Chương 701: Tụ Hội
Sắc mặt Hạ Băng Nguyệt lạnh băng, nàng đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Đúng lúc này, bên ngoài Thủy Tâm Hồ vang lên một giọng nói: “Khiêu vũ ư? Nghiêm Sơn ngươi có nhã hứng thật đấy!”
“La Thiên!”
Hạ Băng Nguyệt nghe thấy thanh âm này thì cõi lòng nôn nóng lập tức trở nên bình tĩnh.
“Hóa ra là La sư đệ, ta tưởng rằng ngươi sẽ không tới chứ!”
Thần sắc Nghiêm Sơn trở nên phấn chấn hơn!
Người hắn ta muốn trả thù nhất là La Thiên!
Nghiêm Sơn đã tính từ trước rồi, trong lần tụ hội này, hắn ta sẽ luận bàn với La Thiên một trận!
Nếu La Thiên thua thì hắn ta hoàn toàn xứng đáng là người đứng đầu đám tân đệ tử chủ phong!
Điều này sẽ có lợi cho sự phát triển của hắn ta, đồng thời có khả năng tìm được một vị sư tôn tốt.
“Nếu biết trước đây là tụ hội do ngươi tổ chức thì ta sẽ không tới.”
La Thiên nói thẳng.
“Ngươi là tân đệ tử chủ phong đứng đầu ư?”
Nghiêm Phong lãnh đạm mở miệng.
Hắn biết đệ đệ Nghiêm Sơn bị người khác cướp mất hạng nhất trong lần khảo hạch này.
Hắn tới đây cũng là để chống lưng cho Nghiêm Sơn, chấn nhiếp La Thiên!
Nghiêm Phong và hai gã đệ tử cũ chậm rãi đi về phía La Thiên, khí thế vô hình tản ra! Ba người đều là Địa Nguyên Cảnh bát trọng trở lên!
“Đại ca của Nghiêm sư huynh đã tới, sao La Thiên vẫn không biết điều như thế, đúng là không biết sống chết.”
Công Tôn Long nói với Nghiêm Sơn.
Nghiêm Sơn lộ vẻ đắc ý, chờ xem bộ dáng khuất phục lấy lòng của La Thiên.
Nhưng khi ba người Nghiêm Phong đến gần, bọn họ thấy một người phía sau La Thiên, sắc mặt bọn họ đột nhiên thay đổi.
Ba gã đệ tử cũ không còn vẻ lãnh ngạo nữa mà lộ ra ý cười ấm áp, hơi cúi đầu, tư thái ngoan ngoãn.
Nghiêm Sơn thấy vậy thì tròng mắt suýt nữa rơi ra ngoài!
Làm sao vậy?
Đám tân đệ tử chủ phong cũng giật mình.
“Hà sư huynh, sao ngươi lại tới đây?”
Nghiêm Phong nhìn nam tử phía sau La Thiên.
Hà Vũ Không - thiên tài chủ phong Thượng Phong Vân, còn là đệ tử chân truyền của trưởng lão!
Sao Hà Vũ Không lại đến loại tụ hội này?
“La Thiên, sao ngươi còn thất thần, nhanh nhường đường cho Hà sư huynh!”
Nghiêm Phong quát lớn với La Thiên.
Đám tân đệ tử vô cùng khiếp sợ.
Ở trong mắt bọn họ, địa vị của Nghiêm Phong đã rất cao, vậy vị Hà sư huynh kia là nhân vật thế nào mà khiến Nghiêm Phong bày ra thái độ như thế.
Nghiêm Sơn vô cùng kích động, không ngờ tụ hội do mình tổ chức lại cps nhân vật bực này tới đây.
Hà Vũ Không cảm thấy hắn ta thiên tư xuất chúng nên muốn làm quen ư?
“La Thiên, chó ngoan không cản đường, ngươi mau tránh ra!” Nghiêm Sơn cũng hét lên.
Trong lúc nhất thời, đám đệ tử nhìn La Thiên bằng ánh mắt phẫn nộ cùng thương hại.
La Thiên thật ngu ngốc, dám chắn đường đệ tử chân truyền.
Trước ánh mắt của đám người, Hà Vũ Không nói với La Thiên: “Hình như bọn họ không hoan nghênh ngươi.”
“Cũng tốt, ta không có hứng thú tụ hội, ta đi đây, Hà huynh ngươi cứ tự nhiên.”
La Thiên lạnh nhạt lắc đầu.
Hai câu đối thoại bình đạm này khiến bốn phía lặng ngắt như tờ.
Đám người Nghiêm Sơn, Công Tôn Long lộ vẻ kinh hãi khó tin nhìn chằm chằm La Thiên.
La Thiên nói chuyện cùng Hà Vũ Không ư?!
Giờ bọn họ mới biết hóa ra Hà Vũ Không tới đây cùng La Thiên!
“Ta cũng không có hứng thú.” Hà Vũ Không nói.
Y cảm thấy hứng thú với với thiên tài như La Thiên, tò mò về bối cảnh của hắn nên mới cùng đến tham gia tụ hội.
Trong trận tụ hội này, chẳng có kẻ nào lọt nổi mắt y.
Nghiêm Phong nghe vậy thì lập tức nóng nảy.
Hắn không ngờ Hà Vũ Không lại quen biết La Thiên!
Nghĩ đến thái độ của mình vừa rồi, trong lòng hắn có chút hối hận!
Nếu bởi vậy mà đắc tội Hà Vũ Không thì hắn nhất định sẽ giáo huấn Nghiêm Sơn một trận.
“Không ngờ là hắn có quen biết Hà Vũ Không!”
Công Tôn Long khóc không ra nước mắt.
Ngươi quen biết nhân vật như thế thì sao không nói sớm, như vậy thì ta chắc chắn sẽ không trêu chọc ngươi.
Giờ phút này, mọi người vô cùng lo lắng, hối hận vì đã đắc tội với La Thiên!
“La huynh, ngươi vừa mới tới, đừng vội rời đi!”
“La Thiên, ta kính ngươi một ly, lúc trước mâu thuẫn, mong ngươi đại nhân đại lượng mà bỏ qua cho, đừng để ở trong lòng.”
Lập tức có hai gã tân đệ tử kiệt lực giữ La Thiên lại, vừa rồi bọn họ đều mở miệng châm chọc La Thiên.
Đám đệ tử cũ vốn đang chờ mong xem Nghiêm Phong giáo huấn La Thiên, giờ phút này lại khom lưng uốn gối, hận không thể gọi La Thiên là ba ba.
“La Thiên, theo quy củ, sau mỗi lần khảo hạch chủ phong, người đứng đầu phải phụ trách tổ chức tụ hội, ngươi không thể vắng mặt.”
Nghiêm Phong mở miệng.
“Người đứng đầu tổ chức tụ hội ư?”
La Thiên không biết chuyện này.
“Đúng vậy, ngươi không làm gì cả nên đệ đệ ta Nghiêm Sơn mới tổ chức thay ngươi.”
Nghiêm Phong nói tiếp.
La Thiên vừa tiến vào chủ phong thì đã bế quan tu luyện, nếu không thì chắc chắn sẽ có người tới bảo hắn tổ chức trận tụ hội này.
“Được rồi.”
La Thiên ở lại.
Hà Vũ Không cũng không rời đi.
Tụ hội tiếp tục diễn ra, còn náo nhiệt hơn cả lúc trước.
La Thiên và Hà Vũ Không trở thành tiêu điểm của toàn trường.
Nghiêm Phong và vài tên đệ tử cũ khác vây quanh Hà Vũ Không.
Hà Vũ Không không có hứng thú với những người này, y chỉ thỉnh thoảng nói mấy câu với La Thiên.
Nghiêm Sơn thấy vậy thì sắc mặt âm trầm, trong lòng tràn đầy bất mãn.
Đây là trận tụ hội do hắn ta tổ chức! Hắn định lợi dụng lần tụ hội này để chèn ép nhục nhã La Thiên, đoạt lại vinh quang thuộc về mình! Kết quả cuối cùng lại thành hắn ta tổ chức tụ hội giúp La Thiên!
Hắn ta không nén được lửa giận, đi nhanh tới chỗ La Thiên.
Sắc mặt Nghiêm Phong đột nhiên thay đổi, vội vàng truyền âm: “Đệ đệ, đừng xúc động!”
Hắn lo lắng Nghiêm Sơn xúc động mà làm sai.
“La Thiên, trước đây ở sườn phong, ta chưa bao giờ nghe nói về ngươi. Vậy mà ngươi có biểu hiện xuất sắc trong khảo hạch chủ phong, Nghiêm mỗ rất khâm phục!”
Nghiêm Sơn mở miệng.
Nghiêm Phong nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng ngay sau đó, một câu nói của Nghiêm Sơn khiến trái tim hắn thót lên.