Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 661 - Chương 661: Mục Tiêu Cao Hơn

Chương 661: Mục Tiêu Cao Hơn Chương 661: Mục Tiêu Cao Hơn

Chương 661: Mục Tiêu Cao Hơn

“Sư huynh yên tâm, ta không muốn làm tiểu đệ của ngươi.”

La Thiên bình tĩnh đáp lại.

Lời này vừa nói ra, bốn phía lập tức yên tĩnh.

Mọi người khiếp sợ nhìn chằm chằm La Thiên, bộ dáng như đang nhìn một kẻ thiểu năng trí tuệ!

Tên này bị ngốc thật đúng không?

Địa Nguyên Cảnh tam trọng mà có thể đỡ được hai chiêu của nam tử mày rậm thì đúng là thần tích.

Nhưng La Thiên lại còn đòi đả thương đệ tử chính thức Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng đỉnh để vào ở khu vực xa hoa!

“Ha ha ha! Cười chết mất.”

“Từ khi sinh ra đến giờ, ta từng gặp không ít kẻ cuồng vọng mà chưa từng gặp kẻ nào cuồng vọng như ngươi!”

Đám đệ tử bàng thính đều bật cười.

Mộ Trạch và nữ tử áo lục cũng chịu liên lụy, bị không ít đệ tử bàng thính trào phúng.

Đây là lần đầu tiên Mộ Trạch hy vọng La Thiên có thể thắng, đừng làm mất mặt Mộ gia, khiến đám đệ tử bàng thính kia phải sáng mắt ra.

Vài tên đệ tử chính thức ngây người một lát, sau đó cũng bật cười.

“Ứng huynh, chưa biết người này thế nào nhưng bản lĩnh khoác lác tuyệt đối là rất giỏi, ta cảm thấy ngươi có thể nhận hắn làm tiểu đệ.”

Một người đệ tử chính thức trêu chọc.

.

“Hừ, một tên ngu ngốc mà thôi, ta không cần!”

Sắc mặt tên kia trầm xuống, không thích trò đùa này.

Nhưng La Thiên khăng khăng muốn khiêu chiến, hắn ta không ứng chiến cũng không ổn.

“Đến đây đi, ta sẽ chú ý không giết ngươi.”

Nam tử mày rậm lạnh nhạt lên tiếng.

Tuy thân phận đệ tử bàng thính thấp kém nhưng cũng không thể tùy tiện đánh chết.

Dứt lời, nam tử mày rậm phất tay đánh ra một chiêu, một mảnh cuồng phong thổi quét đến chỗ La Thiên.

Oanh!

Cuồng phong tàn sát bừa bãi, thân ảnh La Thiên biến mất.

“Hả? Đi đâu rồi?”

“Bị đánh bay rồi sao?”

Đám đệ tử nhìn về phía sau nhưng không phát hiện ra thân ảnh La Thiên.

Trong mắt nam tử mày rậm bỗng lóe lên quang mang, đồng tử liếc về bên trái.

Viu!

Một cơn gió mờ mịt vô hình thổi qua, La Thiên xuất hiện bên cạnh hắn ta, hai người chỉ cách nửa thước.

“Ngươi…?”

Trong mắt nam tử mày rậm lóe lên một tia kinh dị.

Hắn ta đã coi khinh gia hỏa này rồi, không ngờ tốc độ thân pháp của hắn lợi hại đến thế!

“Nếu vậy thì ta có thể yên tâm ra tay rồi!”

Nam tử mày rậm hét lớn.

Chân nguyên kích động giữa các ngón tay, một cỗ khí tức nguy hiểm dao động lan tràn, ánh sáng bốn phía lúc sáng lúc tối.

“Sư huynh, trận chiến đã kết thúc, ngươi làm gì vậy? Chẳng lẽ ngươi không giữ lời ư?”

La Thiên mở miệng.

“Ngươi không biết đếm ư? Mới 1 chiêu mà thôi!”

Nam tử mày rậm quát.

La Thiên lắc đầu: “Ý ta là ta động được đến ngươi rồi.”

“Nực cười? Ngươi động đến...”

Nam tử mày rậm cười nhạo, nhưng mới nói được một nửa đã ngừng lại.

Chỉ thấy La Thiên nâng tay lên, giữa ngón trỏ và ngón giữa đang kẹp vài sợi tóc!

Nam tử mày rậm liếc lên tóc mình, sắc mặt lập tức trầm xuống: “Chỉ là mấy sợi tóc, coi như...”

“Sư huynh đã nói rồi, chỉ cần động được đến một sợi lông tơ của ngươi thì có thể vào ở. Đây là mấy sợi tóc đấy chứ không phải chỉ là một sợi lông tơ đâu!”

La Thiên thản nhiên nói.

Đôi mắt nam tử mày rậm chợt lóe lên hung quang, sắc mặt dữ tợn nhưng không phát ra.

Quả thật hắn ta đã nói vậy! Hắn ta không thể phản bác.

“Đa tạ sư huynh.”

La Thiên nói lời cảm kích, sau đó đi vào khu cư trú xa hoa.

Đám đệ tử chính thức và đệ tử bàng thính đứng nguyên chỗ cũ, vẻ mặt dại ra.

Ở đây có nhiều đệ tử bàng thính như vậy, trước đó đã có vài người khiêu chiến nam tử mày rậm này nhưng đều thua trong một chiêu, không thể khiến hắn ta đánh ra chiêu thứ 2.

La Thiên cũng chỉ đánh một chiêu, nhưng hắn đã thắng!

“Ứng huynh, thực lực ngươi càng ngày càng lùi, đến một thằng nhóc Địa Nguyên Cảnh tam trọng mà cũng không đối phó được.”

Một tên đệ tử chính thức trêu chọc.

Nam tử mày rậm thua trận khiến đám đệ tử chính thức bọn họ mất thể diện.

“Ta không muốn ngộ sát tiểu tử kia, chỉ vận dụng 3 thành thực lực, ai ngờ tên kia giảo hoạt như thế!”

Nam tử mày rậm nghiến răng nghiến lợi.

“Người nọ tên là gì?” Hắn ta quát.

Mọi người lập tức nhìn về phía Mộ Trạch và nữ tử áo lục, hai người trả lời đúng sự thật.

“La Thiên sao? Chỉ là một tên đệ tử bàng thính mà thôi, vậy mà dám chọc giận ta!”

Nam tử mày rậm âm trầm quát.

“Còn ai nữa?”

Nam tử mày rậm nhìn về phía đám đệ tử bàng thính còn lại.

Kế tiếp lại có người khiêu chiến, có người muốn vào ở khu xa hoa, có người muốn làm tiểu đệ của nam tử mày rậm kia nhưng những người này đều thất bại.

Hiển nhiên là nam tử mày rậm đang phát tiết lửa giận lên bọn họ.

Lúc trước, nam tử này chỉ vận dụng năm thành thực lực, hiện tại đã vận dụng đến bảy thành!

“Ứng huynh, ngươi nghỉ tạm trước đi, ta cũng muốn nhận mấy tên tiểu đệ.”

Lại có thêm một đệ tử chính thức đi ra.

...

La Thiên tiến vào khu vực xa hoa hiến đám đệ tử chính thức kinh ngạc.

Hắn không mặc phục sức đệ tử chính thức, rõ ràng là đệ tử bàng thính vừa tới.

“Không ngờ Địa Nguyên Cảnh tam trọng mà có thể tiến vào?”

“Không chừng là người quen thôi.”

Vài tên đệ tử chính thức nghị luận, khá khách khí đối với La Thiên, không trêu chọc hắn.

La Thiên chọn lựa một tiểu viện không người để ở.

“Không tồi, hoàn cảnh tốt hơn bên ngoài nhiều.”

La Thiên vừa lòng gật đầu.

Ngày kế, một đệ tử bàng thính cũ mang theo La Thiên và những đệ tử bàng thính mới đi nhận phục sức và lệnh bài Thái Nguyên Tông.

Đệ tử chính thức Thái Nguyên Tông là bạch y lệnh bài trắng.

Đệ tử bàng thính đều là áo xám lệnh bài xám.

“Đệ tử bàng thính tương đối tự do, không có quá nhiều quy củ, nhưng các ngươi cũng không được chú ý, không ai để ý tới cảm thụ của đệ tử bàng thính.”

“Cảm thấy khó sống thì có thể gia nhập thế lực của đệ tử bàng thính cũ.”

Tên đệ tử cũ kia nói.

Nhưng muốn gia nhập thế lực thì phải giao nộp lượng Linh Nguyên Tệ và điểm cống hiến nhất định.

Có không ít đệ tử bàng thính lập tức giao nộp Linh Nguyên Tệ, sau đó đi nhận nhiệm vụ, hy vọng sớm gia nhập thế lực của đệ tử bàng thính.

Trong hoàn cảnh lạ lẫm, mọi người thường sẽ tụ lại theo bản năng để tìm cảm giác an toàn.

La Thiên cảm thấy không cần phải như vậy.

Hắn tới Thái Nguyên Tông để đi theo đám đệ tử bàng thính ư?

Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.

Mục tiêu của La Thiên là vị trí cao hơn!

Bình Luận (0)
Comment