Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 600 - Chương 600: Động Thủ

Chương 600: Động Thủ Chương 600: Động Thủ

Chương 600: Động Thủ

Ong!

Con thuyền lam đậm thay đổi phương hướng, nhằm về phía bên trái băng cướp Tử Linh, định tránh đi và rời xa băng cướp.

Nhưng La Thiên không biết rằng hành động của hắn lại khiến băng cướp Tử Linh kích động!

“Xem kìa, thuyền đong đưa rồi, sắp không kiên trì được nữa rồi!”

“Con thuyền kia đang rẽ, rõ ràng là muốn chết mà!”

Đạo phỉ kích động, từ lúc bọn họ cá cược đến bây giờ thời gian còn chưa đến nửa chén trà nhỏ.

Đôi mắt đỏ đậm của phó thuyền trưởng lộ vẻ nghiêm túc, theo suy đoán của nàng ta, con thuyền lam đậm kia chắc chắn có thể kiên trì hai canh giờ, nhưng bây giờ nó bỗng nhiên đổi hướng, quá nhiều yếu tốt không xác định, có lẽ sẽ sẽ bị hủy diệt trước dự đoán.

Đám đạo phỉ lẳng lặng quan sát con thuyền.

Vèo!

Chỉ thấy chiếc Hư Không Thuyền kia trở nên vô cùng linh hoạt, xuyên qua dòng khí hỗn loạn phức tạp, lộ tuyến của nó luôn là tốt nhất.

Mãi đến khi con thuyền rời khỏi tầm nhìn, mọi người mới bừng tỉnh!

“Nó chạy thoát rồi!”

“Vụ cá cược còn chưa kết thúc!”

“Đuổi theo!” Nữ tử áo đỏ hạ lệnh.

Hư Không Thuyền của băng cướp Tử Linh cũng lập tức thay đổi phương hướng.

Hư Không Thuyền của bọn họ tốt hơn con thuyền lam đậm vài lần, bọn họ nhẹ nhàng đuổi kịp.

Băng cướp Tử Linh muốn chứng kiến con thuyền lam đậm bị hủy diệt, kết thúc vụ cá cược.

Nhưng con thuyền lam đậm phía trước như muốn thoát khỏi bọn họ, rẽ trái quẹo phải vô cùng phức tạp.

“Đuổi kịp!” Nữ tử áo đỏ thản nhiên nói.

Người cầm lái nghe lệnh, theo sát con thuyền lam đậm.

Giờ khắc này, hai chiếc Hư Không Thuyền như đang tiến hành thi đấu trên đường đua phức tạp.

Dần dần, người cầm lái của băng cướp Tử Linh cảm thấy áp lực, Hư Không Thuyền trở nên xóc nảy, còn con thuyền lam đậm phía trước lại đi rất ổn định.

Điểm này không gạt được cảm quan của đám đạo phỉ.

Người lái tàu của bọn họ là tay già đời có 30 năm kinh nghiệm du hành ở hư không ngoại giới, vậy mà lại bại bởi con thuyền lam đậm kia.

“Thý vị lắm!”

Đôi môi đỏ của nữ tử gợi cảm nhếch lên, nàng ta cảm thấy có lẽ con thuyền lam đậm kia có thể kiên trì lâu hơn dự tính.

...

Trên con thuyền lam đậm, La Thiên cầm lái, những người còn lại khẩn trương nhìn chằm chằm về phía sau, Hư Không Thuyền của băng cướp Tử Linh như bóng ma tử vong luôn theo sát bọn họ.

“Trời ạ, băng cướp Tử Linh nhắm đến chúng ta sao?”

Nghiêm Lập Huy mất bình tĩnh.

Băng cướp Tử Linh địch nhân khủng bố đáng sợ hơn cả Tử Lân tộc.

La Thiên cũng rất buồn bực, hắn muốn rời xa băng cướp Tử Linh nhưng đối phương lại chủ động đuổi theo, muốn cắt đuôi mà không được.

Nhưng băng cướp Tử Linh không biểu hiện ra địch ý rõ ràng, rốt cuộc bọn họ muốn làm gì?

La Thiên không dám thả lỏng.

Hiện giờ mục đích của bọn họ là di chuyển vững vàng, tranh thủ sớm rời khỏi phạm vi Hỗn Loạn Phong Lưu.

Bởi vì bị băng cướp Tử Linh nhắm đến, hắn sợ Nghiêm Lập Huy chịu áp lực quá lớn gây ra sai lầm nên luôn tự mình cầm lái.

“Nhưng băng cướp Tử Linh truyền kỳ chỉ có ít người như vậy thôi ư?”

La Thiên nhận thấy không đúng.

Trong Hư Không Thuyền của băng cướp Tử Linh chỉ có 30 – 40 đạo phỉ.

Chẳng lẽ đây chỉ là một con thuyền của băng cướp Tử Linh ư?

Thời gian thong thả trôi đi, ba canh giờ đã qua.

Trong khoảng thời gian này, Hư Không Thuyền do La Thiên khống chế gần như không đi qua dòng khí cường đại nào, vẫn luôn tương đối vững vàng.

Biểu tình Nghiêm Lập Huy có chút ngây dại, nghĩ thầm: “Đùa à? Hắn thật sự là người mới tới ngoại giới ư?”

Đi trong hư không loạn lưu ba canh giờ mà vẫn vững vàng như thế, dù là tay già đời với hơn 10 năm kinh nghiệm thì cũng rất khó làm được.

Dịch Tĩnh Văn còn giật mình hơn, nàng và La Thiên cùng nhau lữ hành hư không ngoại giới, nhưng chênh lệch giữa hai người thật sự rất lớn.

Trên Hư Không Thuyền của băng cướp Tử Linh, đám đạo phỉ cá cược đều trầm mặc.

“3 canh giờ rồi!”

“Hình như người cầm lái của bọn họ chuyên nghiệp hơn của chúng ta!”

“Chúng ta thua rồi!”

Tình huống tất cả đều thua tương đối hiếm thấy, tiền đặt cược sẽ được sung công, dùng để duy tu Hư Không Thuyền.

Nhưng tên nam tử cường tráng lại bỗng nhiên nghĩ ra một ý.

“Ta cảm thấy phó thuyền trưởng đã thắng cược!” Nam tử cường tráng mở miệng.

Đám đạo phỉ nghi hoặc, phó thuyền trưởng cược 2 canh giờ, mà con thuyền lam đậm kia có hy vọng thành công xuyên qua Hỗn Loạn Phong Lưu rất lớn.

“Ha hả, bởi vì con thuyền này sắp xong đời rồi, thời gian phó thuyền trưởng đoán là gần đúng nhất, vậy nên phó thuyền trưởng thắng!”

Nam tử cường tráng cười lạnh.

Ngay sau đó, gã chạy ra khỏi Hư Không Thuyền, đứng trong Hỗn Loạn Phong Lưu.

Ong!

Ngoài thân nam tử cường tráng ngưng tụ một tầng chân nguyên tráo sáng chói, cản lại Hỗn Loạn Phong Lưu.

Sau đó gã bay về phía con thuyền lam đậm, lòng bàn tay ngưng tụ chân nguyên.

Giờ khắc này, đám đạo phỉ đều nhận ra nam tử cường tráng muốn đích thân hủy diệt chiếc Hư Không Thuyền kia để khiến phó thuyền trưởng thắng lợi.

Tuy rằng nam tử cường tráng làm vậy là ăn gian nhưng có thể khiến phó thuyền trưởng vui vẻ.

Nếu bọn họ phản đối thì không chừng sẽ khiến phó thuyền trưởng không vui.

“Quá xảo trá, không ngờ hắn lại dùng biện pháp này để lấy lòng phó thuyền trưởng!”

“Sao ta không nghĩ ra sớm chứ!”

Đám đạo phỉ vô cùng đau đớn, vô cùng hối hận.

Oanh!

Nam tử cường tráng trôi nổi trong hư không, bàn tay ngưng tụ chân nguyên bỗng nhiên vung lên, một đạo chưởng nhận dài đến 30 mét từ trên trời giáng xuống.

Hỗn Loạn Phong Lưu bị cắt thành hai nửa, chưởng nhận chém về phía con thuyền lam đậm!

Trong thời khắc nguy cơ, con thuyền lam đậm bỗng nhiên gia tốc đổi hướng.

Viu!

Chưởng nhận khổng lồ cách con thuyền lam đậm không đến 1 mét, nhưng nó đã đánh trượt.

“Động thủ ư?”

La Thiên đứng trước bánh lái, xoay người nhìn về phía sau.

Nam tử cường tráng kia cũng là Địa Nguyên Cảnh trung giai nhưng mạnh hơn Nghiêm Lập Huy rất nhiều, nếu trúng một chưởng vừa rồi, nhất định Hư Không Thuyền sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng, thậm chí trực tiếp bị đánh nát phòng ngự tráo. Nếu La Thiên không cầm lái, không kịp thời nhận ra nguy hiểm thì hậu quả không dám tưởng tượng.

“Hả? Tránh được ư?” Nam tử cường tráng vô cùng kinh ngạc.

Gã vốn định ra tay để lấy lòng phó thuyền trưởng, kết quả công kích lại không đánh trúng, chuyện này khiến gã rất mất mặt.

Trên Hư Không Thuyền của Băng cướp Tử Linh truyền đến một trận ồn ào, châm chọc nam tử cường tráng quá cùi bắp, thậm chí có người muốn đích thân lên sân khấu.

Nam tử cường tráng khó chịu, định tấn công lần nữa, quyết tâm muốn phá huỷ chiếc Hư Không Thuyền kia.

Đúng lúc này…

Oanh viu viu!

Hỗn Loạn Phong Lưu trở nên mãnh liệt hơn, tầm nhìn có chút mơ hồ.

Bình Luận (0)
Comment