Chương 659: Ba Điều Cần Ghi Nhớ
“Xuất phát!”
Lão giả mặt đỏ quát.
Lão ta phụ trách hộ tống ba người La Thiên an toàn đến Thái Nguyên Tông.
Bước lên Hư Không Thuyền, đám người La Thiên bắt đầu lữ trình.
Ban đêm cùng ngày, khu vực tạp dịch của Mộ gia.
Một nhân loại diện mạo bình thường lẩm bẩm: “Tới chậm rồi, La Thiên đã rời khỏi Mộ gia, đến Thái Nguyên Tông, nhiệm vụ ám sát thất bại!”
Gã nhận đơn truy nã của Hải Ma Cung, tới đây để ám sát La Thiên.
Trên thế giới này không có nơi nào an toàn tuyệt đối, Mộ gia Thiên Sơn giới cũng không an toàn.
Thái Nguyên Tông cũng thế, nhưng so với Mộ gia thì nơi đó an toàn hơn.
...
Đường xá xa xôi, La Thiên vẫn luôn ở trong phòng tu luyện.
Thủy Nguyên Đan thưởng cho người đứng đầu Võ Các đã được nhanh chóng sử dụng xong.
Mảnh hài cốt hắn cướp được trong Hỗn Loạn Phong Lưu và Huyết Thi Hoa cũng bị dùng hết.
Thiên Lô Bảo Thể thuận lợi tu luyện đến tầng thứ năm.
Ngoài ra, La Thiên cũng không quên tăng cường U Long Thần Mạch.
Hắn không ngừng hấp thu Băng Long Hàn Thiên Thạch, U Long Thần Mạch nhanh chóng lớn mạnh, vững vừng tiến bước.
La Thiên còn nghiên cứu sâu thêm Cửu Tiêu Kiếm Quyết, Hư Âm Kiếm Pháp, Ma Niệm Thuật.
Ba tháng sau, Hư Không Thuyền thuận lợi đến Thái Nguyên Giới, nơi Thái Nguyên Tông tọa lạc!
“Hành trình hơi chậm.”
Nữ tử áo lục nói thầm.
Bình thường thì chỉ cần hai tháng là đủ rồi.
“Trên đường gặp không ít phiền toái.”
Lão giả mặt đỏ thở dài, ánh mắt liếc hướng La Thiên.
Lão ta hoài nghi phiền toái trên đường có liên quan đến La Thiên.
Thậm chí có một lần, lão ta phải cầu viện bạn tốt ở giao diện khác thì mới thuận lợi tránh né nguy cơ.
Không biết La Thiên đã đắc tội Hải Ma Cung thế nào mà bọn họ treo giải thưởng lớn như vậy.
Mười ngày sau, bọn họ đã tới Thái Nguyên Tông!
La Thiên, Mộ Trạch, nữ tử áo lục đứng ở đầu thuyền nhìn phương xa.
“Đó là Thái Nguyên Tông ư?”
La Thiên hít vào một hơi.
Phía trước là hải dương mênh mông vô bờ, trên bầu trời, mây mù màu sắc rực rỡ trôi nổi, trên đó có chín tòa cự phong hùng vĩ huyền bí trông như chín tòa tiên sơn, quang huy lộng lẫy.
Dần dần, bốn phía tràn đầy mây mù rực rỡ.
Hư Không Thuyền đi đến đỉnh núi nhỏ nhất.
Trước sơn môn có vài người mặc bạch y thêu viền vàng, trên đó có cả tiêu chí Thái Nguyên Tông.
“Thiên Sơn giới Mộ gia đưa ba đệ tử bàng thính đến!”
Lão giả mặt đỏ hô.
Sau khi Hư Không Thuyền ngừng lại, lão giả mặt đỏ vô cùng tích cực tiến đến bắt chuyện với mấy vị quản sự Thái Nguyên Tông.
Mấy vị quản sự Thái Nguyên Tông này là Địa Nguyên Cảnh đỉnh cấp, tu vi thấp hơn lão giả mặt đỏ nhưng lại được võ giả Thiên cấp nịnh bợ.
Chuyện này thật kì quặc nhưng đó lại là điêu bình thường ở Thái Nguyên Tông.
“Thiên Sơn giới, Túc gia đưa hai đệ tử bàng thính đến.”
Lúc này, lại có một đội ngũ cũng đến từ Thiên Sơn giới tới đây.
“Hả? Đây không phải là Mộ Thiết trưởng lão sao?”
Một lão giả ngữ khí bất thiện nói.
Cùng là thế lực mạnh nhất Thiên Sơn giới, Túc gia và Mộ gia có không ít thù hận, nhưng Túc gia chỉ có hai tư cách bàng thính.
“Hả? Địa Nguyên Cảnh tam trọng? Chẳng lẽ Mộ gia không còn ai nữa ư?”
Lão giả cười lớn, hai người trẻ tuổi đi cùng lão cũng lộ vẻ khinh thường đánh giá La Thiên.
.
Thực lực chỉnh thể của Túc gia yếu hơn Mộ gia.
Thấy trong đám đệ tử bàng thính Mộ gia có một người là Địa Nguyên Cảnh tam trọng, bọn họ như phát hiện ra đại lục mới. Nhưng ở trước mặt người Thái Nguyên Tông, bọn họ cũng không dám khiêu khích.
Trưởng lão Túc gia nhiệt tình nói chuyện với người Thái Nguyên Tông.
“Mộ Trạch, Mộ gia các ngươi hết thiên tài rồi sao? Tại sao lại mang Địa Nguyên Cảnh tam trọng đến đây?”
Một nam tử hắc y Túc gia cười nói.
“Hừ!”
Mộ Trạch hừ lạnh một tiếng, không biết đáp lại như thế nào.
Gã không thể nói rằng mình là bại tướng trong La Thiên. Cũng không thể nói rằng La Thiên rất mạnh trước mặt hắn, như vậy sẽ chỉ khiến gã cảm thấy mất mặt.
Sau đó một vài tông môn thế lực hoặc gia tộc khác cũng đưa đệ tử tới bàng thính.
Chỉ chốc lát sau đã có mười mấy người.
“Mạnh như Mộ gia, Túc gia mà chỉ có 2 – 3 danh ngạch, nhưng Phá Toái Tinh Vực có rất nhiều giao diện, không biết sẽ có bao nhiêu thế lực cường đại.”
Như vậy, số lượng đệ tử bàng thính sẽ đạt tới con số kinh người.
Như La Thiên sở liệu, trong hôm nay, các gia tộc thế lực của các giao diện đã đưa tới tổng cộng hơn 100 đệ tử.
“Về đi, ngày mai lại đến!”
Một quản sự nói.
Vài thành viên Thái Nguyên Tông rời đi, chỉ còn một lão nhân râu dê mang La Thiên và hơn 100 đệ tử bàng thính chậm rãi rời đi.
“Thái Nguyên Tông là thánh địa tu hành mạnh nhất Phá Toái Tinh Vực của Nhân tộc!”
“Thái Nguyên Tông có chín tòa sơn phong, ba tòa giữa là chủ phong, sáu tòa còn lại đều là sườn phong...”
Lão nhân râu dê giảng giải vài câu cho đám đệ tử bàng thính.
Hiển nhiên đệ tử bàng thính chỉ có thể ở tại sườn phong.
“Tiến vào Thái Nguyên Tông, ta có 3 điều muốn dặn dò các ngươi!”
Lão nhân râu dê trịnh trọng lên tiếng, dường như sắp nói một chuyện cực kỳ quan trọng.
“Thứ nhất: Các ngươi chỉ là đệ tử bàng thính, xem nhiều học nhiều là được, đừng nói quá nhiều.”
“Thứ hai: Thấy đệ tử chính thức, các ngươi phải cung kính, đừng trêu chọc bọn họ. Bọn họ không giống các ngươi. Dù bọn họ có ngôn hành cử chỉ không đúng mực thì các ngươi cũng phải nhịn!”
“Thứ 3: Nhìn thấy đệ tử chủ phong cũng thế.”
Lời lão nhân nói khiến mọi người hiểu ra rằng thân phận địa vị của đệ tử bàng thính rất thấp, không là gì cả trong Thái Nguyên Tông này.
Nhiều hơn hay ít đi một người thì đều không có bất cứ ảnh hưởng gì.
“Đệ tử chính thức, đệ tử chủ phong...”
La Thiên đã hiểu cách phân chia cấp bậc thân phận đệ tử Thái Nguyên Tông.
Lão giả râu dê rất hiểu đám người trẻ tuổi tự xưng là thiên tài này, lão nói tiếp: “Các ngươi nên nghe theo lời khuyên bảo, trước đây, người đắc tội đệ tử chính thức hoặc đệ tử chủ phong mà bị trục xuất khỏi Thái Nguyên Tông cũng không phải số ít.”
Ở trong mắt lão, thiên tài chân chính đều là đệ tử chính thức của Thái Nguyên Tông.
Nếu đám đệ tử bàng thính này thật sự là thiên tài thì lúc trước đã phải thi vào Thái Nguyên Tông chứ không lưu lạc đến mức trở thành bàng thính.
“Đây là Bát Phong, 60 người các ngươi ở lại đây, còn lại đi cùng ta đến Cửu Phong.”
La Thiên, Mộ Trạch cùng với hai gã con cháu Túc gia đều ở lại Bát Phong.
Điều kiện cư trú của Thái Nguyên Tông không tệ.
Nhưng mọi người có thể nhìn thấy trên ba tòa chủ phong phía xa có đủ mọi quang huy sặc sỡ điểm xuyết, đó đều là điện các cao quý điển nhã.
So ra, nơi ở của bọn họ có vẻ quá mức tồi tàn.