Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 646 - Chương 646: Nhận Sai

Chương 646: Nhận Sai Chương 646: Nhận Sai

Chương 646: Nhận Sai

“Nếu La Thiên đã ứng chiến, Mộ Khải Nguyên, ngươi có thể khiêu chiến hắn.” Đại trưởng lão nói.

“Đừng vội, nếu ta thua thì sẽ mất danh ngạch, nếu ngươi thua thì cũng nên bỏ ra gì đó chứ, như vậy mới công bằng.”

La Thiên mở miệng.

Hiện tại hắn không định khách khí với Mộ gia nữa.

“Ta thua ư?”

Nam tử mặt đen cười nhạo, gã là Địa Nguyên Cảnh tứ trọng, là 1 trong những người nhận được danh ngạch nội bộ!

“Ta thua thì danh ngạch của ta sẽ là của ngươi!” Nam tử mặt đen thoải mái nói, hoàn toàn không cho rằng mình sẽ thua.

Dù thân pháp của La Thiên nhanh cỡ nào thì hắn cũng phải tiêu hao không nhỏ sau trận chiến vừa rồi.

Gã có tu vi thực lực cao thâm cường đại, còn chiếm ưu thế lớn như vậy thì sao có thể thua được?

“Được!”

La Thiên không phản bác, cái giá đặt cược của hai bên là giống nhau.

“Khải Nguyên huynh, nhất định phải báo thù cho ta!” Dưới đài, Mộ Cửu hô to.

Hóa ra hai người này là bạn thân.

“Khai Sơn Chưởng!”

Nam tử mặt đen phát động tiến công.

Phong vân gào thét, đại thế kinh người, chưởng pháp của nam tử mặt đen đánh tới, khí thế mãnh liệt bễ nghễ!

Chưởng ấn lớn bao phủ phạm vi khổng lồ, phòng ngừa La Thiên né tránh.

Nhưng La Thiên không định tránh đi.

“Hàn Phong Chưởng!”

Hắn thúc giục Thiên Lô Bảo Thể, điều động bốn thành hàn lực thần mạch, đánh ra một đạo chưởng lực băng hàn!

2 chưởng pháp va chạm vào nhau.

Mặt ngoài chưởng ấn khổng lồ nhanh chóng ngưng kết sương lạnh. Ngay sau đó, cự chưởng bị lực lượng mạnh mẽ xỏ xuyên đánh nát, vỡ thành các khối băng văng khắp bát phương.

“Hả?”

Nam tử mặt đen lộ vẻ kinh hãi.

Chưởng pháp của gã thiên về công kích chính diện, bá đạo cường thế. Vậy mà La Thiên trực tiếp phá giải được sao?

“Không né nữa à? Vừa rồi chỉ là một kích tùy ý của ta mà thôi, kế tiếp ta sẽ không hạ thủ lưu tình nữa!”

Sắc mặt gã trầm xuống.

Ầm! Ầm!

Gã liên tục đánh ra hai chưởng, mỗi chưởng đều có uy lực mạnh hơn vừa rồi, chưởng thế đại khí hào hùng!

Hai mắt La Thiên trở nên sắc bén, không lùi mà tiến, chủ động lao đến phản kích chưởng pháp.

Ầm!

Tiếng nổ mạnh vang lên, hai đạo chưởng pháp của nam tử mặt đen lại bị phá hủy.

“Tại sao lại như vậy?”

Nam tử mặt đen có chút hoảng loạn.

“Khai Sơn Liệt Địa!”

Gã thi triển sát chiêu, bay lên trời, đánh ra một đạo chưởng pháp từ trên trời, một bóng ma khổng lồ bao phủ đài luận võ.

Quanh đài luận võ, thiên tài ngoại lai và con cháu Mộ gia đều cảm nhận được khí thế uy áp vô hình.

“Chưởng pháp thật mạnh! Không hổ là thiên tài Mộ gia!”

“Nếu là ta thì cũng khó đỡ được chưởng này.” Cát Viên Khánh lộ vẻ ngưng trọng.

La Thiên vẫn bình thản, tiếp tục tiến tới, chủ động đón đỡ sát chiêu!

Hắn muốn chết sao? Không ít người nghĩ như vậy!

Nhưng cảnh tượng vô cùng đáng kinh ngạc đã xảy ra!

Ầm!

La Thiên không bị chưởng pháp đánh bay mà là đánh bại nó!

Hắn bùng nổ lực lượng thần mạch, khí lạnh thấu xương đóng băng vạn vật!

Hàn lực khủng bố kết hợp với lực lượng mạnh mẽ đánh nát sát chiêu của nam tử mặt đen!

“Cái gì?”

Nam tử kia không trấn định nổi nữa, gã vô cùng giật mình!

Sát chiêu Khai Sơn Liệt Địa của gã bị chính diện đánh nát ư? Sao có thể như vậy? La Thiên thật sự chỉ là Địa Nguyên Cảnh nhị trọng đỉnh thôi sao?

Trong tầm nhìn, La Thiên nhanh chóng tới gần, nam tử mặt đen hoảng sợ.

Gã đang ở giữa không trung, gã biết tốc độ của La Thiên nhanh thế nào, gã biết mình không thể trốn tránh.

Gã lộ vẻ ngưng trọng, tấn công chính diện, quyết định đánh tiêu hao chiến với La Thiên.

Ầm ầm!

Giữa không trung vang lên một trận nổ vang kịch liệt, hai người cận chiến giao phong.

Tiếp theo, nam tử mặt đen bị đá bay.

“Không ổn rồi, Mộ Khải Nguyên sắp thua!”

Một con cháu Mộ gia kinh hô, những người khác cũng lộ vẻ khó tin!

Bá!

La Thiên nhanh chóng lại gần nam tử mặt đen, tát một cái lên mặt gã.

La Thiên dùng sức quá mạnh, nam tử mặt đen trực tiếp bị đánh choáng, đầu váng mắt hoa, mắt đầy sao xẹt.

La Thiên không cho nam tử kia thời gian để khôi phục, hắn nhanh chóng tiếp cận, lại tát thêm một cái.

Bạch bạch bạch!

Tiếng bạt tai vang dội truyền ra, vô cùng chói tai, khiến đám người xem đều chấn động!

Nơi này là Mộ gia, vậy mà một người ngoài như La Thiên lại tát thiên tài đứng đầu Mộ gia trước mặt các vị cao tầng.

Cái gì gọi là vũ nhục?

La Thiên đang dùng hành động thực tế để chứng minh điều đó!

.

Bốn phía yên tĩnh, tiếng bạch bạch không ngừng vang lên.

Con cháu và cao tầng Mộ gia đều lộ vẻ ngây dại.

Thiên tài ngoại lai thì càng chấn động hơn!

Giữa không trung, vẻ khó chịu trên khuôn mặt La Thiên dần nhạt đi.

Mộ gia ức hiếp, hắn đã sớm nghẹn một bụng hỏa.

Nói ta mắt chó xem người thấp, nói ta vũ nhục con cháu Mộ gia? Ta đây liền vũ nhục cho ngươi xem!

Ầm!

Nam tử mặt đen ngã xuống đài luận võ, không còn ý thức, mặt sưng phù như đầu heo, có lẽ đến mẹ ruột cũng không nhận ra.

La Thiên chậm rãi hạ xuống.

Sau đó hắn nâng chân nhẹ nhàng đạp lên “đầu heo” của nam tử kia.

Trận chiến kết thúc bằng cảnh tượng này.

“Vừa rồi ta thật sự không vũ nhục con cháu Mộ gia, giờ mới đúng!”

La Thiên nhẹ giọng nói.

Sau khi vũ nhục tên thiên tài Mộ gia này, hắn nguôi giận không ít.

Phụt!

Nam tử mặt đen nghe được lời này, gã trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.

“Này...”

Đám thiên tài ngoại lai trợn tròn mắt!

Mộ gia là 1 trong những thế lực mạnh nhất Thiên Sơn giới, được đông đảo thế lực và gia tộc ngưỡng mộ cung phụng.

Nhưng hôm nay, một người ngoài mà lại vũ nhục thiên tài Mộ gia ở địa bàn Mộ gia như thế!

Điều này đả kích tam quan nặng nề, khiến những thiên tài ngoại lai kia chấn động, mãi không bình tĩnh lại nổi!

Còn người Mộ gia thì cả đám sắc mặt âm u, trong mắt lửa giận phun trào, tất cả đều tức điên!

“La Thiên, ngươi thật to gan!”

Đám cao tầng không nhịn được nữa, lên tiếng răn dạy!

“La Thiên, ngươi có biết lỗi của mình không?!”

Lão giả mặt đỏ gầm lên!

Không cướp được danh ngạch của La Thiên thì lão sẽ mượn chuyện này để nghiêm trị hắn!

“Ta biết lỗi rồi!”

La Thiên bình tĩnh đáp.

Lão giả mặt đỏ lộ vẻ ngoài ý muốn, lão cho rằng La Thiên sẽ quật cường, kiên quyết không nhận sai, lão đã chuẩn bị mắng cho hắn một trận.

Không ngờ La Thiên lại lập tức nhận lỗi.

“Ta lòng dạ hẹp hòi, bị Mộ Khải Nguyên khiêu khích liền ghi hận trong lòng, vậy nên nhục nhã hắn một trận!”

La Thiên chậm rãi lên tiếng.

Lão giả mặt đỏ giật mình, cảm thấy kì quái.

“Ta nhận lỗi vì sự nhỏ mọn của mình.”

La Thiên lại nói.

Lúc này, lão giả mặt đỏ mới nhận ra việc La Thiên chủ động nhận sai thật ra là đang tránh nặng tìm nhẹ.

Mộ Vân Thạch cười thầm, đúng lúc mở miệng: “Tín trưởng lão, đệ tử của ta đã nhận sai rồi, ngươi còn muốn thế nào nữa?”

Bình Luận (0)
Comment