Chương 707: Tham Gia Luận Võ
Luận võ tiếp tục diễn ra, các đệ tử khác lên sân khấu nhưng đều không thể giành lấy vinh quang từ Huyền Sương Môn.
Ở đây có rất nhiều tông môn thế lực, toàn bộ hoạt động giao lưu luận bàn kéo dài liên tục 3 ngày.
Ban đầu đa phần là Địa Nguyên Cảnh nhị, tam trọng lên sàn.
Nửa ngày sau.
Địa Nguyên Cảnh tứ ngũ trọng lên sân.
Trong lúc đó, Diệp Phong và Trình Vạn Lý cũng lên sân đấu.
Dịch Tĩnh Văn và Nghiêm Lập Huy thì không đến lượt bởi vì có quá nhiều thiên tài tham gia, thế lực khác cũng sẽ không để thiên tài Huyền Sương Môn ở trên sân mãi.
“Không hổ là đệ tử Thái Nguyên Tông, quá mạnh!”
Diệp Phong nhìn chăm chú lên đài luận võ.
Khi còn ở Đông Thần đại lục, hắn ta có thể chiến đấu với người hơn mình tiểu cảnh giới.
Nhưng ở đây, khi luận bàn với đệ tử Thái Nguyên Tông cùng giai, hắn ta cũng cảm thấy quá sức, chưa đến 30 chiêu đã bị thua.
“Ha hả, các ngươi đều thua rồi, Tiểu Hạ lợi hại nhất.”
Nghiêm Lập Huy cười nói.
Diệp Phong và Trình Vạn Lý không phục nhưng không thể phản bác.
Hoạt động luận võ tiến hành đến ngày thứ ba, đa số thiên tài đứng đầu các tông môn thế lực và đệ tử cũ lên sân, tu vi đều khoảng Địa Nguyên Cảnh thất trọng!
...
Trong phòng tu luyện võ kỹ, La Thiên hoàn toàn không biết đến chuyện luận võ ở bên ngoài.
Hắn một lòng một dạ đắm chìm trong việc tu luyện Thiên Phong Thần Kiếm.
Một tháng qua dốc lòng tu luyện, hắn đã lấy được thành quả kinh người!
“Phong Khởi!”
Thủy Hàn Kiếm vung lên, kiếm khí hóa thành gió lướt qua, mờ mịt linh dật, kiếm khí lạnh băng sắc bén ẩn giấu trong đó.
Viu!
Một trận cuồng phong quét qua, trên vách tường bỗng nhiên xuất hiện một chỗ hổng lớn chừng vài chục trượng, vết cắt vô cùng gọn gàng.
Chiêu kiếm này trông thì tầm thường nhưng lại bộc phát ra uy lực kinh người, vượt qua công kích của Địa Nguyên Cảnh thất trọng bình thường!
Lỗ hổng trên vách tường nhanh chóng tự khép lại, đây là đặc tính của phòng tu luyện võ kỹ.
“Vân Tán!”
Kiếm chiêu đột nhiên biến đổi, bốn phía nổi lên gió xoáy liên miên, khí thế mãnh liệt thổi quét bát phương.
Viu!
Kiếm khí hỗn loạn mờ mịt lập loè bay múa.
Trên vách tường xuất hiện mấy vạn vết cắt rậm rạp.
Sau một tháng tu hành, La Thiên đã thành công nắm giữ thức thứ nhất - “Phong Khởi” của “Phong Khởi”, cũng có thể thi triển ra thức thứ hai “Vân Tán”.
Thức thứ nhất công kích mục tiêu đơn lẻ, thức thứ hai tiến công toàn phương vị không có góc chết!
Ngoài việc tu luyện Thiên Phong Thần Kiếm, La Thiên còn tu luyện những phương diện khác.
Trong một tháng khổ tu, Thiên Lô Bảo Thể đã đột phá đại thành tầng thứ năm, cảnh giới Thiên Nguyên Ngưng Thủy Quyết đã tiếp cận tầng thứ hai đại thành.
Qua một thời gian nữa, La Thiên định thử trùng kích Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng!
Bỗng nhiên, ánh sáng trong phòng tu luyện võ kỹ trở nên ảm đạm.
“Đến giờ rồi ư?”
La Thiên ra khỏi phòng, định trở về tiểu viện của mình tiếp tục tu hành.
Mới vừa trở lại sân, La Thiên phát hiện có một đệ tử bàng thính hình như đã chờ đợi hắn hồi lâu ngoài cửa.
Người này có tu vi Địa Nguyên Cảnh tam trọng, La Thiên không quen biết, có lẽ chỉ là đệ tử sườn phong.
“La sư huynh, các trưởng lão bảo ngươi đi tham gia luận võ cùng các tông môn khác.”
Tên đệ tử bàng thính này cung kính nói.
“Ta ư?”
La Thiên cảm thấy kỳ quái.
“Không sai, đệ tử Huyền Sương Môn, Tuyệt Ảnh Đảo và Tử Hà Cung, muốn thử thực lực đệ tử chủ phong Thái Nguyên Tông...”
Thái Nguyên Tông là đệ nhất tông môn trong các thế lực Nhân tộc, vì không muốn ỷ mạnh hiếp yếu nên chỉ phái ra 20 tân đệ tử chủ phong xuất chiến.
Đám người Nghiêm Sơn, Công Tôn Long đã đi từ trước.
“Thì ra là thế.”
La Thiên gật đầu.
Tuy không có hứng nhưng hiện tại hắn cũng không có việc gì, vậy cứ đi thử xem sao.
Đệ tử bàng thính có địa vị thấp hèn trong tông môn, nếu có biểu hiện không tồi thì có lẽ sẽ được cao tầng thưởng thức.
...
Trên quảng trường, tân đệ tử chủ phong lần lượt trình diện!
“Không hổ là Thái Nguyên Tông, đám tân đệ tử chủ phong có tu vi thấp nhất cũng là Địa Nguyên Cảnh lục trọng!”
Diệp Phong cảm thán.
Ở Huyền Sương Môn, Địa Nguyên Cảnh lục trọng đã đủ tư cách để trở thành đệ tử hạch tâm!
“Hả? Kia không phải là...”
Diệp Phong sửng sốt, hắn ta nhìn thấy một người quen!
“Là Hạ Băng Nguyệt đúng không? Thiên tài Vạn Kiếm Môn Đông Thần đại lục?!” Trình Vạn Lý cũng nói.
“Đã sớm nghe nói thiên phú kiếm đạo của nàng là ngàn năm khó gặp, không ngờ nàng đã trở thành đệ tử chủ phong của Thái Nguyên Tông!”
Trình Vạn Lý, Diệp Phong, Dịch Tĩnh Văn đều đến từ Đông Thần đại lục, so với Hạ Băng Nguyệt lúc này, bọn họ đều cảm thấy hụt hẫng.
“Không biết hiện giờ La Thiên đang ở đâu?”
Trình Vạn Lý thở dài.
“Có lẽ vẫn đang lang thang bên ngoài, nếu hắn gia nhập thế lực nào đó thì chúng ta đã phải gặp hắn trong lần tông môn tề tụ này rồi.” Diệp Phong nói.