Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 644 - Chương 644: Muốn Thua Trong Mấy Chiêu?

Chương 644: Muốn Thua Trong Mấy Chiêu? Chương 644: Muốn Thua Trong Mấy Chiêu?

Chương 644: Muốn Thua Trong Mấy Chiêu?

“Mộ Cửu, cho ngươi một cơ hội nữa, ngươi có thể khiêu chiến 10 người có danh ngạch ở đây!”

Đại trưởng lão lên tiếng.

Dưới đài, đám thiên tài ngoại lai khó chịu trong lòng.

Quá không công bằng!

Mỗi lần Vân Trì mở ra, bọn họ đều cướp được rất ít danh ngạch, vậy mà Mộ gia còn thiên vị người nhà như thế.

Nhưng bọn họ không dám nói gì, chỉ có thể chấp nhận.

5 thiên tài ngoại lai có danh ngạch đều cầu nguyện trong lòng, hy vọng Mộ Cửu không khiêu chiến mình.

Mọi người đều đã xem trận chiến của Mộ Cửu, quả thật hắn ta đã sơ sẩy nên mới thua, thực lực hắn ta thực chất là người xuất sắc trong cảnh giới Địa Nguyên Cảnh tam trọng đỉnh.

“Ngươi, đi lên!”

Mộ Cửu nhìn chằm chằm La Thiên, quát.

Ánh mắt toàn trường lập tức tụ tập trên người La Thiên.

Thiên tài ngoại lai và người Mộ gia đều cực kỳ kinh ngạc, sao La Thiên lại ở đây?

La Thiên là người có danh ngạch điều động nội bộ.

La Thiên câm nín.

Hắn chỉ trùng hợp được thủ vệ đưa tới đây mà thôi.

“Ngươi không thể khiêu chiến La đại ca, danh ngạch của hắn là điều động nội bộ, theo quy củ là không thể sửa đổi.”

Cát Nhã Nhi lên tiếng.

Danh ngạch điều động nội bộ vốn chỉ có con cháu Mộ gia có thể hưởng thụ.

“Có cả quy củ này ư?”

La Thiên cảm thán, hắn lười lên sân khấu chơi với Mộ Cửu, hắn thật sự không có chút hứng thú nào.

“Tiểu tử thúi, mau cút lên đây!”

“Ngươi chỉ là một người ngoài mà lại có được danh ngạch nội bộ của Mộ gia, Mộ Cửu ta không phục!”

Mộ Cửu giận dữ hét lớn.

Tu vi của La Thiên chỉ là Địa Nguyên Cảnh nhị trọng đỉnh.

Chỉ cần ép được La Thiên lên đài thì hắn ta nhất định có thể cướp được danh ngạch!

Đây là điều Mộ Trạch phân phó, cũng là ý nguyện của chính hắn ta.

“Không phục thì nhịn đi.”

La Thiên kiến nghị.

Dù sao danh ngạch nội bộ cũng không thể sửa đổi.

“Ngươi...”

Mộ Cửu tức giận, sắc mặt dữ tợn, muốn phản bác nhưng không biết phải nói thế nào.

Cùng lúc đó, đám cao tầng Mộ gia thảo luận.

“La Thiên có danh ngạch nội bộ, theo lý thì không thể sửa đổi, Mộ Cửu hành động như vậy không thích hợp lắm...”

Một trưởng lão hiền lành nói.

“Không thể nói vậy, quy củ là chết, người là sống, có vài quy củ nên sửa lại.”

Một lão giả mặt đỏ nói.

Danh ngạch Mộ Vân Thạch cướp đoạt ngày đó vốn nên thuộc về đệ tử của lão ta.

“Phụ thân, ta cảm thấy Tín trưởng lão nói đúng, danh ngạch Vân Trì nên thuộc về người có năng lực. Mộ Cửu là Địa Nguyên Cảnh tam trọng đỉnh mà không thể tiến vào Vân Trì, còn La Thiên chỉ là Địa Nguyên Cảnh nhị trọng nhưng được đi vào, điều này không công bằng.” Mộ Trạch nói.

Đám cao tầng mỗi người một câu.

Đa số đều cho rằng ở bất cứ thời điểm nào cũng đều có trường hợp đặc biệt, nên cho phép Mộ Cửu khiêu chiến.

“Trải qua thương thảo, chúng ta quyết định Mộ Cửu có thể khiêu chiến La Thiên!”

Đại trưởng lão mở miệng.

Oanh!

Đám con cháu Mộ gia và thiên tài ngoại lai lập tức ồ lên.

Không ngờ cao tầng Mộ gia lại biến La Thiên thành “trường hợp đặc biệt”.

Các thiên tài Mộ gia khác có danh ngạch nội bộ nhưng không thể bị khiêu chiến, còn La Thiên thì có thể!

Sắc mặt La Thiên trầm xuống.

Tuy hắn đã đoán được việc sư tôn cướp đoạt danh ngạch cho hắn sẽ khiến mọi người bất mãn, nhưng không ngờ cao tầng Mộ gia lại nhằm vào hắn như thế.

Đúng lúc này.

“Ai dám đoạt danh ngạch của đệ tử ta!”

Tiếng gầm giận dữ kinh động tứ phương, phong vân quay cuồng, linh khí kích động.

Mộ Vân Thạch từ phương xa vội vàng chạy tới, sắc mặt âm trầm.

Đám cao tầng ở đây sắc mặt hơi trầm xuống, không ngờ Mộ Vân Thạch lại tới đây vào thời điểm mấu chốt.

“Nhân lúc ta không ở đây, các ngươi bắt nạt đệ tử của ta, muốn cướp đi danh ngạch của hắn sao?”

Mộ Vân Thạch bay xuống, ánh mắt đảo qua đám cao tầng!

“Ngươi có thể cướp danh ngạch của đệ tử ta, Mộ Cửu có thực lực, vì sao không thể cướp danh ngạch của La Thiên?”

Lão giả mặt đỏ quát.

“Vân Thạch, chuyện này đâu phải bắt nạt, bọn họ công bằng luận võ, người thắng sẽ được danh ngạch.”

Một trưởng lão khác nói.

Mộ Vân Thạch thần sắc lãnh lệ, đối mặt với áp lực của đám trưởng lão Mộ gia, ông không yếu thế chút nào.

“Danh ngạch là của đệ tử ta, hôm nay Mộ Vân Thạch ta muốn nhìn xem kẻ nào dám tới cướp đoạt!”

Mộ Vân Thạch quát, bốn phía lập tức yên tĩnh!

Quá khí phách!

La Thiên cảm động, sư tôn vì hắn mà không tiếc đối đầu với đám cao tầng trong gia tộc!

Đám cao tầng vừa tức vừa bất đắc dĩ.

Mộ Vân Thạch tính tình quá cứng, tuy ông mới về gia tộc, không quyền không thế nhưng thái thượng trưởng lão hiện giờ là sư tôn Mộ Vân Thạch, điều này khiến bọn họ không dám áp bức ông.

“Vân Thạch, ngươi đừng quá đáng, Mộ gia không do ngươi định đoạt!”

Đại trưởng lão trầm mặt mở miệng.

Mộ Vân Thạch không nể mặt mũi lão, trước đó còn răn dạy con lão trước mặt mọi người, đại trưởng lão không vui chút nào.

Đại trưởng lão và Mộ Vân Thạch đối mắt, hư không trở nên áp lực hơn nhiều, dường như có hai ngọn núi vô hình va vào nhau, dòng khí khủng bố thổi quét bát phương!

Đám cao tầng trầm mặc.

Rất nhiều thiên tài trẻ tuổi cảm thấy hít thở không thông.

La Thiên cảm nhận được trong trận giao phong vô hình kia, Mộ Vân Thạch đang ở thế yếu.

Ông mới vừa đột phá Thiên Trì cảnh, tu vi chênh lệch rất lớn với đại trưởng lão Mộ gia.

Nhưng đại trưởng lão cũng có điều cố kỵ, không làm quá mức.

Bỗng nhiên, một thanh âm đánh vỡ bầu không khí: “Sư tôn, nếu Mộ Cửu không phục, muốn khiêu chiến ta thì ta thành toàn hắn cũng được!”

Nói xong, La Thiên liền bước lên đài luận võ.

“Đồ nhi, ngươi...”

Mộ Vân Thạch không ngờ La Thiên lại làm vậy, ông cảm thấy bất đắc dĩ, đồng thời cũng có chút vui mừng.

“Vân Thạch, đệ tử của ngươi lên đài rồi, chẳng lẽ ngươi muốn quấy rối ư?” Đại trưởng lão chất vấn.

“Hừ!”

Mộ Vân Thạch hừ lạnh một tiếng, không nói gì.

Trên đài luận võ, Mộ Cửu lộ vẻ mừng như điên, khinh thường đánh giá La Thiên: “Muốn thua trong mấy chiêu, nói đi!”

Lời nói vô cùng cuồng vọng, nhưng không ai nghi ngờ điều đó.

Thân là thiên tài Mộ gia, hắn ta tu luyện công pháp võ kỹ cao hơn đệ tử gia tộc tầm thường một bậc! Hơn nữa tu vi của La Thiên còn kém Mộ Cửu.

Đám thiên tài ngoại lai thương cảm thay La Thiên.

“Ha hả, xứng đáng!”

Chỉ có Cát Viên Khánh vui sướng khi người gặp họa, vỗ tay trầm trồ khen ngợi!

Gã cảm thấy La Thiên nhất định sẽ thua.

Gã đã có danh ngạch, có thể tiến vào Vân Trì, trong lòng Cát Viên Khánh sinh ra cảm giác về sự ưu việt.

Bình Luận (0)
Comment