Chương 635: Thành Toàn Cho Các Ngươi
“Băng cướp Kim Sư ư?”
“Chưa từng nghe nói đến.”
“Làm càn!”
Một nam tử diện mạo tựa đầu chó tức giận mắng: “Mấy giao diện quanh đây có ai mà không biết đại danh băng cướp Kim Sư, các ngươi xem thường chúng ta nên giả bộ hồ đồ ư?”
Đám đạo phỉ lộ vẻ hung sắc, sát khí bừng bừng.
“Đã nói là không biết mà.” La Thiên bình tĩnh lên tiếng.
Đám đạo phỉ nổi khùng.
“Đám khốn kiếp thiếu hiểu biết, thuyền trưởng của chúng ta là cường giả Địa Nguyên Cảnh lục trọng, còn không mau ngoan ngoãn giao tất cả tiền tài ra đây!”
Nam tử đầu chó quát lớn.
Đám người Nghiêm Lập Huy, Dịch Tĩnh Văn lộ vẻ hoảng loạn.
Tuy chưa từng nghe nói đến băng cướp Kim Sư, nhưng bọn họ khó có thể chống lạicường giả Địa Nguyên Cảnh lục trọng.
Chẳng lẽ phải bỏ tiền tiêu tai ư?
“Không cần giao tiền đâu, dù sao các ngươi cũng không định tha cho chúng ta!” La Thiên thản nhiên nói.
“Hả?”
Băng cướp Kim Sư lộ vẻ ngạc nhiên.
Bọn họ vốn có quyết định như vậy, nhưng sao La Thiên lại biết?
“Nếu ngươi đã biết cũng tốt, đã chuẩn bị để làm nô lệ chưa?”
Trong con thuyền kia vang lên tiếng cười phóng đãng, một nam tử màu da xanh sẫm, mặc kim bào đi ra.
Thanh âm này rất quen tai.
Lệ Sơn!
Lệ Sơn đi đến đầu thuyền, thần sắc kiêu căng, bộ dáng cao cao tại thượng, lộ ra vẻ châm chọc nghiền ngẫm: “Ta đã nói rồi, đừng đắc tội với ta, nếu không bản công tử sẽ biến ngươi trở thành nô lệ trong Sinh Tử Tù Đấu Trường!”
“Bắt hết bọn họ! Nam thì các ngươi bán cho tù đấu trường, nữ thì giao cho ta!”
Lệ Sơn quát, ánh mắt dâm tà đảo qua Dịch Tĩnh Văn và Nghiêm Tiểu Hạ.
“Lên!”
Thuyền trưởng – người trung niên hùng tráng phất tay, một đám đạo phỉ đánh tới.
Đám người Nghiêm Lập Huy, Dịch Tĩnh Văn lập tức luống cuống, phải làm gì bây giờ?
“Haizz, Địa Nguyên Cảnh lục trọng mà lại trở thành chó săn cho người khác.”
La Thiên thở dài, nhìn về phía người trung niên hùng tráng: “Cho các ngươi một cơ hội, giờ các ngươi rút lui thì ta có thể tha cho cái mạng chó của các ngươi!”
Vừa dứt lời, 2 phe đều ngây người.
Đám người Diệp Phong, Nghiêm Lập Huy giật mình, La Thiên lấy đâu ra tự tin mà dám nói như vậy.
“Ha ha ha, tiểu tử thúi, chết đến nơi rồi mà còn mạnh miệng cái gì?”
“Ta sợ quá! Ha ha ha!”
Băng cướp Kim Sư ồn ào thanh âm cười nhạo châm chọc.
Bọn họ cảm thấy La Thiên đang giả ngây giả dại, hồ ngôn loạn ngữ.
Ầm!
Bỗng nhiên, thuyền trưởng đánh ra một quyền, kim quang nở rộ hóa thành một hùng sư uy mãnh bá đạo cao chừng 20 mét, khí thế lay trời!
Kim quang hùng sư lao đến va chạm Hư Không Thuyền của La Thiên.
Ầm!
Quyền quang vỡ nát, lực lượng đáng sợ khiến Hư Không Thuyền lui lại vài chục trượng, phòng ngự tráo xuất hiện vết nứt.
“La Thiên, thực lực người này không đơn giản, phòng ngự tráo của Hư Không Thuyền không kiên trì được lâu đâu!”
Nghiêm Lập Huy nôn nóng nói.
Nếu phòng ngự tráo rách nát, lá chắn cuối cùng biến mất, bọn họ phải làm cách nào để đối mặt với băng cướp hung tàn kia?
“Tiểu tử thúi, khoác lác nữa đi!”
Trung niên hùng tráng lại tấn công.
Quyền thứ 2 của gã ta có uy lực khủng bố hơn, dường như vang lên thanh âm Sư Vương rít gào, uy chấn bát phương.
Ầm!
Phòng ngự tráo của Hư Không Thuyền trực tiếp vỡ vụn, Hư Không Thuyền lùi lại 30 – 40 trượng.
“Quá mạnh!”
Nghiêm Lập Huy kinh hãi.
Thực lực của thuyền trưởng băng cướp Kim Sư quá khủng bố, có lẽ là tồn tại đứng đầu cảnh giới Địa Nguyên Cảnh trung giai!
Phòng ngự tráo đã vỡ, đám đạo phỉ lập tức đánh tới!
“Ha ha ha, tiểu tử thúi, ngoan ngoãn giơ tay chịu trói đi!”
Nam tử đầu chó có tu vi Địa Nguyên Cảnh tứ trọng, gã dẫn đầu tấn công La Thiên.
Bọn họ giúp Lệ Sơn làm việc nên đương nhiên biết mục tiêu trọng điểm là ai.
Nếu bọn họ bắt được La Thiên thì sẽ lập công lớn nhất!
“Nếu các ngươi đã muốn chết thì ta đây sẽ thành toàn!”
La Thiên lạnh lùng mở miệng.
Nam tử đầu chó cười nhạo, đã đến lúc này rồi mà La Thiên còn dám khoác lác.
Nhưng ngay sau đó, từ trong cơ thể La Thiên trào ra hàn ý cuồng bạo, thân hình hắn bành trướng, mặt ngoài lập loè ngân quang, tản ra lực uy áp cường đại!
Hàn Phong Chưởng!
La Thiên toàn lực đánh ra một chưởng, lực lượng toàn thân trút xuống, hàn lực thần mạch dung nhập, còn vận dụng chưởng pháp chân ý!
Một chưởng mạnh mẽ lao đi!
“Cái gì?”
Nam tử đầu chó cảm nhận được nguy cơ tử vong.
La Thiên chỉ là Địa Nguyên Cảnh nhị trọng mà sao lại có thực lực khủng bố như thế.
Tuy rằng trước đó Lệ Sơn đã nhắc nhở nhưng gã căn bản không để trong lòng.
Ầm!
Nam tử đầu chó dùng hết sức xuất chưởng đỡ đòn của La Thiên.
Chưởng pháp của gã lập tức vỡ vụn, gió lạnh cuồng bạo thổi qua, gã hóa thành tượng băng.
Hạ gục chỉ bằng một chưởng!
Trong băng cướp Kim Sư, thực lực nam tử đầu chó có thể xem là không tồi, được thuyền trưởng trọng dụng.
Kết quả gã đã bị một chiêu hạ gục trong nháy mắt.
Đám đạo phỉ còn lại bị cảnh tượng này chấn nhiếp hoàn toàn.
Chẳng lẽ La Thiên không khoác lác ư?
“Một đám ngu xuẩn!”
Người trung niên tức giận mắng một tiếng, đánh thức đám đạo phỉ.
“Thiên tư thực lực của ngươi quả thật không tồi, nhưng còn kém xa ta, bổn thuyền trưởng sẽ đối phó với ngươi, một chiêu quyết định thắng bại!”
Người trung niên bước ra một bước, đứng trên không trung phía trên thuyền của La Thiên, gã ta cúi đầu quan sát La Thiên, một chân dẫm xuống.
Gã ta muốn chà đạp La Thiên như dẫm con kiến!
“Vậy ư?”
Sắc mặt La Thiên không thay đổi, trong tay xuất hiện một thành bảo kiếm có hoa văn đóa sen đỏ đậm.
Keng!
Hồng Liên Kiếm rút ra, quang hoa nở rộ.
Kiếm ý sơ thức bùng nổ, trên người La Thiên tản ra khí thế sắc bén nóng rực.
“Thanh kiếm kia?”
Người trung niên đồng tử co rụt lại, lông tơ toàn thân dựng đứng!
Vèo!
Trong hư không ngoại giới yên tĩnh u lãnh nở rộ kiếm khí hình một đóa sen hoa mỹ, phát ra khí tức khủng bố diệt vạn vật.
“Không ổn!”
Người trung niên hoảng sắc, chân nguyên trong thân thể run rẩy ngưng trệ.
Gã ta lập tức ngưng tụ chân nguyên tráo, nhanh chóng lui về phía sau.
Kiếm quang đuổi theo.
Ầm!
Trong hư không, kiếm quang bao phủ phạm vi trăm mét, kiếm khí nóng rực du tẩu.
Từ trong đó có một đạo kiếm quang cực lớn màu đỏ đậm bay ra, bổ về phía Hư Không Thuyền đầu sư tử.
Băng cướp Kim Sư quá mức kiêu ngạo, Hư Không Thuyền không hề mở phòng ngự tráo, một vết nứt cháy đen kéo dài từ đầu thuyền lan đến đuôi thuyền.
Lệ Sơn đứng ở đầu thuyền sắc mặt cứng đờ, run rẩy rùng mình.
Chiêu kiếm kia xẹt qua bên cạnh gã, suýt nữa cắt đôi người gã.