Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 768 - Chương 768: Ngăn Cản

Chương 768: Ngăn Cản Chương 768: Ngăn Cản

Chương 768: Ngăn Cản

“Sao ngươi biết thân phận của ta?”

Ánh mắt Lữ Hồng Y sáng quắc.

“Ngươi không cần biết.” La Thiên không giải thích.

Hắn ở trong đội ngũ của Lữ Hồng Y nhưng chưa bao giờ hoàn toàn tín nhiệm nàng, ngược lại, hắn vẫn luôn quan sát nàng, tìm hiểu về nàng ta.

Sau khi biết nhiều hơn về nàng, không khó để suy tính ra lai lịch của đối phương.

Lữ Hồng Y không tiếp tục rối rắm nữa, chần chờ truyền âm hỏi: “Biện pháp của ngươi... Có thể thành công không?”

Kế hoạch của La Thiên không thành vấn đề, nhưng có thể thực hiện hay không lại là một chuyện khác.

Lữ Hồng Y cảm thấy chuyện này gần như không có khả năng thành công.

Nhưng dù sao cũng không còn cách nào khác, La Thiên đã tự tin như vậy thì nàng sẽ liều mình thử một lần!

...

Bạch Anh không làm theo lời La Thiên nói, hắn ta không lặn xuống đáy hàn đàm để tìm máu Đạo Vương lưu lại.

Chưa biết dưới đáy hàn đàm sẽ có gì nguy hiểm, có khả năng hắn ta có đi mà không có về.

Mấu chốt là Bạch Anh từng nghe nói rằng Lữ Hàn Dạ của đoàn đạo phỉ Tu La là hậu nhân của Hư Không Đạo Vương.

Tuy suy đoán này chưa được chứng thực nhưng Bạch Anh cho rằng có thể thử một lần.

Ngoài ra, hắn ta còn muốn tìm ra con Băng Giao Long có thể bị thuần phục.

“Trần sư đệ, ngươi hãy cẩn thận quan sát mấy con Băng Giao Long kia, chắc chắn trong số chúng nó có một con khác những con còn lại...”

Bạch Anh truyền âm cho nam tử hàm hậu.

“Được!”

Nam tử hàm hậu kia là đệ tử của Lỗ trưởng lão, y không biết vì sao Bạch Anh lại bảo mình làm vậy nhưng vẫn nghe theo.

Còn Bạch Anh thì liếc nhìn Lữ Hàn Dạ, sau đó khi hắn ta giao chiến với Băng Giao Long Thiên, hắn ta tỏ ra yếu thế, cố ý lại gần Lữ Hàn Dạ.

“Đại đệ tử chân truyền của Thái Nguyên Tông mà không địch nổi Băng Giao Long sao?”

Lữ Hàn Dạ lạnh lùng thoáng nhìn, cười nhạt nói.

Gã mặc 【 Du Long Nhuyễn Giáp 】nên đám Băng Giao Long không chú ý nhiều đến gã. Hơn nữa nhờ khả năng phòng ngự của Huyền khí này nên tình cảnh của Lữ Hàn Dạ nhẹ nhàng hơn người khác rất nhiều.

Thậm chí hắn còn phân tâm tìm kiếm phương pháp phá giải khảo nghiệm cuối cùng.

“Cút xa một chút, đừng chắn đường ta!”

Bạch Anh quát.

Lữ Hàn Dạ lộ vẻ khinh thường, không để ý đến Bạch Anh.

Thân là tân thuyền trưởng của đoàn đạo phỉ Tu La, sao gã phải sợ Bạch Anh cơ chứ.

Đột nhiên Lữ Hàn Dạ cảm nhận được nguy cơ.

Bạch Anh đột nhiên ra tay tấn công gã, một đạo kiếm khí khí thế khủng bố bắn đến.

“Bạch Anh, ngươi muốn làm gì?”

Lữ Hàn Dạ tức giận mắng, lập tức huy đao đón đỡ, một mảnh ánh đao đen nhánh âm trầm quét đi!

Đinh!

Ánh đao kiếm khí chạm nhau bộc phát ra làn sóng khí đen trắng tàn sát bừa bãi.

Lữ Hàn Dạ lui lại năm sáu bước, khí huyết trong cơ thể quay cuồng!

Có được【 Du Long Nhuyễn Giáp 】khiến gã mất đi sự cảnh giác và vì Bạch Anh đột nhiên tập kích nên gã không kịp đề phòng

Cũng nhờ có【 Du Long Nhuyễn Giáp 】nên Lữ Hàn Dạ không bị thương thế quá nặng, chỉ bị nội thương một chút.

Viu! Viu! Viu!

Bạch Anh thừa thắng truy kích Lữ Hàn Dạ, từng đạo kiếm quang đâm về phía gã!

“Bạch Anh, ngươi điên rồi à?!”

Lữ Hàn Dạ sắc mặt âm trầm rít gào!

Trong tình huống hiện giờ mà Bạch Anh lại bất chấp tất cả để ra tay với gã, chuyện này có thể khiến cho tất cả mọi người bị Băng Giao Long diệt sạch, không còn ai sống sót.

Bạch Anh và Lữ Hàn Dạ đánh nhau khiến toàn trường chú ý.

Băng Giao Long cũng nở nụ cười lạnh khinh thường đang cười nhạo đám người ngoại lai dám đấu tranh nội bộ vào lúc này.

“Vì sao Bạch Anh lại làm vậy?”

Lữ Hồng Y nghi hoặc.

La Thiên đã cho Bạch Anh biết phương pháp thuần phục Băng Giao Long, đáng lẽ Bạch Anh nên lặn xuống đáy hàn đàm mới đúng, vì sao hắn ta lại tấn công Lữ Hàn Dạ.

“Có lẽ Lữ Hàn Dạ cũng giống ngươi!” La Thiên truyền âm.

“Chúng ta không có nhiều thời gian chuẩn bị đâu, chuẩn bị để ra tay bất cứ lúc nào đi! Chúng ta sẽ diễn một vở kịch!”

...

Lữ Hàn Dạ bị đánh cho trở tay không kịp, liên tục lui về phía sau nhưng vẫn chống trả cực kỳ ngoan cường, gã chỉ cần thời gian để khống chế lại tình thế.

Viu!

Một đạo kiếm khí nhỏ đến mức khó phát hiện bay qua bên tai Lữ Hàn Dạ, có ba giọt máu bắn ra.

Bạch Anh lập tức hút lấy ba giọt máu kia, cất vào bình ngọc.

Say khi làm xong chuyện này, gã lập tức dừng tấn công, xoay người rời đi.

Lữ Hàn Dạ lộ vẻ mờ mịt.

Gã đã sắp đảo ngược được tình thế, có thể bắt đầu phản kích Bạch Anh, tại sao Bạch Anh lại đột nhiên ngừng tay vào lúc này?

“Không ổn rồi!”

Lữ Hàn Dạ ngửi thấy mùi âm mưu!

“Hay La Thiên đã phát hiện ra phương pháp phá giải và báo cho Bạch Anh?”

Điểm mấu chốt của phương pháp phá giải là máu của hậu nhân Hư Không Đạo Vương ư?

“Bạch Anh, ngươi chạy đi đâu?!”

Lữ Hàn Dạ lập tức đuổi theo, gã chắc chắn sẽ không để Bạch Anh được như ý!

Gã có máu của hậu nhân Đạo Vương, nhưng cụ thể phải làm gì thì gã không biết, chỉ có thể nhắm đến Bạch Anh.

Viu!

Lữ Hàn Dạ vung đao, ánh đao đen nhánh như màn đêm ẩn chứa khí tức băng hàn thấu xương lao đi!

“Cút!”

Bạch Anh thấy Lữ Hàn Dạ đuổi theo thì huy kiếm đón đỡ, đồng thời, hắn ta truyền âm cho nam tử hàm hậu hỏi: “Trần sư đệ, tìm được chưa?”

“Bạch sư huynh, con Băng Giao Long nửa bước Thiên Trì cảnh kia có chút bất đồng... Dường như phù văn trên cổ nó ẩn chứa lực lượng kỳ dị nào đó!”

Nam tử hàm hậu nói với giọng không chắc chắn.

Tất cả Băng Giao Long đều có một vòng văn lạc thần bí trên cổ, khó có thể phân biệt.

Nam tử hàm hậu từng gặp cổ văn cùng loại nên mới đoán ra nó khác biệt.

“Làm tốt lắm!”

Bạch Anh lộ ra ý cười, hắn ta đã xác định được mục tiêu!

Vèo!

Từ trong cơ thể Bạch Anh phát ra tầng tầng bạch khí, tốc độ của hắn ta nhanh hơn, thoát khỏi sự đeo bám của Lữ Hàn Dạ, lao thẳng đến chỗ con Băng Giao Long nửa bước Thiên Trì cảnh kia!

“Đừng mơ!”

Lữ Hàn Dạ đoán ra hành động của Bạch Anh giờ phút này có thể thay đổi hoàn toàn cục diện.

Gã không cho phép chuyện này xảy ra!

Bình Luận (0)
Comment