Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 773 - Chương 773: Uy Hiếp

Chương 773: Uy Hiếp Chương 773: Uy Hiếp

Chương 773: Uy Hiếp

Sau khi La Thiên tu luyện được ba ngày, hắn lấy ra một lọ đan dược!

Đó là Thuế Nguyên Đan!

Thuế Nguyên Đan là tam tinh linh đan tuyệt hảo dành cho võ giả Địa cấp, có thể tăng cường tu vi trên diện rộng!

Bình Thuế Nguyên Đan này là bảo vật mà La Thiên cướp được từ trước, trong này còn bốn viên.

4 viên Thuế Nguyên Đan này phẩm chất tốt hay không, dược lực mạnh bao nhiêu thì La Thiên khó có thể đoán trước!

Hắn lấy một viên ra nuốt xuống.

Oanh!

Năng lượng tinh hoa cuồn cuộn không ngừng bùng nổ giống như sóng to gió lớn tràn vào trong gân mạch toàn thân.

La Thiên dẫn đường một chút, cỗ dược lực kinh người kia liền tự vận chuyển, thúc đẩy La Thiên tu luyện, không cần hắn tốn nhiều tâm tư.

Nhờ dược hiệu cường hãn của Thuế Nguyên Đan, chân nguyên của La Thiên dần dần ngưng luyện, vách nguyên trì không ngừng mở rộng thêm.

Hiệu suất tu luyện cao đến mức khiến người ta líu lưỡi!

“Không hổ là Thuế Nguyên Đan...”

Mấy viên Thuế Nguyên Đan này phẩm chất tuyệt hảo, dù Địa Nguyên Cảnh cao giai dùng nó thì cũng có thể tăng thêm một tầng cảnh giới.

Ào ào!

Trong cơ thể La Thiên liên tiếp truyền ra tiếng nổ vang, nghe như thanh âm một con sông đang chảy xiết.

Thậm chí ngoài thân thể La Thiên còn tràn ra chút sương trắng mờ mịt, đây là vì dược hiệu Thuế Nguyên Đan quá mức nồng đạm nên bị tràn ra ngoài.

“Địa Nguyên Cảnh trung giai bình thường chưa chắc đã chịu được dược hiệu này.”

La Thiên thầm nói trong lòng.

Nhưng hắn có thần mạch, còn tu luyện công pháp Võ Tôn cấp nên không đáng lo ngại.

Mười ngày sau, khí tức trên người La Thiên đột nhiên tăng lên, một tầng khí lãng xanh trắng khuếch tán bát phương!

Nhờ có Thuế Nguyên Đan thúc đẩy, tu vi của hắn thuận lợi đột phá Địa Nguyên Cảnh lục trọng trong khi dược hiệu của Thuế Nguyên Đan còn chưa tiêu hao đến 1 nửa.

Mấy viên Thuế Nguyên Đan này có thể phát huy ra hiệu quả kinh người đối với Địa Nguyên Cảnh cao giai, trong khi đó La Thiên mới chỉ là Địa Nguyên Cảnh trung giai.

Hai ngày sau, trong cung điện lại xuất hiện khí thế tu vi đột phá.

Người đột phá là Lữ Hồng Y!

“Không hổ là công pháp Võ Vương, quả thực rất cường đại!”

Đôi mắt Lữ Hồng Y tỏa ra hồng quang, trên gương mặt lộ ra ý cười.

Công pháp cường đại và tài nguyên sung túc giúp nàng nhẹ nhàng đột phá Thiên Trì Cảnh nhất trọng đỉnh.

Chỉ cần nàng chuyên tu công pháp Võ Vương thì thực lực sẽ tăng lên rất lớn!

“Còn không đến bảy ngày nữa Đạo Vương không gian sẽ đóng lại...”

Lữ Hồng Y nhìn La Thiên, ra khỏi tòa đại điện kim sắc này, ngay sau đó nàng biến mất.

...

Trong điện phủ to lớn, quanh hàn đàm có rất nhiều đội ngũ đang canh giữ, bọn họ bị đông lạnh đến run bần bật.

hàn lực hàn đàm tỏa ra đang không ngừng xâm nhập cơ thể bọn họ, dù là nửa bước Thiên Trì cảnh thì cũng không thể chịu đựng lâu, bọn họ cảm thấy toàn thân cứng đờ lạnh lẽo.

Vì thế rất nhiều người đã rút lui, so với ban đầu, nhân số đã giảm đi hơn 1 nửa.

“Quá lạnh, ta không chịu nổi nữa, ta đi trước đây!”

“Có vẻ Lữ Hồng Y biết chúng ta canh giữ bên ngoài nên trốn tránh bên trong không ra.”

Có mấy người đứng dậy rời đi.

“Bạch sư huynh, chúng ta rút lui trước đi!”

Đám người Nguyệt Lâm Phỉ tu vi quá thấp nên đều lui lại.

“Ừ!”

Bạch Anh khẽ gật đầu, quyết định ở lại đây, đương nhiên hắn ta không chờ La Thiên mà là vì Lữ Hồng Y!

Hắn ta không nắm chắc kỳ ngộ tranh đoạt bảo tàng Đạo Vương, tạo thành sai lầm lớn. Hiện tại hắn ta chỉ muốn lấy công chuộc tội.

“Đáng chết, Lữ Hồng Y! Ngươi dám cướp đoạt bảo tàng của lão tử, ta sẽ không tha cho ngươi!”

Sắc mặt Lữ Hàn Dạ tối tăm.

Có Du Long Nhuyễn Giáp, hoàn cảnh nơi đây không ảnh hưởng nhiều đến gã, gã muốn canh ở đây cho đến thời khắc cuối cùng!

Ong!

Đột nhiên, Ngũ Sắc Quang Môn trên tay pho tượng Đạo Vương tỏa hào quang!

Tất cả mọi người đều nhìn về phía đó.

Lữ Hồng Y mặc hồng y phiêu nhiên bước ra, ánh mắt lạnh nhạt uy nghiêm đảo qua toàn trường.

“Lữ Hồng Y!”

“Cuối cùng ngươi cũng chịu ra ngoài!”

Đám người đứng lên, ánh mắt tỏa ra chiến ý mãnh liệt.

“Lữ Hồng Y, giao bảo tàng Đạo Vương ra đây, nếu không thì đừng hòng rời đi!”

Lữ Hàn Dạ gầm lên.

“Ngươi cứ thử xem!”

Lữ Hồng Y khẽ cười.

Bá!

Nàng bay tới trước mặt Lữ Hàn Dạ, tay ngọc vung lên, một đạo chưởng quang đỏ như máu đánh xuống!

Ầm Ầm!

Uy lực bùng nổ, bụi bặm thổi quét tứ phương!

Một thân ảnh bay ngược, kẻ đó là Lữ Hàn Dạ, sắc mặt gã tái nhợt, khóe miệng trào máu, liên tiếp lui lại vài chục bước!

“Thực lực của ngươi…!”

Lữ Hàn Dạ nhìn chằm chằm Lữ Hồng Y, ánh mắt lộ ra sự kinh hãi!

Lữ Hồng Y đã đột phá Thiên Trì cảnh nhất trọng đỉnh.

Lữ Hàn Dạ có Du Long Nhuyễn Giáp phòng thân, đáng lẽ gã không thể bị Lữ Hồng Y dùng một chưởng đánh lui.

Nguyên nhân chỉ có một!

Thiên Trì cảnh tiến vào đây sẽ bị áp chế, thường chỉ phát huy ra sáu - bảy thành thực lực.

Nhưng Lữ Hồng Y kế thừa tất cả của Đạo Vương, hiện giờ nàng không phải chịu sự áp chế này.

Hơn nữa nàng đã đột phá tu vi, còn tu luyện công pháp Vương cấp, vậy nên chênh lệch giữa 2 người càng lớn hơn!

Ong viu!

Lữ Hồng Y rút Tử Tinh Trường Tiên bên hông ra, nó giống như linh xà phát ra tiếng hí bén nhọn lao đi.

Linh hồn Lữ Hàn Dạ chấn động kịch liệt, co rút đau đớn.

Sau đó gã bị Lữ Hồng Y đánh bay, trong cơ thể khí huyết quay cuồng, lại hộc máu lần nữa!

“Sao các ngươi chưa ra tay?!”

Lữ Hàn Dạ hét lớn!

Đám người Bạch Anh, Đằng Viên Tinh đều lao lên tấn công Lữ Hồng Y!

“Các ngươi đây là tự tìm đường chết!”

Lữ Hồng Y quát, trong cơ thể tỏa ra hào quang năm màu rất giống hào quang của pho tượng Đạo Vương!

Trong phút chốc, một cỗ khí tức vô thượng trấn áp vạn vật đè xuống.

Tất cả võ giả ở đây thân hình run lên, bước chân đình trệ.

Thậm chí có kẻ đầu gối mềm nhũn quỳ xuống mặt đất!

“Không ổn rồi, lực áp chế của nơi này lên chúng ta đã mạnh hơn!”

“Ngay cả thực lực dưới Thiên Trì cảnh cũng bị áp chế!”

“Xem ra Lữ Hồng Y đã kế thừa truyền thừa của Đạo Vương, thậm chí có thể khống chế nơi đây!”

Mọi người kinh hoảng, không ai dám ra tay với Lữ Hồng Y, tất cả muốn rút lui, nhanh chóng chạy trốn.

Lữ Hồng Y cũng không định đuổi tận giết tuyệt.

Hiện tại nàng ta chỉ muốn đối phó với Lữ Hàn Dạ.

“Ta đã kế thừa tất cả, hãy phụng ta làm chủ, nếu không ngươi không cần sống nữa!”

Lữ Hồng Y lạnh nhạt lên tiếng, huy động Tử Tinh Trường Tiên không ngừng quất đánh Lữ Hàn Dạ.

Bị tử vong uy hiếp, Lữ Hàn Dạ chỉ đành khuất phục.

Bình Luận (0)
Comment