Chương 803: Tung Chiêu
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Vài đệ tử chủ phong đang tu luyện ở Chân Võ Bích bị kinh động vì kiếm ý bỗng nhiên xuất hiện.
Nam tử văn nhã và nữ tử tú khí trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm La Thiên, trong đầu là một mớ hỗn loạn.
La Thiên mở hai mắt, trong mắt lóe lên kiếm quang u ám lạnh lẽo.
“Cuối cùng đã lĩnh ngộ... Hư Âm Kiếm Ý!”
La Thiên âm thầm cảm thán.
Nửa năm qua, hắn đã dành hết thời gian để tu luyện hai môn công pháp Thiên Lô Bảo Thể và Thiên Nguyên Ngưng Thủy Quyết, tiếp đó là thân pháp cùng với kiếm pháp!
La Thiên từng gặp khó khăn khi tu luyện Hư Âm Kiếm Pháp Vương cấp, tiến độ chậm chạp.
Nhưng khi tu vi đạt tới Địa Nguyên Cảnh cao giai, cộng thêm kiếm ý và Thiên Kiếm Quyết phụ trợ, việc tu luyện đã trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Tu luyện Hư Âm Kiếm Pháp thuận lợi, La Thiên cũng thành công lĩnh ngộ “Hư Ảnh Kiếm Ý”!
Từ cơ sở tu luyện võ kỹ sinh ra vô số linh quang, tích lũy dần đến khi biến chất, từ đó lĩnh ngộ kiếm ý!
Nói cách khác, võ giả có thể lĩnh ngộ nhiều loại chân ý, nhưng đa số võ giả tu luyện một môn võ kỹ cường đại cần tốn rất nhiều tâm huyết. Chỉ lĩnh ngộ một loại chân ý đã là một việc rất khó, hoàn toàn không còn sức lực và tâm trí để nghiên cứu võ kỹ khác.
Võ giả trình độ thấp cho rằng chỉ có thể lĩnh ngộ một loại chân ý, kỳ thật điều đó là không đúng.
Tư chất La Thiên rất tốt, còn tu luyện Tạo Hóa Quyết, ngộ tính tăng lên trên diện rộng, hơn nữa nhờ có hiệu quả phụ trợ của Thiên Kiếm Quyết nên mới có thể làm được điều này.
Viu viu!
Khi La Thiên mở mắt, dị tượng bốn phía hoàn toàn tiêu tán, thời gian nó tồn tại không đến hai tức, dường như cảnh tượng vừa rồi chỉ là ảo giác.
Đệ tử cách La Thiên khá xa không biết rõ tình huống, không biết cỗ kiếm ý kia phát ra từ trên người La Thiên, bởi vừa rồi bọn họ cũng đang đắm chìm trong việc lĩnh ngộ.
La Thiên cũng không muốn trở nên nổi bật.
Hư Âm Kiếm Pháp và Hư Âm Kiếm Ý là thủ đoạn hắn muốn ẩn giấu!
Hắn đứng dậy chuẩn bị rời khỏi Chân Võ Bích, nhưng lúc này một đôi nam nữ đi đến.
“La sư đệ, chúc mừng ngươi tu luyện thành công.”
Nam tử văn nhã lộ ra ý cười lấy lòng.
La Thiên lạnh nhạt gật đầu, muốn rời đi.
Nam tử văn nhã cho rằng, La Thiên vẫn đang ghi hận mình, hắn ta lập tức cảm thấy khủng hoảng lo lắng.
“La sư đệ, chuyện lúc trước là ta không đúng, ta có mắt không thấy Thái Sơn, mong ngươi đừng để trong lòng!”
Nam tử văn nhã cúi đầu xin lỗi.
“Hả? Chuyện gì?”
La Thiên cảm thấy nghi hoặc.
Nam tử văn nhã càng hoảng sợ hơn.
La Thiên không muốn chấp nhận lời xin lỗi của mình mình cố ý nói rằng không biết ư?!
“Sư đệ, mong ngươi nhận lấy phần lễ mọn này.” Nam tử văn nhã lấy ra một lọ linh đan đưa cho La Thiên.
“Thế này không tốt lắm đâu.” La Thiên đáp.
Nam tử văn nhã thấy La Thiên không muốn nhận thì cho rằng La Thiên chê ít, trong lòng càng thêm khủng hoảng.
“Ngươi nhất định phải nhận lấy, đây là lễ bồi tội của ta. Nếu sư đệ cảm thấy ít thì ta có thể chuẩn bị thêm...”
“Được rồi.”
La Thiên tiếp nhận, sau đó rời đi.
Đột nhiên La Thiên cản thấy hai người này quen quen: “Chúng ta đã từng gặp nhau ở đây ư?”
Lần đầu tiên hắn đến Chân Võ Bích tu luyện đã từng gặp hai người này.
“... Đúng vậy!”
Nam tử văn nhã ngơ ngác gật đầu.
Sau khi La Thiên rời đi.
Nữ tử tú khí nói: “Sư huynh, hình như La Thiên không để bụng chuyện lúc trước, vừa rồi mới nhớ đến chúng ta.”
Sau khi La Thiên quật khởi, bọn họ bắt đầu lo lắng hãi hùng, nhưng không ngờ La Thiên căn bản không để bọn họ ở trong lòng.
...
Sau khi tu luyện ở Chân Võ Bích.
La Thiên đi vào phòng tu luyện võ kỹ, bên trong đã có một người chờ lâu ngày, người đó là Hạ Uyên.
Mâu thuẫn nhỏ giữa 2 người đã được giải quyết từ lâu.
Sau đó Hạ Uyên tới tìm La Thiên để giao dịch Tịnh Nguyệt Liên, La Thiên cũng đáp ứng.
La Thiên còn đưa ra điều kiện khác, đó chính là Hạ Uyên phải làm người bồi luyện cho hắn một năm.
“La sư đệ, ngươi quá cần mẫn, trong nửa năm qua, chúng ta đã luận bàn ít nhất mười lần đúng không?”
Hạ Uyên bất đắc dĩ nói.
La Thiên quả là một tên tu luyện cuồng, nhưng sự tiến bộ của hắn cũng khiến hắn ta cảm thấy kinh hãi.
“Đừng nói nhảm nữa, đấu võ đi!”
La Thiên cầm Băng U Kiếm chém ra một đạo kiếm khí phiêu dật vô hình.
Sắc mặt Hạ Uyên lập tức trở nên ngưng trọng!
Chỉ là luận bàn nên hai người đều không vận dụng thủ đoạn ẩn giấu. Ban đầu Hạ Uyên không cảm thấy gì, nhưng sau đó hắn ta đã trả giá lớn vì sự khinh suất của bản thân, bị La Thiên đả thương rất nhiều lần!
Đến nay, La Thiên tiến bộ cực lớn, tu vi đạt tới Địa Nguyên Cảnh thất trọng đỉnh, cách Địa Nguyên Cảnh bát trọng chỉ kém một bước nhỏ.
Nhiều lần kinh nghiệm mách bảo hắn rằng, dù La Thiên chưa dùng đến át chủ bài thì cũng phải cảnh giác cao độ ứng phó, nếu không sẽ phải về nhà nằm liệt giường.
Leng keng!
Viu!
Trong phòng tu luyện võ kỹ, kiếm khí ánh đao tung hoành.
Hạ Uyên cảm nhận rõ ràng sự tiến bộ của La Thiên.
“Tiểu tử này đã tu luyện như thế nào vậy?!”
Trong đáy lòng Hạ Uyên thầm hừ một tiếng.
Phi Lưu Đao Trảm!
Hạ Uyên bắt lấy một cơ hội tung chiêu, kim đao đánh ra từng đạo đao quang mãnh liệt điên cuồng tấn công La Thiên.
Bá! Bá! Bá!
Thân ảnh La Thiên trở nên mơ hồ, hắn đang sử dụng Nguyệt Quang Bộ Pháp trong Nguyệt Quang Độn Thiên.
Bộ pháp này vô cùng linh hoạt trong chiến đấu, nếu dùng vào đêm trăng thì còn được tăng phúc.
Hiện tại, tính linh hoạt và tốc độ của Nguyệt Quang Bộ Pháp của La Thiên đã vượt qua Ngự Phong Quyết cảnh giới viên mãn.