Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 735 - Chương 735: Hắc Nham Cự Ngạc

Chương 735: Hắc Nham Cự Ngạc Chương 735: Hắc Nham Cự Ngạc

Chương 735: Hắc Nham Cự Ngạc

Rống!

Tiếng gầm gừ chấn động trời cao, át cả tiếng sóng biển vỗ bờ!

Dưới chân Hà Vũ Không, một con quái vật khổng lồ đứng lên!

“Hắc Nham Cự Ngạc! Thật lớn!”

Nguyệt Lâm Phỉ khiếp sợ, nàng nhanh chóng bay lui lại!

Hà Vũ Không cũng buông tay, bay về phía sau.

Y không ngờ lại có một con Hắc Nham Cự Ngạc lớn như thế trốn dưới đất, thực lực còn đạt tới Thiên cấp!

Khối Thâm Hải Nguyệt Tinh kia được khảm trên lưng Hắc Nham Cự Ngạc, hành động của Hà Vũ Không đã đánh thức nó.

Oanh!

Hắc Nham Cự Ngạc Thiên cấp mở miệng, một cơn lốc hắc ám xuất hiện!

Trời đất u ám, sóng biển nổi lên.

“A!”

Nguyệt Lâm Phỉ muốn chạy trốn nhưng lại bị gió xoáy hút kéo.

Nàng kiệt lực giãy giụa nhưng khoảng cách đến miệng Hắc Nham Cự Ngạc ngày càng gần, sắp bị nuốt sống!

Nàng là Địa Nguyên Cảnh bát trọng đỉnh mà vừa vào Đạo Vương bảo địa đã gặp phải nguy cơ sinh tử!

Nơi này quá nguy hiểm!

Ầm!

Hà Vũ Không vội vàng đánh ra một chưởng đẩy Nguyệt Lâm Phỉ ra xa mấy chục mét, thoát khỏi nguy cơ.

Nguyệt Lâm Phỉ mặc nội giáp cực phẩm nên không sao cả.

“Hà sư huynh, chúng ta mau chạy đi.”

Nguyệt Lâm Phỉ hô.

“Chạy ư? Không lấy được Thâm Hải Nguyệt Tinh, ta sẽ không rời đi! Sư muội ngươi chặn đám Hắc Nham Cự Ngạc còn lại cho ta!”

Hà Vũ Không không chịu rời đi.

Hắc Nham Cự Ngạc Thiên cấp thức tỉnh khiến ba con Hắc Nham Cự Ngạc còn lại cũng tỉnh.

Nguyệt Lâm Phỉ lộ vẻ nôn nóng nhưng vẫn ở lại giúp Hà Vũ Không.

“Súc sinh, dám mai phục ta!”

Hà Vũ Không dùng thân pháp cao siêu tránh được gió lốc, đi đến đỉnh đầu Hắc Nham Cự Ngạc Thiên cấp.

Viu viu!

Một mảnh kiếm khí phiêu huyễn giống như muôn vàn lông chim trắng tinh lộng lẫy phiêu nhiên tấn công Hắc Nham Cự Ngạc!

Cái đuôi dài đến 10 mét của Hắc Nham Cự Ngạc quét đến, đánh trúng kiếm khí, tiếng nổ mạnh liên tiếp vang lên!

“Không hổ là yêu thú viễn cổ Hắc Nham Cự Ngạc, vảy của nó còn cứng hơn mai rùa đen!” Hà Vũ Không quát khẽ.

Hình như Hắc Nham Cự Ngạc nghe hiểu điều Hà Vũ Không nói, ánh mắt lập loè hồng mang, thế công càng thêm cuồng bạo!

Nó há mồm bắn ra một cơn lốc màu đen, cái đuôi đột nhiên đánh lên mặt đất, sóng biển phía sau dựng lên hóa thành một con cá sấu nước khổng lồ lao đến tấn công Hà Vũ Không!

Đối mặt với thế công của Hắc Nham Cự Ngạc Thiên cấp, Hà Vũ Không không dám chính diện chống đỡ, y bay về phía sau, tìm kiếm cơ hội.

Đinh!

Đột nhiên Hà Vũ Không bổ ra một kiếm, kiếm quang đánh trúng Thâm Hải Nguyệt Tinh trên lưng Hắc Nham Cự Ngạc.

Chiêu kiếm này có uy lực cực mạnh, cắt được Thâm Hải Nguyệt Tinh xuống.

“Được!”

Hà Vũ Không vui vẻ, thi triển thân pháp tới gần Hắc Nham Cự Ngạc Thiên cấp.

“Muốn đánh trúng ta ư? Không dễ dàng vậy đâu!”

Hà Vũ Không thân pháp phiêu huyễn lưu lại vô số tàn ảnh, tránh được công kích của Hắc Nham Cự Ngạc.

Ưu thế của Hắc Nham Cự Ngạc là phòng ngự và lực lượng, nhược điểm là không đủ linh hoạt, tốc độ chậm.

Hà Vũ Không dùng ưu thế tốc độ linh hoạt để giao phong với nó!

“Lấy được rồi!”

Hà Vũ Không lấy được Thâm Hải Nguyệt Tinh.

Đúng lúc này, công kích của Hắc Nham Cự Ngạc giáng xuống.

Cái đuôi thô tráng đập xuống, khí thế khiến người ta phải kinh hãi!

“Không ổn!”

Hà Vũ Không tăng tốc đến cực hạn, cuống quít lui về phía sau!

Ầm!

Mặt đất xuất hiện một khe nứt sâu 10 mét, Hà Vũ Không bị đánh bay xa 20 - 30 mét, khóe miệng trào máu tươi.

“Sư muội, đi mau!”

Hà Vũ Không hô.

Y đã bị thương, nếu tiếp tục dây dưa với Hắc Nham Cự Ngạc Thiên cấp thì có khả năng sẽ phải bỏ mạng.

Hơn nữa y đã lấy được Thâm Hải Nguyệt Tinh.

Nguyệt Lâm Phỉ lập tức bỏ chạy.

Trong lúc kiềm chế 3 con Hắc Nham Cự Ngạc, nàng đã bị thương, trạng thái không tốt, nếu trì hoãn thì sẽ có nguy hiểm đến tính mạng.

Vèo! Vèo!

Hai người bất chấp tất cả, toàn lực bỏ chạy.

Phía sau, Hắc Nham Cự Ngạc Thiên cấp mang theo ba con Hắc Nham Cự Ngạc Địa cấp cao giai đuổi giết.

Lát sau, La Thiên và quạ đen trở lại bờ biển.

La Thiên phối hợp cùng quạ đen nhẹ nhàng bỏ lại đám Hắc Nham Cự Ngạc.

Trên thực tế, La Thiên đã nhận ra Hắc Nham Cự Ngạc Thiên cấp từ trước nên mới lựa chọn phương án một, hắn muốn mượn cơ hội này để bẫy Hà Vũ Không.

“Thực lực Hà Vũ Không mạnh hơn nam tử lục bào kia nhiều!”

La Thiên cảm thán.

Đối mặt với Hắc Nham Cự Ngạc Thiên cấp mà còn cướp được Thâm Hải Nguyệt Tinh trên lưng nó, công pháp, võ kỹ, thân pháp của Hà Vũ Không đều cực kỳ hoàn mỹ.

Ngoài ra, La Thiên còn phát hiện Hà Vũ Không đã lĩnh ngộ kiếm ý sơ thức.

Y quả thật là một thiên tài vô cùng kinh diễm.

Chẳng trách ban đầu Nhan Ngọc Phong lại tự tin như thế, không thèm quan tâm đến ước định 5 năm với Mộ Vân Thạch, mãi đến khi La Thiên xuất hiện trước mặt thì lão mới thay đổi.

“Ở đây còn lại không ít bảo bối!”

La Thiên lộ ra ý cười.

Trận chiến giữa Hắc Nham Cự Ngạc và Hà Vũ Không đã phá hủy nơi này, một vài linh quặng ẩn sâu dưới nền đất đã lộ ra.

Linh quặng cũng có thể bổ sung năng lượng cho thiên thư.

Ngoài ra, một vài linh quặng hiếm lạ cổ quái, chưa từng gặp qua cũng có thể thỏa mãn Lỗ trưởng lão.

“Đều là đá cả, ăn thế nào được.”

Quạ đen mặt ủ mày ê kêu lên.

La Thiên mặc kệ nó, bắt đầu sưu tập linh quặng.

“Hả?”

La Thiên đi đến cái hố Hắc Nham Cự Ngạc Thiên cấp thức tỉnh để lại, bên trong có đến 4 – 5 khối Thâm Hải Nguyệt Tinh.

Hà Vũ Không mạo hiểm tính mạng để cướp đi một khối Thâm Hải Nguyệt Tinh trên lưng Hắc Nham Cự Ngạc Thiên cấp.

La Thiên đi dạo một vòng, nhặt được năm khối Thâm Hải Nguyệt Tinh.

“Đi thôi!”

Cướp đoạt linh quặng xong, La Thiên và quạ đen nhanh chóng rời đi.

Bình Luận (0)
Comment