Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 793 - Chương 793: Ảo Giác

Chương 793: Ảo Giác Chương 793: Ảo Giác

Chương 793: Ảo Giác

Sau khi Lạc Vân lên đài, khí tức tu vi tản ra lập tức khiến mọi người kinh ngạc.

“Địa Nguyên Cảnh cửu trọng đỉnh ư?”

Lão giả cao lớn Man Vương Điện lộ vẻ quái dị.

“La Thiên liên tục tốn sức chiến đấu, giờ phút này phải đối mặt với đối thủ Địa Nguyên Cảnh cửu trọng đỉnh, hắn nhất định sẽ thua!”

“Tốt quá! Cuối cùng gia hỏa này cũng gặp họa rồi!”

Đám đệ tử Man Vương Điện vỗ tay trầm trồ khen ngợi, chờ đợi kết cục thê thảm của La Thiên.

“Trước đó không lâu, ta đã bí mật nhận Lạc Vân làm đệ tử, người làm sư tôn là ta mà cũng không biết hắn đột phá cửu trọng đỉnh từ khi nào.”

Đại trưởng lão Hải Ma Cung cười nhạt giải thích.

Không vị cao tầng Thái Nguyên Tông nào tin lí do này, nhưng có 1 điều khiến sắc mặt bọn họ đều trầm xuống!

Lạc Vân là đệ tử của đại trưởng lão Hải Ma Cung!

Người có thể được đại trưởng lão ưng ý nhận làm đệ tử thì chắc chắn thiên tư thực lực phải vô cùng cường đại, sau khi trở đệ tử của đại trưởng lão, gã sẽ càng trở nên khủng bố hơn!

Nhưng đám cao tầng Thái Nguyên Tông nghĩ lại thì thấy không thích hợp.

Để thắng La Thiên, Hải Ma Cung phái ra nhiều người tiêu hao hắn, chuyện này nhìn sao cũng thấy thiệt. Dù La Thiên thua thì cũng thua trong vinh dự.

Chẳng lẽ Hải Ma Cung có mục đích khác ư?

“Xin chỉ giáo!”

Lạc Vân khí chất văn tĩnh vô cùng lễ phép.

Bá!

Trong tay gã xuất hiện một cái quạt xếp kim loại đen nhánh, trên đó có tranh vẽ hung ác dữ tợn và văn tự cổ xưa thần bí.

Đây là một kiện Huyền khí!

Lạc Vân vung quạt, một mảnh lưu quang màu đen bay ra biến ảo thành một cổ thú hung ác!

Rống!

Tuy cổ thú là hư ảo nhưng lại giống tồn tại chân thật, nó gầm lên giận dữ, khí thế khủng bố uy hiếp bát phương.

Không ít đệ tử tam tông gần đó cảm thấy sợ hãi, ý thức bị trùng kích.

“Thật lợi hại!”

Một đệ tử cửu trọng đỉnh Thái Nguyên Tông lộ vẻ ngưng trọng.

Trước đó hắn từng lên sân và còn thắng một trận, nhưng lúc này hắn phát hiện có lẽ tên Lạc Vân kia mới là “Vương bài” Địa Nguyên Cảnh cửu trọng đỉnh chân chính của Hải Ma Cung.

Trên đài luận võ, ác thú nhào về phía La Thiên.

La Thiên vẫn bình tĩnh, chính diện đánh ra một đạo quyền quang băng hàn xám trắng.

Ầm!

Cổ thú đụng phải nắm tay của La Thiên lập tức bị phá hủy.

Đối mặt với Địa Nguyên Cảnh cửu trọng đỉnh mà La Thiên vẫn giải quyết rất nhẹ nhàng.

“Chỉ vậy thôi ư.”

La Thiên lạnh nhạt nói.

“Vậy ư?”

Lạc Vân cười tà.

Oanh!

Gã lại vung quạt, tầng tầng lưu quang tối tăm bay múa lao ra như sóng to gió lớn.

Từ các cơn sóng, 10 cổ thú diện mạo hung ác dữ tợn chui ra.

“Đây mới là toàn bộ thực lực của ta.”

Khóe miệng Lạc Vân nhếch lên.

Viu!

Quạt xếp nhẹ nhàng vung lên, mười yêu thú hung lệ đạp trên những con sóng đen lao đến!

“Đây là thủ đoạn kiểu gì vậy?”

“Thật khủng khiếp!”

Khán giả kinh hô.

Không ít đệ tử Địa Nguyên Cảnh cửu trọng đỉnh có cảm giác sợ hãi vô lực trước công kích kia!

Lạc Vân quá mạnh!

Nếu lúc này gã ra tay toàn lực thì La Thiên nhất định sẽ thua!

Nhưng đôi mắt La Thiên như giếng cổ không một gợn sóng, dường như trước mắt hắn không có thứ gì cả.

Viu!

Băng U Kiếm ra khỏi vỏ, kiếm ý sắc bén ngập trời cùng với hàn lực chợt bùng nổ!

Linh khí thiên địa rung động cộng minh!

Vân Tán!

Kiếm khí bay múa hóa thành gió xoáy liên miên không dứt, khí thế mênh mông càn quét!

Trong phút chốc, thân hình 10 cổ thú trở nên ảm đạm, dần dần tiêu tán theo gió xoáy!

Công kích hung hãn của Lạc Vân bị La Thiên nhẹ nhàng hóa giải!

Nụ cười trên khuôn mặt Lạc Vân cứng đờ, gã lộ vẻ kinh hãi!

Đây là ảo giác đúng không?

Lạc Vân bỗng nhiên cảm thấy hơi mát mẻ, cúi đầu nhìn, không biết từ lúc nào quần áo trên người gã đã bị cắt thủng mười mấy vết, thậm chí còn có một vết ở đũng quần.

“Này…!”

Đồng tử Lạc Vân co rụt lại!

Kiếm pháp La Thiên đột nhiên bày ra thực sự đã dọa được gã!

Tất cả đều hiểu ra thứ La Thiên am hiểu nhất là kiếm pháp, trong những trận chiến trước đó hắn căn bản chưa dùng đến bản lĩnh thật!

Bốn phía chìm trong yên tĩnh.

Vốn tưởng rằng đệ tử của đại trưởng lão Hải Ma Cung - Lạc Vân có thể nghiền áp La Thiên, nhưng thực lực La Thiên lại sâu không lường được!

“Kiếm ý?”

Đại trưởng lão Hải Ma Cung nhăn mày.

Như dự tính của lão thì sau khi La Thiên bị tiêu hao liên tục mấy trận, đệ tử của lão lên sân khấu nhất định có thể nghiền áp La Thiên, nhân cơ hội phế bỏ hắn!

Nhưng mọi chuyện lại phát triển theo chiều hướng vượt ngoài dự đoán!

La Thiên đã lĩnh ngộ kiếm ý chân chính, chiêu kiếm vừa rồi còn ảo diệu đến mức khiến người ta kinh ngạc cảm thán!

Trên đài luận võ, Lạc Vân hét lớn, chân nguyên sôi trào, gã vung quạt xếp, dùng toàn lực phát động tấn công!

Nhưng La Thiên đã rút kiếm ra khỏi vỏ, khí thế sắc bén không ai có thể kháng cự!

Hắn chỉ đơn giản là vung kiếm, kiếm pháp có cảm giác như trở lại nguyên trạng, kiếm quang vô cùng sắc bén, tan rã tất cả mọi thứ trước mắt.

“Cứ tưởng đệ tử của đại trưởng lão Hải Ma Cung thì bản lĩnh thế nào cơ, hình như cũng chỉ thường thôi!”

La Thiên đạm nhiên lên tiếng, chém ra một đạo kiếm khí mờ mịt như gió về hướng Lạc Vân.

“Chớ cuồng vọng!”

Khí chất văn tĩnh của Lạc Vân biến mất, khuôn mặt trở nên vô cùng dữ tợn.

Gã thiêu đốt chân nguyên, bày ra chiến lực mạnh nhất, quạt xếp điên cuồng tiến công.

La Thiên vẫn giữ nguyên vẻ thản nhiên bình tĩnh, dùng kiếm pháp cường đại sắc bén chém nát mọi thứ trước mắt!

Sau 10 chiêu...

Bùm!

Bình Luận (0)
Comment