Chương 759: Ải Cuối Cùng
Thông qua khảo nghiệm ở tòa cung điện thứ 2, mọi người gần như đều thay đổi ấn tượng về La Thiên.
La Thiên cũng nhận ra mình đang biểu hiện quá nổi bật.
Hắn nhẹ nhàng vượt ải khiến Lữ Hồng Y càng coi trọng hắn hơn, nhưng cũng khiến nhiều kẻ sinh ra địch ý hơn.
Từ hai ải này có thể nhìn ra phương pháp phá giải chỉ bảo đảm cho nhân số hữu hạn nhẹ nhàng thông qua bẫy.
Đa số đám người không có tài năng ở phương diện này nhưng La Thiên lại có thể hai lần tìm được phương pháp phá giải đầu tiên, quá trình vượt ải vô cùng nhẹ nhàng, lông tóc vô thương.
Điều này khiến bọn họ cảm thấy không công bằng! Thậm chí không ít người bắt đầu sinh ra ý tưởng giải quyết tên dị loại La Thiên này đi, để tất cả đều không thể phá bẫy, cạnh tranh công bằng.
Đáng tiếc là trước đó 3 đội ngũ đã có hiệp nghị, hiện tại chưa đến lúc phá vỡ hiệp nghị.
Ngay sau đó, những người thông qua cung điện thứ 2 bước vào tòa cung điện thứ 3.
Điểm khác thường duy nhất của tòa cung điện này là sàn nhà dưới chân, nó có 4 màu đen, trắng, lam, đỏ phân bố hỗn độn tựa như đang ẩn chứa sự ảo diệu nào đó.
La Thiên cảm nhận được nhiều ánh mắt đang nhìn chằm chằm chính mình.
Lữ Hồng Y cũng không vội vã hành động nữa mà là chờ La Thiên tìm kiếm ra phương pháp phá giải.
“Ta không tìm được phương pháp phá giải ở ải này.”
La Thiên quyết định phải khiêm tốn hơn một chút.
Những người khác đợi trong chốc lát dần dần không còn kiên nhẫn nữa, tất cả bắt đầu tiến vào bẫy.
Văn võ thư sinh ném một khối đá, đá lăn qua mấy tấm gạch rồi dừng ở sàn nhà màu lam, hàn ý khủng bố đột nhiên bùng nổ đông cứng cục đá.
“Cần có trình tự chính xác để thông qua, nếu không sẽ kích phát bẫy.”
Văn võ thư sinh trầm giọng nói.
Mọi người lập tức tìm ra một quy luật đơn giản, chỉ cần không liên tục bước lên sàn nhà màu sắc giống nhau thì có thể giảm bớt xác suất kích phát bẫy.
Còn quy luật mang tính chính xác và sâu xa hơn thì chưa ai tìm ra, ải này làm khó rất nhiều người.
Võ giả đã vượt qua 2 ải tụ tập đến, thậm chí còn có đội ngũ khác cũng đã tới đây, dần dần đuổi kịp tiến độ.
“Bạch Anh!”
La Thiên nhìn thấy đệ tử Thái Nguyên Tông!
Bạch Anh là đại đệ tử chân truyền của Thái Nguyên Tông, đội ngũ của hắn ta đã đến, hắn ta là người hành động nhanh nhất, đã đi tới cửa thứ ba!
Đằng Viên Tinh lạnh lùng nhìn chăm chú Bạch Anh vài lần.
“Nên mau chóng vượt qua khảo nghiệm, nếu không sẽ mất đi ưu thế.”
Đằng Viên Tinh lại là người đầu tiên lao đi.
Gã không thăm dò quy luật, dùng thực lực bản thân để vượt qua các cạm bẫy.
Gã không ngại bị thương, chỉ muốn đi trước mọi người, giữ vững ưu thế của chính mình!
Dần dần, những người còn lại cũng triển khai hành động, nếu may mắn thì bị thương vài lần là có thể thuận lợi thông qua.
Lúc này, La Thiên cũng xuất phát.
Hắn di chuyển rất thuận lợi, không hề kích phát bẫy.
Một vài người bất giác nhìn chăm chú vào hắn, cho rằng La Thiên đã phát hiện ra quy luật.
Lúc này, La Thiên cố ý kích phát hai cái bẫy, mạo hiểm tránh đi, chỉ bị vài vết thương nhẹ để thành công vượt ải.
Xuyên qua đại điện thứ 3, cảnh tượng trước mắt bỗng nhiên thay đổi!
Trước mắt là một cung điện hình tròn trống trải, giữa không trung có 50-60 quang đoàn đang nổi lơ lửng.
Trong quang đoàn có khoáng thạch màu bạc thần bí, có bảo kiếm lập lòe lôi điện, có trái cây màu tím, vô số bảo vật khiến người ta hoa cả mắt.
Trong mỗi quang đoàn ở đây đây chứa bảo vật khiến võ giả Thiên cấp cũng cực kỳ thèm muốn!
Nhưng qua hành trình vượt ải, mọi người đã hiểu hơn về tính tình Đạo Vương nên không dám tùy tiện hành động.
Ong!
Trung tâm cung điện có một khối ngọc thạch hình tròn bỗng nhiên tỏa ra quang mang lộng lẫy.
Một thân ảnh dần dần hiện rõ, uy nghiêm cao lớn, sau lưng có một đôi cánh lông vũ màu đen, khuôn mặt lộ ra khí thế khinh thường trời đất!
“Hư Không Đạo Vương!”
Không ít người kinh hãi thất thanh, thậm chí có đạo phỉ sùng kính quỳ lạy.
“Người thông qua 3 ải đầu đều được nhận phần thưởng. Nơi này có rất nhiều bảo vật, mỗi người có thể chọn lựa hai cái!”
Hư Không Đạo Vương cười nhạt mở miệng.
“Hình như chỉ là hình ảnh được lưu lại, không phải người thật.”
Văn võ thư sinh đôi nhìn chăm chú, chậm rãi mở miệng.
Hư Không Đạo Vương là đại năng vạn năm trước, không có khả năng tồn tại đến bây giờ.
“Có thể tùy ý chọn lựa hai kiện bảo vật ư?”
Ánh mắt Đằng Viên Tinh đảo qua các quang đoàn trên không trung.
Có rất nhiều bảo bối khiến gã vô cùng động tâm, còn có số vài bảo vật mà gã không phân biệt được.
“Sau đó các ngươi có thể lựa chọn rời đi hoặc tham gia ải cuối cùng!”
Hư ảnh Hư Không Đạo Vương nói tiếp.
“Ải cuối cùng này nửa ngày sau sẽ mở ra! Bổn vương rất mong chờ người có duyên sẽ lấy được tất cả của bổn vương...”