Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 784 - Chương 784: Ác Nhân Cáo Trạng

Chương 784: Ác Nhân Cáo Trạng Chương 784: Ác Nhân Cáo Trạng

Chương 784: Ác Nhân Cáo Trạng

“La sư đệ, chuyện gì đã xảy ra?”

Phó sư huynh hỏi.

“Người này muốn ta giao ra một nửa chiến lợi phẩm lấy từ bảo địa Đạo Vương, ta không cho, hắn liền muốn cướp đoạt. Nhưng hắn quá yếu, đến một chưởng của ta cũng không đỡ được.”

La Thiên kể lại đơn giản.

“Hóa ra là như thế.”

Phó sư huynh gật đầu, ánh mắt lạnh băng nhìn khoan ngạch nam tử: “Ngươi cướp đoạt tài vật của đồng môn, còn bôi nhọ La sư đệ, rõ ràng là không để Chấp Pháp Điện vào mắt!”

“Phó sư huynh, mọi chuyện không phải như thế, ta mới là người bị hại!”

Khoan ngạch nam tử hô to.

Gã không hiểu tại sao Phó sư huynh lại hoàn toàn tin lời La Thiên nói như vậy.

Khoan ngạch nam tử vội vàng truyền âm, hứa hẹn sẽ cho hắn ta lợi ích, nhưng Phó sư huynh đã quát: “Hối lộ chấp pháp viên, tội càng nặng hơn!”

Khoan ngạch nam tử ngã ngồi xuống đất, gương mặt tràn đầy vẻ mờ mịt tuyệt vọng, khóc không ra nước mắt.

Nghiêm gia huynh đệ run sợ trong lòng!

La Thiên và Phó sư huynh có quan hệ tốt đến thế ư? Đến mức khoan ngạch nam tử cũng yếu thế trong chuyện lần này.

Xem ra về sau phải cẩn thận hơn, tuyệt đối không thể đắc tội với hắn.

“Ở đây xảy ra chuyện gì vậy?”

Nơi xa truyền đến một thanh âm dịu dàng êm tai.

“Bái kiến Mai sư tỷ!”

Đám đệ tử lập tức cung kính hành lễ.

Vị Mai sư tỷ này là 1 trong 11 vị đệ tử chân truyền chủ phong, tu vi nửa bước Thiên Trì cảnh. Khoan ngạch nam tử đặt hy vọng lên nàng.

Gã nghe nói vị Mai sư tỷ này là người quang minh lỗi lạc, ghét ác như thù.

“Mai sư tỷ, ta bị đệ tử bàng thính đánh ...”

Khoan ngạch nam tử lặp lại những lời vừa nói với Phó sư huynh.

Mai sư tỷ nghe xong thì nhìn về phía La Thiên.

“La sư đệ, hạnh ngộ, chúng ta đã từng gặp trong bảo địa Đạo Vương.”

Mai sư tỷ nở nụ cười xinh đẹp.

Khoan ngạch nam tử thấy vậy thì ngây ra như phỗng!

Sao thái độ của Mai sư tỷ với La Thiên cũng khác lạ như vậy, trong giọng nói còn lộ ra ý lấy lòng.

Mai sư tỷ hỏi La Thiên như Phó sư huynh trước đó, sau đó lập tức lộ vẻ chán ghét quát: “Ta ghét nhất kẻ ác giống ngươi!”

Khoan ngạch nam tử tràn đầy tuyệt vọng.

Vừa rồi là chấp pháp viên, hiện tại là đệ tử chân truyền, gã xem như xong rồi, không thể tồn tại nổi trong Thái Nguyên Tông nữa.

Nhưng ngay sau đó, khoan ngạch nam tử lại thấy có vài người từ xa tiến đến, bọn họ đều là nhân vật ngày thường khó gặp.

“La sư đệ, chúng ta đều đã nghe nói về biểu hiện anh dũng của ngươi trong bảo địa Đạo Vương, vậy nên đặc biệt tới bái kiến!”

“Vào trong mời chúng ta uống ly trà đi.”

Vô số người tiến đến.

Có quản sự sườn phong, có đệ tử chân truyền, tất cả bọn họ đều vây quanh La Thiên.

“Chư vị, mời vào trong.”

La Thiên đi trước dẫn đường cho mọi người, để lại vài tên đệ tử chủ phong đang khiếp sợ cứng đờ như tượng đá.

Những người kia đều là nhân vật ngày thường khó gặp, có thực lực cường đại hoặc là thân phận bối cảnh không tầm thường, là người mà bọn họ hoàn toàn không dám trêu chọc.

Nhưng hiện tại những người này đều đến đây để gặp La Thiên.

Chuyện này quá quỷ dị!

Nhưng chuyện càng quỷ dị hơn còn ở phía sau.

Ngày hôm đó, vô số người của cả chín phong không ngừng tiến đến bái phỏng, gần như muốn đạp vỡ ngạch cửa nhà La Thiên.

Mà sự tích về La Thiên cũng truyền khắp chủ phong.

Hóa ra La Thiên đã thu hoạch 3 thành bảo tàng Đạo Vương ở trong bảo địa!

Hơn nữa, hành vi của La Thiên ở đó đã được các nhân vật cao tầng tán dương, nói là hình tượng đệ tử mẫu mực, anh hùng cũng không quá!

Sau khi biết được tất cả, khoan ngạch nam tử và Nghiêm gia huynh đệ vô cùng hối hận.

La Thiên đã trở thành đệ tử chính thức, hơn nữa tu vi của hắn chắc chắn sẽ tiến bộ vượt bậc nhờ có bảo tàng Đạo Vương!

Hiện giờ có không biết bao nhiêu người đang muốn giao dịch cùng La Thiên để đổi lấy bảo vật trân quý.

Thậm chí chỉ cần La Thiên nói một câu cũng có thể khiến kẻ khác không thể tồn tại ở chủ phong tiếp được nữa.

Sau hành trình đến bảo tàng Đạo Vương lần này, thân phận địa vị của La Thiên đã thay đổi nghiêng trời lệch đất!

Sau khi Hạ Băng Nguyệt biết chuyện cũng vô cùng giật mình, đồng thời cũng hiểu ra nguyên nhân khiến Tề Vân Thiên tâm tình khó chịu.

Ban đêm, khoan ngạch nam tử bị chấp pháp đội mang đi, trực tiếp giam giữ nửa năm.

...

Ba ngày sau.

Sau khi tiễn khách, La Thiên lập tức đóng cửa bắt đầu bế quan.

Ngày nào cũng có người đến bái phỏng để giao dịch bảo vật khiến hắn vô cùng bận rộn, có chút phiền lòng.

Kỳ thật La Thiên không quá để ý đến những bảo vật đó.

Những trân phẩm quý giá hoặc có ích với hắn đều được đặt trong ngọc bội của Đạo Vương. Những tài phú bên ngoài thực ra chỉ là một phần rất nhỏ trong khối tài sản khổng lồ của hắn mà thôi.

Hắn trực tiếp bế quan, tránh đi phiền não, cũng giải quyết xong hết mọi chuyện.

Bình Luận (0)
Comment