Chương 756: Quá Mức Khiêm Tốn Chính Là Dối Trá!
Đám người cảm giác được sợi tơ xung quanh mình di chuyển nhanh hơn.
Không ít võ giả không đoán trước được tình huống này nên bị sợi tơ chạm vào người, lập tức tạo thành một vết thương đổ máu.
Còn có một võ giả Địa Nguyên Cảnh bát trọng trực tiếp bị cắt thành vài khối, chết thảm đương trường!
Tất cả mọi người chấn động kinh hoảng.
Bọn họ cũng chú ý tới đám tơ quanh La Thiên di chuyển rất chậm, có thể nhẹ nhàng tránh đi.
La Thiên là kẻ cuối cùng xuất phát nhưng tốc độ lại là nhanh nhất, thậm chí nhanh hơn Đằng Viên Tinh, nhẹ nhàng đuổi kịp và vượt qua từng người một.
“Tiểu tử này động đến cơ quan gì mà lại khiến khảo nghiệm của chúng ta khó hơn còn của hắn thì dễ đến vậy!”
“Quá đê tiện!”
“Vừa rồi hắn cầm đi một quân cờ, chẳng lẽ quân cờ kia là chìa khóa vượt ải?”
Trong lúc nhất thời, La Thiên trở thành tiêu điểm của toàn trường.
3 đội ngũ vừa đạt thành hiệp nghị không được ra tay với nhau, nếu không người của đoàn đạo phỉ Tu La và Hải Ma Cung đã bắt lấy La Thiên để ép hỏi phương pháp vượt ải rồi.
“Lấy một quân cờ thì có thể an toàn vượt qua sao?”
Một Tu La đạo tặc ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm bàn cờ.
Hắn chỉ mới đi được 1/3 lộ trình mà đã cảm thấy áp lực quá lớn.
Vèo!
Tên Tu La đạo tặc này lập tức lui lại, đến gần bàn cờ, cũng cầm lấy một quân cờ màu đen!
Hắn hưng phấn định tiến vào khu vực chỉ bạc lần nữa, nhưng hắn phát hiện có mấy chục sợi tơ đang tới gần mình với tốc độ cực nhanh!
“Sao lại thế? Không!”
Tên Tu La đạo tặc kia kinh hãi kêu to!
Vì sao La Thiên cầm quân cờ lại nhẹ nhàng vượt ải, còn mình cầm cờ thì lại bị tơ bạc tấn công mãnh liệt!
Hắn lập tức bị vây quanh.
Xuy xuy viu!
Phụt!
Tên Tu La đạo tặc này bị cắt thành nhiều khối rơi xuống đất, quân cờ trong tay hắn tự bay về bàn cờ.
Không ít võ giả đang định học theo đều sợ hãi lạnh người, lập tức từ bỏ ý tưởng này!
Lúc này, trong đội ngũ Hải Ma Cung,…
“Ta hiểu rồi!”
Nam tử khí chất nho nhã bỗng nhiên lên tiếng.
“Nói đi.” Đằng Viên Tinh nhìn y.
Nam tử áo xanh có ngoại hiệu là “văn võ thư sinh”, nhưng hắn không phải người Hải Ma Cung mà là vào đây thông qua Võ Thị Linh Điện, cuối cùng bị Đằng Viên Tinh cưỡng ép mời chào vào đội ngũ.
“Bố cục quân cờ trên bàn cờ ẩn chứa sự ảo diệu, có liên hệ nào đó với quy luật của khảo nghiệm chỉ bạc này!”
“Nếu hiểu thấu đáo và phá giải được ván cờ thì có thể nhẹ nhàng thông qua khảo nghiệm này. Nếu tùy tiện lấy quân cờ đi, phá hỏng bàn cờ thì sẽ gặp tai nạn!”
Ánh mắt thư sinh lập loè tinh mang.
Ván cờ ư?
Các võ giả ở đây đều không biết chơi cờ, nhiều lắm là biết một vài quy tắc đơn giản, chỉ có vài người từng học qua, nhưng kiến thức của bọn họ chắc chắn không đủ để phá giải ván cờ Đạo Vương lưu lại.
Đằng Viên Tinh cũng không hiểu kỳ đạo, gã ta lắc đầu tiếp tục lao đi.
Gã ta tin rằng mình có thể dựa vào thực lực bản thân để xông qua, không cần dùng biện pháp khác.
Vèo!
Văn võ thư sinh lập tức quay trở về, y muốn thử phá giải ván cờ.
Bản thân y cũng cảm thấy có hứng thú với kỳ đạo.
“Lui ra trước!”
“Để xem văn võ thư sinh có thể phá được ải này hay không.”
Không ít kẻ không tự tin rằng mình có thể xông qua khảo nghiệm này đều lui về phía sau, đi đến bên cạnh bàn cờ.
Đa số bọn họ không biết phá giải ván cờ, nhưng có văn võ thư sinh tại đây, nghe nói y tinh thông cầm kỳ thư họa, biết cả luyện dược, cơ quan, trận pháp.
Văn võ thư sinh vuốt cằm nhìn bàn cờ chăm chú, lâm vào trầm tư.
Mười mấy tức sau, ánh mắt y sáng lên, khóe miệng hơi nhếch: “Tìm được rồi!”
Văn võ thư sinh duỗi tay lấy một quân cờ màu trắng!
Đám người nhìn chằm chằm y, lúc này bọn họ lập tức phản ứng lại, tất cả đều ra tay tranh đoạt quân cờ màu trắng kia.
3 đội ngũ hiệp nghị là không được ra tay đánh nhau nhưng bây giờ bọn họ tranh đoạt quân cờ, không làm trái với ước định.
Ầm!
Bang!
Từng tiếng va chạm vang lên, từng thân ảnh lùi lại phía sau.
Văn võ thư sinh dùng 2 ngón tay kẹp một quân cờ màu trắng, thong dong đi ra từ trong đám người.
Tu vi của y vốn đạt tới Địa Nguyên Cảnh cửu trọng đỉnh, chiến lực không yếu, đám người kia đều thất bại khi muốn tranh đoạt quân cờ của y.
Văn võ thư sinh lại tiến vào khu vực tơ bạc.
Quả nhiên tốc độ di chuyển của sợi tơ quanh y chậm hơn rất nhiều, tương ứng, sợi tơ quanh những người khác lao đi nhanh hơn.
Bản thân được thời đồng thời đoạt lấy cơ duyên của người khác.
Từ điểm này có thể thấy rằng khi Hư Không Đạo Vương thiết kế khảo nghiệm đã có mục đích cổ vũ cạnh tranh và giết chóc!
Sau đó, Đằng Viên Tinh - thiên tài Hải Ma Cung - hạng 2 Địa Bảng là người đầu tiên vượt qua khu vực bẫy, đi đến đại điện khác.
“Ở trước mặt thực lực cường đại, mọi thủ đoạn khác đều là vô nghĩa.”
Đằng Viên Tinh đạm nhiên kết luận.
Ngay sau đó, Lữ Hồng Y và Lữ Hàn Dạ cũng thành công thông qua.
Hai tức sau, người thứ 4 vượt qua khảo nghiệm xuất hiện, đó không phải là đám thiên tài nửa bước Thiên Trì cảnh mà là La Thiên – một kẻ chỉ có tu vi Địa Nguyên Cảnh ngũ trọng đỉnh!
Hắn là người đầu tiên phát hiện ra ván cờ huyền bí, hắn nhẹ nhàng vượt qua tất cả thiên tài nửa bước Thiên Trì cảnh!
Khuôn mặt Hổ Dược Phong tràn đầy vẻ xấu hổ.
Vừa rồi gã cho rằng mình sẽ hoàn toàn thoát khỏi La Thiên, kết quả La Thiên lại phá giải được bí mật của khảo nghiệm, thuận lợi vượt lên trước, đến đích trước gã.
“La đội trưởng thật lợi hại.”
Hổ Dược Phong miễn cưỡng tươi cười nịnh bợ, lo sợ La Thiên sẽ ghi thù mình.
“Không ngờ ngươi lại hiểu kỳ nghệ trận pháp.”
Lữ Hồng Y nhìn La Thiên.
Lần này bọn họ hợp tác, nhiều lần La Thiên có biểu hiện kinh người, nằm ngoài dự đoán của mọi người khiến Lữ Hồng Y không ngừng đổi mới cách nhìn về hắn.
Ở đây có rất nhiều cường giả tinh anh, có rất nhiều thủ đoạn bản lĩnh, nhưng La Thiên lại là người đều tiên phát hiện ra chân tướng của ván cờ, ngay cả văn võ thư sinh cũng là được La Thiên dẫn dắt nên mới nhận ra điểm mấu chốt.
“Không hiểu gì, chỉ tùy tiện cầm một quân cờ, trùng hợp là vận may không tồi mà thôi.”
La Thiên bình tĩnh đáp.
“Quá mức khiêm tốn chính là dối trá.”
Văn võ thư sinh bỗng nhiên lên tiếng.