Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 797 - Chương 797: Kết Cục Đã Định...

Chương 797: Kết Cục Đã Định... Chương 797: Kết Cục Đã Định...

Chương 797: Kết Cục Đã Định...

Viu viu!

Hà Vũ Không tản ra khí tức khủng bố, câu thông linh khí thiên địa, trong phạm vi vài trăm thước hình thành một cỗ áp bách vô hình, phong vân gào thét, kiếm khí lượn lờ!

Cảnh tượng kinh người này khiến khán giả ồ lên!

“Đây là... Thiên, Thiên Trì cảnh?”

“Sao có thể?”

“Hà Vũ Không mới đột phá nửa bước Thiên Trì cảnh được hơn ba tháng mà thôi!”

Đệ tử tam tông cùng với đám cao tầng đều giật mình.

Trận chiến còn chưa bắt đầu mà đã xảy ra tình huống nằm ngoài dự đoán của mọi người!

Lúc trước, mọi người đánh giá phần thắng của La Thiên chỉ có 2 – 3 thành, còn hiện tại thì La Thiên hoàn toàn không có cơ hội thắng!

Trận chiến này có vẻ chẳng có gì để chờ mong, dù sao thắng bại cũng sẽ được quyết định nhanh thôi!

“Sao lại thế này?”

Nguyệt Lâm Phỉ vô cùng kinh ngạc.

Trong một tháng qua, Hà Vũ Không luôn bế quan ở phủ đệ của sư tôn, bởi vậy nàng không nghe được tin tức gì, nhưng nàng không ngờ rằng Hà Vũ Không đã đột phá Thiên Trì cảnh!

“Hắn sẽ thua thôi! “

Tề Vân Thiên cảm thán.

Cuối cùng cũng đến lúc La Thiên thất bại.

Trên đài luận võ, La Thiên đứng đối diện Hà Vũ Không cảm nhận được áp lực vô hình.

“Thiên Trì cảnh?”

La Thiên cũng có chút kinh ngạc.

“La Thiên, ngươi có hối hận hay không?”

Hà Vũ Không thích ý cười khẽ.

Từ trước tới nay, y luôn là người lép vế trước La Thiên!

Giờ phút này, cuối cùng thì Hà Vũ Không cũng có thể báo thù!

Chắc chắn La Thiên đang rất kinh hoảng thất thố, hối hận vạn phần, thống khổ không thôi!

Trên thực tế, Hà Vũ Không chẳng thấy khuôn mặt La Thiên dao động chút nào.

“Ta cũng muốn biết ngươi có hối hận không?”

La Thiên trầm giọng hỏi.

“Tiểu tử thúi, ngươi đang nói hươu nói vượn gì đấy?”

Hà Vũ Không lạnh lùng nhìn hắn.

Y sắp đạp La Thiên dưới lòng bàn chân, nghênh đón sự sảng khoái và cảm giác thành tựu, sao y phải hối hận?

Không ngờ đến lúc này rồi mà La Thiên vẫn còn ra vẻ trấn định, hồ ngôn loạn ngữ.

“Ngươi nóng lòng cầu thành, bất chấp cái giá phải trả và tiềm lực, cưỡng ép đột phá Thiên Trì cảnh. Trong khoảng thời gian ngắn, lực lượng của ngươi được tăng lên, nhưng về sau thì sao?”

La Thiên chậm rãi nói.

Trên thực tế, hình như Hà Vũ Không đang có khuyết điểm nào đó chứ không tính là Thiên Trì cảnh hoàn chỉnh!

Hà Vũ Không trừng mắt, những lời này như đang đâm vào tâm khảm y.

Ngay sau đó, quanh thân Hà Vũ Không nổi lên bạch quang, khí tức Thiên Trì cảnh hoàn toàn bùng nổ, thiên địa hư không như bị đè ép đi xuống

Đám đệ tử tam tông quan chiến gần đó lập tức cảm thấy hít thở không thông!

Viu!

Hà Vũ Không vung tay, một đạo kiếm khí tựa lông chim cắt qua hư không, lao về phía La Thiên!

Kiếm khí hư thật đan xen, như thật như giả, phiêu dật linh động, khiến người ta không thể biết chắc, khiến đối thủ tâm hoảng ý loạn.

Đối mặt với đối thủ cấp bậc Thiên Trì cảnh, La Thiên cũng cảm thấy rất áp lực.

Viu!

Băng U Kiếm ra khỏi vỏ, chân nguyên kích động, hắn thúc giục năm thành kiếm ý, một đạo kiếm quang phiêu dật lãnh lệ chém ra!

Không thể thấy rõ kiếm chiêu của hai người trong hư không.

Đột nhiên một vụ nổ lớn bộc phát…

Oanh!

Cuồng phong càn quét phạm vi trăm mét.

La Thiên cảm nhận được một cỗ kiếm khí bàng bạc âm lãnh đang không ngừng lan đến, khí huyết trong cơ thể quay cuồng.

“La Thiên chặn được rồi!”

“Vừa rồi Hà Vũ Không chỉ tiện tay đánh ra một đạo kiếm khí, đến kiếm còn chưa rút ra, cũng không vận dụng kiếm ý, rõ ràng là hắn muốn trêu đùa La Thiên trong chốc lát!”

“Nếu ta là La Thiên thì đã lập tức nhận thua rồi, đỡ mất công chịu đau khổ vô ích.”

Bốn phía nghị luận.

“La sư đệ, đừng miễn cưỡng chính mình.”

Nguyệt Lâm Phỉ hô.

Hà Vũ Không nghe vậy thì nhướn mày.

Y quyết chiến cùng La Thiên, vậy mà sư muội không cổ vũ thì thôi lại còn lo lắng cho La Thiên!

Keng!

Lợi kiếm ra khỏi vỏ, kiếm ý sơ thức bùng nổ.

Quanh thân Hà Vũ Không nổi lên tầng tầng kiếm khí phiêu huyễn, tản ra cảm giác áp bách nặng nề!

“Thiên Vũ Lăng Sát!”

Trong hư không hiện lên ngàn đạo kiếm quang mang cảm giác uy nghiêm thánh thần, lao đến tấn công La Thiên.

Một câu nói của Nguyệt Lâm Phỉ khiến Hà Vũ Không tức giận, lập tức ra tay toàn lực!

La Thiên cảm thấy áp lực tăng lên rất nhiều!

“Vân Tán!”

La Thiên dùng toàn lực phát động kiếm ý, thúc giục U Long Thần Mạch, thi triển Thiên Phong Thần Kiếm thức thứ hai!

Kiếm khí u hàn mờ mịt hóa thành gió xoáy liên miên không dứt, khí thế mênh mông cuồn cuộn càn quét!

Trong hư không, kiếm quang lóng lánh va chạm, mảnh kiếm khí văng khắp nơi.

Đối mặt với kiếm chiêu của Hà Vũ Không, La Thiên triển khai thế công hung mãnh sắc bén để chặn lại.

“Để xem ngươi có thể ngăn được mấy chiêu!”

Hà Vũ Không cười lạnh, bổ ra một mảnh kiếm khí giống như vòi rồng, lực sát thương lại tăng lên!

Ầm!

Kiếm chiêu của La Thiên lập tức bị phá!

Một cỗ kiếm khí phiêu huyễn sắc bén thổi quét đến!

Khả năng phòng ngự của thân thể La Thiên không có hiệu quả gì khi đối mặt với võ giả Thiên cấp, phải dựa vào Thiên Bạc Vũ Y để giảm thiểu đa số thương tổn.

Hắn liên tục lui về phía sau, trên người đã bị vết thương.

“La Thiên sắp thua rồi!”

“Hắn có thể kiên kì mấy chiêu đã là không tồi, Hà Vũ Không không chỉ có tu vi hơn hắn mấy cảnh giới, mà cả phẩm giai kiếm pháp cũng cao hơn La Thiên.”

Vài tên đệ tử nghị luận.

La Thiên và Hà Vũ Không tu luyện Thiên Phong Thần Kiếm và Huyễn Vũ Kiếm Pháp, 2 môn kiếm pháp này đều được đổi ở Thái Nguyên Tông.

Huyễn Vũ Kiếm Pháp của Hà Vũ Không giá cả sang quý hơn, vậy nên đương nhiên nó phải cường đại hơn.

Nhan Ngọc Phong cười nhạt gật đầu.

Dưới sự trợ giúp của lão, Hà Vũ Không cưỡng ép đột phá Thiên Trì cảnh, khuyết điểm trong thân pháp, kiếm pháp, công pháp cũng đã được hoàn thiện!

Kết cục đã định!

Lão sẽ thắng ước định 5 năm!

Bình Luận (0)
Comment