Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 812 - Chương 812: Người Sai Là Ai?

Chương 812: Người Sai Là Ai? Chương 812: Người Sai Là Ai?

Chương 812: Người Sai Là Ai?

“Kẻ nào dám đến Mộ gia gây chuyện?” Gia chủ Mộ gia Mộ Càn Thế uy nghiêm hét lớn.

“Biết rõ còn cố hỏi!”

Sắc mặt gia chủ Túc gia vô cùng âm trầm!

Bên cạnh lão, Túc Thiên cùng với bốn gã thị vệ đi ra, đôi tay bọn họ đã được nối lại băng bó.

“Con ta bị chém đứt đôi tay, theo lời nhân chứng, hung thủ đang ở Mộ gia các ngươi!” Gia chủ Túc gia nói.

Cao tầng Mộ gia hoàn toàn không biết việc này, nhưng nếu chuyện này là thật thì quả thật bọn họ là bên đuối lý.

Rốt cuộc là ai to gan như vậy? Sao lại chém tay ngũ công tử nhà gia chủ Túc gia?!

Gia chủ Mộ Càn Thế vừa định dò hỏi, Mộ Tấn Nguyên đã cười lạnh liếc La Thiên một cái rồi mở miệng: “Ta đã bắt được hung thủ!”

Tất cả người Mộ gia và Túc gia đều nhìn chằm chằm Mộ Tấn Nguyên.

Bọn họ đều muốn biết hung thủ là ai!

Mộ Tấn Nguyên chỉ La Thiên, lạnh lùng quát: “La Thiên, mau dập đầu nhận tội đi.”

“Phụ thân, chính hắn đã chém tay ta, ta muốn hắn sống không bằng chết!”

Túc Thiên oán hận quát.

Mộ Tấn Nguyên cười lạnh trong lòng.

Lần này La Thiên xong đời rồi!

Gia chủ Túc gia tự mình tới cửa hỏi tội, Mộ gia sẽ không vì một người ngoài mà đối đầu với Túc gia.

Mối nhục thua trong tay La Thiên lúc trước có thể rửa sạch rồi!

Ngoài ra, bắt được hung thủ đây là lập công lớn, gã chắc chắn sẽ được trọng thưởng.

Nhưng sau khi gia chủ Túc gia nhìn thấy La Thiên thì ánh mắt bình tĩnh lại, lâm vào trầm mặc.

Sau khi cao tầng Mộ gia nhìn thấy La Thiên thì cũng lộ vẻ kinh hãi.

Không khí vốn căng thẳng bỗng nhiên hòa hoãn.

“Hả?”

Mộ Tấn Nguyên ngây người.

Hung thủ đang ở ngay đây sao Túc gia không bắt người?

Thái độ của cao tầng Mộ gia cũng rất kì quái, sao không giao La Thiên ra.

Đặc biệt là phụ thân của Mộ Tấn Nguyên, lão đang vô cùng nôn nóng nhìn về phía gã.

Không chỉ mình Mộ Tấn Nguyên cảm thấy khó hiểu mà Túc Thiên cũng thế.

“Phụ thân, ngươi nhất định phải báo thù cho ta, ta muốn đánh gãy tay chân hắn, sau đó lột da, rút xương hắn!”

Túc Thiên lộ ra bộ dáng đáng thương cầu xin.

“Câm miệng!”

Gia chủ Túc gia đột nhiên hét to khiến Túc Thiên ngây người.

Mẹ nó, chuyện gì vậy?

Hung thủ đang ở ngay đây mà phụ thân không báo thù cho gã, còn quát gã.

Ngay sau đó, Túc Thiên nhìn thấy phụ thân của mình trịnh trọng nhìn phía La Thiên, mở miệng nói: “Không ngờ La tiểu hữu lại tới Thiên Sơn giới, lão phu đã chuẩn bị tiệc rượu để cho tiểu hữu đón gió tẩy trần. “

Vừa dứt lời, đầu óc Túc Thiên trở nên hỗn độn.

Gã hoài nghi người trước mắt này không phải cha mình, hay là gã đang nằm mơ?

“Phụ thân, vừa rồi ngươi đã đáp ứng sẽ bắt lấy hung thủ cho ta xử trí, vì sao...”

Túc Thiên tức giận.

La Thiên chém đôi tay gã, vậy mà phụ thân còn muốn thịnh tình chiêu đãi La Thiên, sao gã có thể nuốt trôi cục tức này được!

“Nghiệt tử, im miệng, mau xin lỗi La tiểu hữu!”

Gia chủ Túc gia quát, đưa mắt ra hiệu cho Túc Thiên, nhưng Túc Thiên đang tức giận, hoàn toàn không có khả năng xin lỗi La Thiên!

Túc Thiên nhìn sang đại bá, nhị bá và các cao tầng khác trong gia tộc.

“Tiểu Thiên, mau xin lỗi đi!”

“Chuyện này là lỗi của ngươi, ngươi nên xin lỗi mới đúng!”

Nhưng đáp lại Túc Thiên là những lời như vậy.

Gã nghĩ mình đang mơ ác mộng, tại sao trong hiện thực lại có thể xảy ra chuyện này được chứ?

Mộ Tấn Nguyên cũng nghĩ như vậy!

Tại sao gia chủ Túc gia lại bảo Túc Thiên xin lỗi La Thiên?

Đám cao tầng khác không những không ngăn cản mà lại còn đồng tình.

Gã đang nhìn thấy ảo giác ư? Hay đám người Túc gia điên hết rồi?

“Gia chủ Túc gia, chuyện này lệnh công tử không sai. Là tên La Thiên không coi ai ra gì, tàn nhẫn độc ác.”

Mộ Tấn Nguyên lên tiếng.

Cao tầng Túc gia nghe vậy thì dùng ánh mắt bất thiện nhìn về phía Mộ Tấn Nguyên.

Mộ Tấn Nguyên quá âm hiểm, gã đang cố ý quấy rối.

“Không! Túc Thiên đã hành sự lỗ mãng, đắc tội với La tiểu hữu.”

Một vị trưởng lão Túc gia nói với giọng khẳng định.

Đám cao tầng Mộ gia thì nhìn Mộ Tấn Nguyên với biểu tình không vui.

Phụ thân Mộ Tấn Nguyên đi đến bên cạnh gã, sắc mặt nghiêm khắc quát: “Câm miệng, đừng nói bậy.”

Mộ Tấn Nguyên ngẩn người, càng cảm thấy ủy khuất!

Rõ ràng là La Thiên gây họa, vì sao không ai đối phó với La Thiên mà lại nhằm vào gã.

“Phụ thân, ta không nói sai, La Thiên thật sự đã chém đứt đôi tay Túc Thiên.”

Mộ Tấn Nguyên cắn răng kiên quyết lên tiếng.

Gã cảm thấy La Thiên đã phạm phải tội lớn, còn mình là người bắt được hung thủ, đáng lẽ ra nên được tán thưởng và ngợi khen mới đúng!

Chát!

Phụ thân Mộ Tấn Nguyên tức giận tát gã 1 cái.

“Nghiệt tử, mau xin lỗi La tiểu hữu đi!”

Phụ thân Mộ Tấn Nguyên lộ vẻ đau lòng bất lực.

Sao lão lại sinh ra đứa con ngu xuẩn như vậy, lão liên tục đưa mắt ra hiệu, mí mắt nháy đến mức mỏi nhừ mà Mộ Tấn Nguyên vẫn chẳng hiểu ý lão, còn phản bác lời lão.

Trùng hợp là Túc Thiên trên Hư Không Thuyền của Túc gia cũng đang gào thét, gia chủ Túc gia cũng tát gã một cái!

Mộ Tấn Nguyên và Túc Thiên đều bị cái tát này đánh cho tỉnh người.

Bọn họ không biết nguyên nhân nhưng đã nhận ra tình thế không thích hợp.

Chẳng lẽ sau lưng La Thiên có chỗ dựa vững chắc khiến cả Mộ gia và Túc gia phải kiêng kị ư?

“Xin lỗi La Thiên, ta đã trách oan ngươi!”

“La Thiên, chuyện trước đó là ta không đúng, xin lỗi ngươi.”

Hai người đều xin lỗi La Thiên.

Thời khắc bọn họ ngẩng đầu, Mộ Tấn Nguyên và Túc Thiên nhìn thoáng qua nhau, có cảm giác đồng bệnh tương liên, đồng cảm lẫn nhau.

“Đúng, không có việc gì tốt hơn là biết sai thì sửa! “

La Thiên đạm nhiên gật đầu.

Mộ Tấn Nguyên và Túc Thiên tức muốn hộc máu.

Cát Nhã Nhi ngây ngốc nhìn tất cả, La Thiên nói đúng, chẳng có gì cần phải lo lắng, nhưng chuyện này thật kì lạ.

“Đã xin lỗi rồi thì các vị Túc gia nên đi đi chứ?”

Gia chủ Mộ gia Mộ Càn Thế nói.

“Không được!”

Bình Luận (0)
Comment