưởng lập tức nhăn mày.
“Hả? Địa đồ ngoại giới, đó là căn bản để tộc ta lui tới các giao diện mậu dịch, ta cần thương thảo với chư vị trưởng lão việc này, mấy ngày tới sẽ hồi đáp ngươi.”
La Thiên thấy phản ứng của tộc trưởng và các cao tầng khác như vậy thì biết là không có khả năng.
Có vẻ hứa hẹn địa đồ ngoại giới của Tử Sơn hoàn toàn do hắn ta tự biên tự diễn để dụ La Thiên vào bẫy.