Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 689 - Chương 689: Bế Quan

Chương 689: Bế Quan Chương 689: Bế Quan

Chương 689: Bế Quan

Khi rời khỏi Chân Võ Bích, La Thiên gặp một nam tử bạch y tuấn tiếu phi phàm bước theo hướng ngược lại.

“Hả? Vì sao đệ tử bàng thính Địa Nguyên Cảnh tứ trọng lại ở đây?”

Nam tử tuấn tiếu thấy La Thiên thì cảm thấy nghi hoặc.

“Ngươi tên là gì, vào đây bằng cách nào?”

Nam tử tuấn tiếu đạm nhiên hỏi.

La Thiên cảm nhận được khí tức tu vi cực mạnh cùng với cảm giác nguy cơ nhàn nhạt từ trên người đối phương, dường như đối phương sẽ trở thành địch nhân của mình.

Lúc này, La Thiên nhớ tới lời dặn dò của Lữ quản sự.

Lữ quản sự đã dặn hắn rằng sau khi vào Chân Võ Bích thì phải cố gắng điệu thấp, không bại lộ chân tướng.

Dù sao bọn họ đã phải hối lộ để đổi lấy tư cách tiến vào đây, nếu bị điều tra ra, bọn họ đều sẽ bị trừng phạt.

“Muốn vào thì vào thôi, ngươi không cần phải biết tên của ta.”

La Thiên chắp tay sau lưng, phong khinh vân đạm, bộ dáng vô cùng tự tin.

Nam tử tuấn tiếu nhíu mày.

Bộ dáng kiêu ngạo cao thâm như không để bất cứ thứ gì trong mắt kia của La Thiên trông như thể 1 người rất có địa vị.

Chẳng lẽ La Thiên là hậu bối của vị đại năng nào đó trong tông môn ư?

Trong Thái Nguyên Tông, một vài nhân vật cao tầng thường xuyên lợi dụng quyền lực để giành lấy chỗ tốt cho hậu bối, tỷ như âm thầm đưa đến Chân Võ Bích để tu luyện.

“Chắc là vậy rồi, nếu không sao một kẻ chỉ mới Địa Nguyên Cảnh tứ trọng có thể đến Chân Võ Bích tu luyện được.”

Nam tử tuấn tiếu nhìn bóng dáng La Thiên rời đi, sau đó xoay người đi đến Chân Võ Bích.

Lúc này, một nam một nữ bay nhanh đến.

“Vũ Không sư huynh!” Nam tử văn nhã cung kính chào hỏi.

“Các ngươi sao vậy?”

Hà Vũ Không thấy biểu tình nam tử văn nhã và nữ tử tú khí có vẻ hơi lạ.

“Vũ Không sư huynh, vừa rồi có người lĩnh ngộ chân ý trước tượng đá tổ sư gia đến cảnh giới sơ hình!”

Nam tử văn nhã kích động nói.

“Vũ Không sư huynh đã gặp người nọ chưa?” Nữ tử tú khí cũng hỏi.

Hai người bọn họ đuổi theo là muốn kết giao với La Thiên.

“Chân ý... sơ hình?”

Hà Vũ Không lộ vẻ kinh ngạc!

Dù là y thì cũng chỉ mới lĩnh ngộ chân ý sơ thức mà thôi.

“Là ai?”

Hà Vũ Không nghiêm túc suy tư.

Vừa rồi y chưa từng gặp nhân vật nào có vẻ là thiên tài đặc biệt!

“Ta chưa từng gặp người nọ, hắn rất trẻ, còn mặc phục sức đệ tử bàng thính.” Nam tử văn nhã nói.

“Là hắn ư?!”

Hà Vũ Không hơi chấn động.

Không ngờ tên đệ tử bàng thính Địa Nguyên Cảnh tứ trọng kia đã lĩnh ngộ chân ý đến cảnh giới sơ hình, quả là kỳ tài có một không hai!

Hắn chắc chắn là hậu bối của vị đại nhân vật nào đó trong tông môn!

Lúc này Hà Vũ Không cũng muốn đi kết giao với La Thiên, nhưng y đã tiến vào Chân Võ Bích, nếu bây giờ ra ngoài thì chẳng khác gì từ bỏ cơ hội tu luyện ở đây.

“Thôi, nếu đã ở Thái Nguyên Tông thì ngày sau chắc chắn sẽ gặp lại nhau.”

...

Sau khi rời khỏi Chân Võ Bích, La Thiên đi ngang tiểu viện tử.

“Bỏ lệnh bài lại!”

Thanh âm già nua truyền ra.

“Vâng!”

La Thiên lấy lệnh bài hình vuông ra treo lên trước cửa viện.

Sau đó, hắn đi dọc theo con đường lúc đến, thuận lợi rời khỏi Tam Chủ Phong.

Hành trình tu luyện ở Chân Võ Bích chủ phong đã kết thúc, La Thiên có cảm giác như mình là một tên trộm lén lút.

“Không bao lâu nữa ta sẽ quang minh chính đại đi đến Tam Chủ Phong!”

La Thiên nhìn thoáng qua Tam Chủ Phong, sau đó trở về Bát Phong.

Trong sân, La Thiên định thử uy lực kiếm đạo chân ý sau khi lột xác.

Hắn cầm Thủy Hàn Kiếm, thúc giục kiếm ý!

Trong phút chốc, một cỗ kiếm thế ngưng luyện phát ra, gió xoáy nổi lên.

La Thiên nhẹ nhàng vung Thủy Hàn Kiếm, nơi nó đi qua, cuồng phong càn quét, dường như có lực lượng không thuộc về bản thân quấn quanh thân bảo kiếm!

“Chẳng lẽ đây là câu thông thiên địa, mượn lực lượng thiên địa tự nhiên?”

La Thiên bổ ra một kiếm, chỉ vận dụng sáu thành thực lực.

Viu!

Một đạo kiếm quang cắt qua hư không, khí thế vô hình nghiền áp, cuồng phong lạnh giá tàn sát bừa bãi.

Chiêu kiếm này phá vỡ tường viện, để lại một khe nứt trên mặt đất, khe nứt kéo dài trăm mét, phá cả tường viện của Hạ Băng Nguyệt.

La Thiên hơi ngạc nhiên.

Chiêu kiếm chỉ vận dụng sáu thành thực lực không ngờ lại mạnh hơn cả chiêu kiếm toàn lực trước đây.

Không ngờ kiếm ý sơ hình tăng phúc uy lực kiếm pháp nhiều đến thế!

“Chiêu kiếm này mượn thế gió trong thiên địa... Vậy gọi là Phong Chi Kiếm Ý đi!”

La Thiên cười nhạt gật đầu.

“La Thiên, ngươi làm gì vậy?”

Hạ Băng Nguyệt đi ra, nhìn tường viện của mình, sắc mặt hơi trầm xuống.

“Hiểu lầm thôi, khi ta tu luyện kiếm pháp thì không cẩn thận tạo thành.”

La Thiên lập tức xin lỗi, cũng hứa sẽ sửa lại bức tường.

Hạ Băng Nguyệt nhìn chằm chằm tổn hại do chiêu kiếm của La Thiên, ánh mắt lộ vẻ ngưng trọng, hình như nàng bắt giữ được gì đó nhưng không thể nói rõ.

Nàng đứng lặng tại chỗ, dần dần xuất thần.

Khi trở về, La Thiên không ngờ Hạ Băng Nguyệt vẫn đang nhìn chằm chằm phần tổn hại được tạo thành bởi kiếm pháp của mình.

“Với thiên phú kiếm đạo của nàng thì chắc đã lĩnh ngộ gì đó rồi.”

La Thiên thầm nghĩ trong lòng.

Dù sao trước đây hắn cũng đã tham khảo kiếm ý của Hạ Băng Nguyệt, vậy nên kiếm ý của hai người có điểm tương tự.

Còn 2 tháng nữa sẽ đến khảo hạch đệ tử chủ phong.

La Thiên trở lại phòng, chuẩn bị bế quan đến lúc đó.

“Nếu dùng cả Bạo Linh Đan và Tĩnh Linh Tán thì có thể đột phá Địa Nguyên Cảnh tứ trọng đỉnh trước khảo hạch.”

Nhưng trước đó không lâu, La Thiên mới vừa dùng hai linh dược này.

Khoảng cách quá ngắn sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả của lần dùng thứ hai.

Vì thế La Thiên từ bỏ phương án này, lợi dụng trân tài khác và Linh Nguyên Tệ để tu luyện.

- - -

Truyện cùng dịch giả, mong được các huynh đệ, tỷ muội ủng hộ: Vô Thượng Sát Thần (Dịch) - Tác giả: Tà Tâm Vị Mẫn <3

Bình Luận (0)
Comment