Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 801 - Chương 801: Miệng Lưỡi Sắc Bén

Chương 801: Miệng Lưỡi Sắc Bén Chương 801: Miệng Lưỡi Sắc Bén

Chương 801: Miệng Lưỡi Sắc Bén

Máu bắn ra từ cổ Hà Vũ Không, sau đó y rơi xuống từ trên cao.

Bốn phía yên tĩnh, từng tiếng hít mạnh truyền ra!

“La Thiên thắng!”

Toàn bộ Cửu Phong đều chấn động.

Đến lúc này đám đệ tử mới tỉnh táo lại!

La Thiên đã xoay chuyển cục diện, giành được thắng lợi!

“Vũ Không!”

Nhan Ngọc Phong đang mỉm cười quan chiến không cười nổi nữa, lão lập tức lao lên, đi đến bên cạnh Hà Vũ Không.

May mà miệng vết thương không sâu!

Nhan Ngọc Phong lập tức trị liệu cho Hà Vũ Không, bảo vệ được tính mạng y.

Viu!

La Thiên hạ xuống.

Đầu tóc hắn hỗn độn, quần áo rách nát nhưng lại tỏa ra khí thế bễ nghễ khiến người người kinh ngạc cảm thán, hổ thẹn vì không thể sánh bằng!

“Nhan trưởng lão, ngươi thua ván cược này rồi.”

La Thiên đạm nhiên nói.

Trong lòng Nhan Ngọc Phong ngập tràn sóng dữ quay cuồng, chân nguyên kích động, thậm chí lão muốn trực tiếp động thủ phế bỏ La Thiên!

Nhưng cuối cùng lão vẫn khống chế được bản thân mình.

Luận võ phải công bằng công chính, hơn nữa La Thiên còn vừa lập công lớn, biểu hiện ra thiên phú kinh người!

Nếu lão dám giết La Thiên trước mắt tam tông thì chắc chắn sẽ bị Thái Nguyên Tông nghiêm trị!

“La Thiên, ngươi quá ác độc, chiêu kiếm này đã đâm thẳng vào yết hầu Vũ Không, suýt nữa y đã mất mạng tại đây!”

Nhan Ngọc Phong hét to, uy áp Thiên cấp tràn ra!

“Trong luận võ cấm hạ sát thủ, mưu hại đồng môn!”

Nhan Ngọc Phong lại quát.

Theo quy củ trong tông môn, La Thiên sẽ bị nghiêm trị!

“Ha hả, Nhan trưởng lão, trong trận chiến, đao kiếm không có mắt, có thể bị thương ở bất cứ đâu. Hơn nữa không phải Hà Vũ Không vẫn chưa chết sao?”

La Thiên bình tĩnh đáp trả.

Hà Vũ Không chưa chết, sao hắn phải hoảng loạn?

“Hừ, nhưng ngươi có ý đồ mưu sát Hà Vũ Không!”

Nhan Ngọc Phong nói tiếp.

Dù thế nào lão cũng sẽ không bỏ qua chuyện này!

Lão đã thua Mộ Vân Thạch trong ước định 5 năm! Lần này lão nhất định phải trừng trị La Thiên.

“Ồ? Nói vậy thì chẳng phải trước đó Hà Vũ Không cũng có ý đồ mưu sát ta ư?”

La Thiên hỏi lại.

Sắc mặt Nhan Ngọc Phong cứng đờ.

Trước đó Hà Vũ Không đánh ra sát chiêu vô cùng khủng bố, bộ dáng như muốn lấy mạng La Thiên.

Theo lý luận của Nhan Ngọc Phong thì quả thật Hà Vũ Không cũng có ý đồ mưu sát La Thiên!

“Hà Vũ Không muốn mưu sát ta trước nên ta chỉ phòng vệ phản kháng mà thôi.”

La Thiên nói tiếp.

Nhan Ngọc Phong lập tức cảm thấy tức nghẹn trong lồng ngực, suýt nữa phun ra một ngụm máu!

Tên La Thiên này miệng lưỡi quá sắc bén!

“Được rồi, tính mạng hai người đều không có gì đáng lo ngại, đừng so đo chuyện này nữa!”

Tông chủ Thái Nguyên Tông uy nghiêm lên tiếng.

Các nhân vật cao tầng còn lại trong tông môn đều cảm thấy kết quả này đã là rất tốt rồi.

Ngoài ra, giữa La Thiên và Hà Vũ Không, bọn họ coi trọng La Thiên hơn.

Dù sao Hà Vũ Không đã cưỡng chế đột phá Thiên Trì cảnh, tiềm lực tương lai giảm sút.

Còn La Thiên thì đã thể hiện ra thiên phú kinh người trong trận chiến, khiến cả 3 tông môn lớn khiếp sợ!

“La Thiên, theo quy định bổn môn, ngươi đã thắng Hà Vũ Không, hiện tại ngươi là thập nhất đệ tử chân truyền của bổn môn!”

Đại trưởng lão mỉm cười mở miệng!

Đệ tử chân truyền?

La Thiên chỉ muốn hoàn thành ước định 5 năm, không ngờ cuối cùng lại còn có kết quả này!

Tất cả đệ tử Thái Nguyên Tông đều chấn động!

Nơi này là Cửu Phong, ở đây đang có rất nhiều đệ tử sườn phong và đệ tử bàng thính tụ tập.

Lời đại trưởng lão nói khiến bọn họ vô cùng chấn động!

Phải biết rằng La Thiên đã lấy thân phận đệ tử bàng thính để tiến vào Thái Nguyên Tông.

Trong khoảng thời gian chưa đến hai năm, La Thiên đứng đầu khảo hạch tiến vào chủ phong! Sau đó lập công lớn trong hành trình bảo địa Đạo Vương, trở thành đệ tử chính thức!

Hiện giờ, thân phận hắn lại tiến thêm một bước, trở thành đệ tử chân truyền!

Cuộc đời La Thiên là một truyền kỳ đối với rất nhiều đệ tử sườn phong và đệ tử bàng thính.

“Các vị Hải Ma Cung, Man Vương Điện, trận chiến đã kết thúc, các ngươi cũng nên đi về rồi chứ?”

Tông chủ Thái Nguyên Tông mở miệng.

Bọn họ sẽ vui lòng giữ người của hai thế lực bá chủ khác ở lại tông môn trong thời gian dài ư?

Dù sắp xếp chỗ ở cho bọn họ thì cũng là ở Cửu Phong xa trung tâm nhất.

“Cáo từ!”

Lão giả cao lớn Man Vương Điện dẫn dắt người Man tộc rời đi.

Bọn họ vốn tới đây để tham gia ván cược giữa tam tông, Man Vương Điện cũng đã lấy được thành tích khả quan, nhưng sau khi chứng kiến cuộc chiến hôm nay, lão giả cao lớn cảm thấy áp lực, đệ tử tông môn nhà mình hình như hơi kém hơn một chút.

“Sau khi trở về, các ngươi hãy đến Lôi Vân Trì rèn luyện nửa năm hẵng đi ra.”

Lão giả cao lớn quát.

Đám đệ tử nghe vậy thì lộ vẻ khủng hoảng tuyệt vọng.

Đám người Hải Ma Cung cũng nhanh chóng rời đi.

La Thiên xuống khỏi đài luận võ.

Rất nhiều đệ tử Thái Nguyên Tông lộ ra thần sắc phức tạp.

“Sư tôn, ngươi thật lợi hại!”

“La huynh, bội phục!”

“Chúc mừng!”

Người quen và bằng hữu đi đến chúc mừng, một vài đệ tử không thân với La Thiên cũng tiến lên bắt chuyện.

Trong đó còn có Hạ Uyên từng xảy ra mâu thuẫn với La Thiên trong bí cảnh Đạo Vương.

“Chúc mừng La sư đệ trở thành đệ tử chân truyền. Lúc trước gặp ngươi, ta đã cảm thấy ngươi không hề đơn giản, tương lai sẽ làm nên một phen đại sự, quả nhiên sư huynh ta không nhìn lầm.”

Hạ Uyên tâng bốc cũng rất thuận miệng.

Trên thực tế, tuy La Thiên trở thành đệ tử chân truyền, bày ra tiềm lực kinh người nhưng không đến mức khiến đám đệ tử chân truyền khác phải lấy lòng như thế.

Hạ Uyên làm vậy chủ yếu là sợ La Thiên mang thù.

Ngoài ra, Hạ Uyên còn muốn đổi chút bảo vật của La Thiên.

Hắn ta không lấy được gốc Tịnh Nguyệt Liên cuối cùng trong ao trong bí cảnh, vậy nên muốn đổi một gốc với La Thiên.

Bình Luận (0)
Comment