Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 764 - Chương 764: Kẻ Tự Luyến

Chương 764: Kẻ Tự Luyến Chương 764: Kẻ Tự Luyến

Chương 764: Kẻ Tự Luyến

Trong cổ điện hình tròn trống trải, vài món bảo vật quý trọng nhất bị tranh đoạt kịch liệt.

Đồng thời cũng có người vượt qua 3 khảo nghiệm trước đó để đến được đây.

“Tới chậm mất rồi!”

Hạ Uyên, Hà Vũ Không đi đến đây, nhìn thấy trận chiến kịch liệt trong sân và 20 quang đoàn còn sót lại!

Số lượng quang đoàn vốn không đến 60 cái.

Kẻ tới muộn chỉ có thể tranh đoạt thứ người khác bỏ lại, thậm chí là chẳng còn thừa gì cho những kẻ đến sau.

Hạ Uyên liếc La Thiên một cái.

“Tiểu tử này thật may mắn, ở trong đội ngũ của Lữ Hồng Y nên mới trở thành người trong nhóm đầu tiên đến đây!”

Hạ Uyên đố kỵ với La Thiên.

Đội ngũ của hắn ta bị hải yêu cường đại tập kích nên tới muộn, mất đi cơ hội tranh đoạt bảo vật.

“Tới sớm thì có ích gì? Tu vi quá thấp thì chẳng thể tham dự tranh đoạt, chỉ có thể ngồi nhìn, thật đáng thương.”

Hà Vũ Không lạnh nhạt nói.

Y cảm thấy La Thiên không thu hoạch được gì.

Hai người không nói nhiều, ngay sau đó cũng gia nhập trận tranh đoạt.

Chỉ còn lại mười mấy quang đoàn thừa lại, dù thế chúng vẫn là bảo vật quý trọng đối với Địa Nguyên Cảnh cao giai hoặc nửa bước Thiên Trì cảnh tầm thường.

Một nén nhang sau, trận chiến tranh đoạt bảo vật hoàn toàn kết thúc.

Hà Vũ Không lãng phí quá nhiều thời gian để tranh đoạt một lọ linh đan nên không kịp chọn lựa bảo vật thứ hai.

“Tuy hơi đáng tiếc vì không chọn được bảo vật thứ hai, nhưng bình Thiên Nguyên Đan này có thể giúp ta dễ dàng đột phá Thiên Trì cảnh trong tương lai.”

Hà Vũ Không liếc mắt nhìn La Thiên một cái.

“La Thiên tới sớm hơn nhưng chỉ ngồi yên một bên, không dám tranh đoạt bảo vật, cũng chẳng thu hoạch được gì.” - Nghĩ thế khiến Hà Vũ Không cảm thấy thoải mái hơn.

Tất cả bảo vật đã có chủ.

Từ giờ, những kẻ tới đây sẽ không nhận được phần thưởng nào nữa.

Cổ điện chìm trong không khí an tĩnh.

Mọi người trị liệu thương thế hoặc tĩnh tâm dưỡng thần để chuẩn bị cho cửa ải cuối cùng.

La Thiên cảm thấy mình không cần chuẩn bị thêm gì nữa.

Tuy bảo tàng Đạo Vương rất hấp dẫn nhưng khả năng hắn đoạt được quá thấp, hơn nữa còn rất nguy hiểm!

Ngoài ra, khi hư ảnh Đạo Vương xuất hiện, câu cuối cùng mà lão nói là “Muốn kế thừa bảo tàng thì cũng phải chuẩn bị để kế thừa di nguyện của bổn vương...”

E rằng người đoạt được bảo tàng Đạo Vương sẽ phải gánh vác trọng trách lão ta giao phó!

Đạo Vương không nói di nguyện là gì nhưng La Thiên có thể đoán ra đại khái.

Vạn năm trước, Hư Không Đạo Vương bị các nhân vật cao tầng của 3 thế lực bá chủ vây giết, đoàn đạo phỉ dưới trướng lão cũng chia năm xẻ bảy, Hư Không Đạo Vương chắc chắn không cam lòng.

Có lẽ di nguyện của lão sẽ là báo thù tam đại thế lực bá chủ.

La Thiên không có dã tâm tranh đoạt bảo tàng, có thể đục nước béo cò, lấy được chút lợi ích thế này là đủ rồi.

Trong hành trình lần này, La Thiên thu hoạch cực kỳ phong phú, lấy được rất nhiều thiên tài địa bảo hiếm thấy, không có gì phải tiếc nuối.

Nửa ngày nhanh chóng qua đi.

Đằng Viên Tinh mở mắt, lộ ra chiến ý phấn chấn và sát ý khủng bố!

Lát nữa gã muốn đại khai sát giới, đạp tất cả những kẻ cản trở mình xuống dưới lòng bàn chân!

“Bảo tàng Đạo Vương chắc chắn sẽ thuộc về ta!”

Đôi mắt dưới lớp mặt nạ đỏ như máu của Lữ Hàn Dạ lóe lên hồng quang tàn khốc.

Du Long Nhuyễn Giáp - Huyền khí phòng ngự tuyệt hảo đã rơi vào tay gã! Hơn nữa gã còn đang ẩn giấu một bí mật không ai biết!

“Đạo Vương lão tổ, hãy giao bảo tàng cả đời ngài cho hậu nhân của ngài đi!”

Lữ Hàn Dạ thầm nói trong lòng!

“Các ngươi đều nghỉ ngơi đủ rồi, ở khảo nghiệm cuối cùng này, các ngươi hãy dùng toàn lực để hỗ trợ ta!”

Lữ Hồng Y đứng lên, sắc mặt ngưng trọng lướt qua đám đội viên: “Chỉ cần ta lấy được bảo tàng Đạo Vương, dù không phải toàn bộ thì cũng sẽ không bạc đãi các ngươi!”

Tất cả đội viên ở đây đều bị gieo Ký Tâm Đoạn Trường Cổ, trừ La Thiên!

Trước đó bọn họ nghe lời Lữ Hồng Y, nhưng bảo tàng Đạo Vương đang ở ngay trước mặt, bọn họ đều có dã tâm của riêng mình.

“Có lẽ lấy được bảo tàng Đạo Vương thì sẽ có cách giải quyết Ký Tâm Đoạn Trường Cổ...”

Ánh mắt Hổ Dược Phong trở nên âm trầm.

Ầm!

Bỗng nhiên đại điện chấn động, một tiếng nổ vang truyền đến.

Đám người lập tức đứng lên!

Trần điện dần dần nứt vỡ, tiêu tán!

Vách tường bao quanh cũng biến mất, toàn bộ cổ điện trở thành hư vô.

Tầm nhìn trở nên rộng hơn, mọi người đứng trong một điện phủ khổng lồ gấp mấy lần ban đầu.

Nơi đây có một hàn đàm u ám chiếm 2/3 diện tích.

Đáng chú ý nhất là một thạch đài cao lớn ở trung tâm hàn đàm, trên đó có một bức tượng Đạo Vương tỏa ra quang huy năm màu lấp lánh!

Lại thêm một pho tượng nữa...

La Thiên cảm thấy Hư Không Đạo Vương là một kẻ tự luyến.

Tuy nhiên, bức tượng này khác 2 bức hắn đã gặp trước đó.

- - -

Truyện cùng dịch giả, mong được các huynh đệ, tỷ muội ủng hộ: Vô Thượng Sát Thần (Dịch) - Tác giả: Tà Tâm Vị Mẫn <3

Bình Luận (0)
Comment