Chương 598: Con Mắt Màu Xanh Nhạt
“Không ổn rồi, phía trước là... thiên tai trong hư không ngoại giới, Hỗn Loạn Phong Lưu!”
Nghiêm Lập Huy khiếp sợ lên tiếng.
“Hỗn Loạn Phong Lưu?”
Đây là lần đầu tiên La Thiên, Dịch Tĩnh Văn và Nghiêm Tiểu Hạ nghe nói đến điều này.
“Hư không ngoại giới có rất nhiều dòng khí, đa số dòng khí rất yếu, Địa Nguyên Cảnh nhất trọng cũng có thể nhẹ nhàng ngăn cản!”
“Nhưng nếu là Hỗn Loạn Phong Lưu có thể dễ dàng cắt Địa Nguyên Cảnh nhất trọng thành nhiều mảnh nếu tới gần...”
Ở Phá Toái tinh vực, Hỗn Loạn Phong Lưu đồng nhĩa với một loại thiên tai rất khó chống lại, đa số đạo phỉ hoặc thương đội gặp phải đều sẽ đi đường vòng.
Nếu bị cuốn vào trong đó, tỷ lệ sống sót không vướt quá 30%.
Nghiêm Lập Huy bôn ba ngoại giới mấy năm, đây là lần đầu tiên y gặp Hỗn Loạn Phong Lưu, bản thân cũng có chút khẩn trương.
La Thiên ngóng nhìn.
Hỗn Loạn Phong Lưu là dòng khí hư không hung mãnh dày đặc hơn bình thường, bao phủ phạm vi cực lớn.
“Chúng ta cần đi đường vòng, nếu bị cuốn vào trong Hỗn Loạn Phong Lưu thì sẽ rất nguy hiểm!”
Nghiêm Lập Huy trịnh trọng nói.
Hỗn Loạn Phong Lưu bao phủ phạm vi cực lớn, nhìn không tới điểm cuối, Hư Không Thuyền không chỉ phải đi đường vòng mà còn phải lui về phía sau.
Sắc mặt La Thiên hơi trầm xuống.
Căn cứ theo suy tính của hắn, không bao lâu nữa truy binh của Tử Lân tộc sẽ đuổi tới nơi.
Hỗn Loạn Phong Lưu này xuất hiện không đúng lúc chút nào.
Nếu lui về đi đường vòng thì sẽ lãng phí rất nhiều thời gian, rất có khả năng bọn họ sẽ bị Tử Lân tộc đuổi kịp.
Vèo! Vèo!
Phía trước xuất hiện hai chiếc Hư Không Thuyền chạy về phía đám người La Thiên, đương nhiên chúng đang bị hư không loạn lưu đuổi sát phía sau.
Ầm!
Bỗng nhiên, phòng ngự tráo của một chiếc Hư Không Thuyền rách nát, ngay sau đó thân thuyền bị dòng khí công kích, xuất hiện nhiều vết rách.
Không đến 3 phút sau, Hư Không Thuyền đó đã bị Hỗn Loạn Phong Lưu cắn nuốt.
Lam đậm Hư Không Thuyền của La Thiên bắt đầu quay đầu.
Bỗng nhiên La Thiên mở miệng: “Đợi đã, cứ đi thẳng đi!”
Nghiêm Lập Huy, Dịch Tĩnh Văn, Nghiêm Tiểu Hạ kinh ngạc nhìn chằm chằm hắn!
La Thiên mù à?
Tuy Hư Không Thuyền của bọn họ có tính năng tương đối tốt nhưng nếu tiến vào Hỗn Loạn Phong Lưu thì kết cục cũng là dữ nhiều lành ít.
“Truy binh của Tử Lân tộc sắp tới rồi, nếu lui lại đi đường vòng thì sẽ rất nguy hiểm.”
La Thiên nói ra nguyên nhân.
“Tử Lân tộc?”
Mọi người đều sợ hãi Tử Lân tộc.
Đối mặt với cao thủ chân chính của Tử Lân tộc, bọn họ căn bản không thể chống đỡ, chắc chắn sẽ chết.
Dịch Tĩnh Văn tin tưởng năng lực suy tính của La Thiên, nàng không hề nghi ngờ.
Nghiêm Lập Huy rối rắm một hồi rồi điều khiển Hư Không Thuyền trở lại phương hướng ban đầu.
Sau đó, bọn họ chính diện vọt vào Hỗn Loạn Phong Lưu!
Chiếc Hư Không Thuyền đang chạy trốn thấy hành vi của đám người La Thiên thì nghẹn họng nhìn trân trối!
“Bọn họ không muốn sống nữa ư? Sao lại chủ động xông vào hư không loạn lưu!”
“Xem tiêu chí trên buồm thì đó là đội ngũ Tử Lân tộc, chẳng lẽ trong đó có cường giả tọa trấn nên mới dám trực diện tiến vào Hỗn Loạn Phong Lưu ư?”
Trong Hư Không Thuyền, vài tên võ giả Địa cấp nhìn Hư Không Thuyền màu lam đậm vọt vào Hỗn Loạn Phong Lưu, còn bọn họ chỉ có thể liều mạng chạy trốn khỏi Hỗn Loạn Phong Lưu đang đuổi theo phía sau!
Không lâu sau, bọn họ gặp một chi đội ngũ cũng của Tử Lân tộc.
...
Khoảnh khắc Hư Không Thuyền của đám người La Thiên tiến vào Hỗn Loạn Phong Lưu, toàn bộ con thuyền xóc nảy kịch liệt.
Phòng ngự tráo bị dòng khí mãnh liệt đánh tới, phát ra tiếng vang kịch liệt.
Sau đó tốc độ Hư Không Thuyền trở nên chậm đi, ảnh hưởng cũng nhỏ hơn một chút.
“Có lẽ trốn vào Hỗn Loạn Phong Lưu thì sẽ tránh được Tử Lân tộc, tốc độ chậm lại sẽ tốt hơn.”
Nghiêm Lập Huy thấp giọng nói.
Sau đó y tập trung khống chế Hư Không Thuyền, không dám sơ suất.
La Thiên nhanh chóng phát hiện bên trong Hỗn Loạn Phong Lưu có dòng khí uy lực bình thường, có nơi thì cực kỳ khủng bố, dù là Địa Nguyên Cảnh trung giai thì e rằng cũng không chống đỡ được mấy tức.
Nếu Hư Không Thuyền luôn đi trong khu vực khí yếu thì sẽ không xảy ra vấn đề gì lớn.
Nhưng hướng gió của Hỗn Loạn Phong Lưu chỉ có thể dùng từ hỗn loạn để hình dung, nó thay đổi liên tục, không có quy luật nào!
Nghiêm Lập Huy dựa vào sức quan sát và trực giác để điều khiển Hư Không Thuyền.
Oanh!
Đột nhiên Hư Không Thuyền tiến vào khu vực dòng khí mạnh mẽ, thân thuyền lập tức lay động, phòng ngự tráo nhanh chóng nhạt đi, Linh Nguyên Tệ tiêu hao gấp bội.
Trán Nghiêm Lập Huy đổ mồ hôi lạnh, lập tức khống chế Hư Không Thuyền tiến vào khu vực tương đối vững vàng.
Dịch Tĩnh Văn và Nghiêm Tiểu Hạ chỉ đứng xem mà cũng vô cùng khẩn trương.
“Cẩn thận! Nếu bất cẩn thì tất cả sẽ xong đời!”
Nghiêm Lập Huy quay đầu nhìn thoáng qua muội muội, âm thầm cảnh cáo chính mình.
“Nghiêm huynh, để ta đi!”
La Thiên bỗng nhiên mở miệng.
“Ngươi?”
Nghiêm Lập Huy tỏ vẻ nghi ngờ.
La Thiên chỉ là một kẻ mới tới ngoại giới, rất nhiều thường thức còn không hiểu, để hắn lái Hư Không Thuyền là để cả đám cùng chui xuống mộ sao?
Nghiêm Lập Huy có chút oán trách.
Nếu không phải La Thiên quyết định như vậy thì bọn họ đã không lâm vào hiểm địa.
Nghiêm Lập Huy tỏ vẻ cự tuyệt.
Không ngờ La Thiên lại trực tiếp đẩy y ra, tự mình cầm lái!
“Ngươi muốn chết ư?” Nghiêm Lập Huy tức giận.
Nếu là lúc bình thường thì La Thiên muốn chơi cũng không sao.
Nhưng tình cảnh hiện giờ rất nguy hiểm, vậy mà La Thiên còn quấy rối, y hơi hối hận vì đã đáp ứng lời mời của La Thiên.
Nhưng sau khi La Thiên cầm bánh lái, không xảy ra bất cứ nguy hiểm gì như Nghiêm Lập Huy tưởng tượng.
Chỉ thấy đôi mắt La Thiên tỏa ra lục quang nhè nhẹ, thâm thúy thần bí, hắn nhìn chăm chú về phía trước, bình tĩnh dị thường, khiến người ta không tự giác mà an tâm tin phục.
“Sao lại như vậy? Hư Không Thuyền hoàn toàn đi trong khu vực dòng khí yếu...”
Nghiêm Lập Huy ngẩn ngơ.
Nghiêm Tiểu Hạ và Dịch Tĩnh Văn cũng kinh ngạc.
Bọn họ đều không phát hiện giữa mày La Thiên có một con mắt màu xanh nhạt.
Sau khi Tạo Hóa Quyết đột phá tầng thứ ba, La Thiên không chỉ có thể khiến Thiên Nhãn hiện hóa mà còn có cảm ứng xu cát tị hung đơn giản.
Nơi nào nguy hiểm hơn, trong lòng La Thiên có cảm ứng mơ hồ, hơn nữa với sức quan sát nhạy bén của hắn, Hư Không Thuyền nằm trong tay hắn linh hoạt như con cá trong hải dương, bơi lội khắp nơi, tránh đi nguy cơ ven đường.
“Tuy chỉ dùng cỡ ba bốn thành lực lượng Thiên Nhãn nhưng cũng không thể duy trì được lâu...”
La Thiên lẩm bẩm trong lòng.
Nhưng như vậy là đủ rồi, thỉnh thoảng hắn ra tay giảm bớt hao tổn, tăng xác suất thành công đi qua Hỗn Loạn Phong Lưu.