Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 825 - Chương 825: Chỗ Tránh Nạn Của Nhân Tộc

Chương 825: Chỗ Tránh Nạn Của Nhân Tộc Chương 825: Chỗ Tránh Nạn Của Nhân Tộc

Chương 825: Chỗ Tránh Nạn Của Nhân Tộc

“Ngươi đúng là nằm ngoài dự đoán của mọi người!”

Ánh mắt Đông Phương Hồng thâm trầm, chân nguyên sôi trào!

Thực lực của La Thiên như một cái động không đáy, y cũng phải dùng đến toàn bộ thực lực!

“Phong Tuyệt Toái Vân!”

Y dùng song chưởng xuất chiêu, một mảnh quyền quang trào dâng, khí thế mãnh liệt lao về phía La Thiên!

Đông Phương Hồng đã lấy ra toàn bộ thực lực, đạo chưởng pháp này hoàn toàn có thể so với công kích của Thiên Trì cảnh nhất trọng!

“Tuyệt Phong!”

Ánh mắt La Thiên giữ nguyên sự bình tĩnh, không yếu thế chút nào, hắn thi triển Thiên Phong Thần Kiếm thức thứ 4!

Viu!

Băng U Kiếm vung lên, cơn lốc kiếm khí nổi lên, trông nó như một dải lụa trắng dài đén trăm mét không ngừng uốn lượn!

Hắn chém ra một kiếm, kiếm khí cô đọng tựa như một lưỡi dao gió xỏ xuyên qua thiên địa!

Oanh!

Nơi kiếm khí đi qua, bốn phía nổi lên gió bão điên cuồng!

Sát chiêu của Đông Phương Hồng bị chiêu kiếm của La Thiên đâm thủng một lỗ!

Ngay sau đó, kiếm quang đâm trúng lồng ngực Đông Phương Hồng, y bay ngược 40 – 50 mét, ngã xuống dưới đài luận võ.

Giữa không trung, đạo kiếm quang kia vẫn còn xoay tròn bay múa, mãi không tiêu tan.

“Tạm được.”

La Thiên lạnh nhạt nói, lợi kiếm trở về bao.

Trận chiến nhanh chóng kết thúc.

La Thiên thắng lợi nhẹ nhàng như mấy trận trước.

Toàn trường an tĩnh.

Trên đài cao, sắc mặt mười vị điện chủ đều cứng đờ, trầm mặc.

Đông Phương Hồng đã thua!

Đây là điều mà bọn họ hoàn toàn không ngờ tới được.

Lúc này, một vị quản gia đi tới, nhìn thoáng qua kết quả chiến đấu, cảm thấy không đáng ngạc nhiên chút nào.

Ông truyền âm cho Thượng điện chủ: “Điện chủ, đã điều tra rõ về La Thiên...”

Khi thi đấu võ đạo bắt đầu, điện chủ khác biết La Thiên muốn tham gia thi đấu thì có hành động khác thường, điều này khiến Thượng điện chủ nghi hoặc, ông lập tức phái quản gia đi tra xét.

Lúc này, cuối cùng Thượng điện chủ cũng biết được tình huống của La Thiên, vẻ rung động lộ rõ trên mặt.

Đệ tử chân truyền Thái Nguyên Tông!

Có chiến tích đánh bại Thiên Trì cảnh!

Quá khó tin!

Chẳng trách La Thiên lại nói rằng hắn có nắm chắc thủ thắng, khó trách các điện chủ khác lại lo lắng như vậy... Cuối cùng Thượng điện chủ cũng hiểu rõ tất cả!

Thượng điện chủ biết tương lai của La Thiên nhất định sẽ rất loá mắt, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy!

...

“Số 10, thắng!”

Trọng tài tuyên bố kết quả, toàn trường ồn ào hoan hô!

“Đông Phương Hồng thua ư?”

Nam tử một sừng ngây dại.

La Thiên chiến thắng không khó chút nào, rốt cuộc đây là tên yêu nghiệt như thế nào vậy?

“Không ngờ ta lắng đọng ở cảnh giới nửa bước Thiên Trì 40 năm vẫn còn đạt tới cực hạn!”

Đông Phương Hồng thở dài.

Nếu thực sự đạt tới cực hạn thì y tuyệt đối không thể thua La Thiên!

Đông Phương Hồng thua nhưng y đã tìm được mục tiêu mới, cho dù không thể đột phá Thiên Trì cảnh thì y vẫn có thể mạnh hơn nữa.

Lão giả mặt đỏ và phụ nhân trung niên Mộ gia cũng đang quan chiến.

“Quả nhiên lời đồn không phải giả, chiến lực của La Thiên đã đạt tới trình tự Thiên Trì cảnh.”

Phụ nhân trung niên thở dài.

Lão giả mặt đỏ cũng có chút cảm khái, lúc trước khi La Thiên tới Mộ gia, hắn chỉ là Địa Nguyên Cảnh cấp thấp, hiện giờ hắn đã sắp đuổi kịp mình rồi.

Thi đấu võ đạo vẫn còn tiếp tục, nhưng người xem đã không còn hứng thú với trận đấu trên đài nữa, thậm chí có người đã rời khỏi trước.

Nửa ngày sau, 4 hạng mục thi đấu cầm, kỳ, tiễn, võ đều đã kết thúc.

Phe Thượng điện chủ vốn chỉ có thể giành được hạng 2 hoặc 3 bởi thành tích thi đấu kỳ nghệ của người phe ông là thứ nhất đếm ngược.

Nhưng bởi vì nam tử một sừng và Đông Phương Hồng chịu thương thế thảm trọng sau khi giao thủ cùng La Thiên, ảnh hưởng đến những trận chiến sau đó, còn thua 1 trận nên thành tích của phe Hoa Phong điện chủ cùng điện chủ da xanh đều giảm sút.

Bởi vậy, Thượng điện chủ đã giành được hạng nhất!

Thượng điện chủ có ảo giác như mình vừa vô ý trúng giải thưởng lớn!

Ông chưa bao giờ nghĩ tới chuyện mình có thể trở nên nổi bật như thế trong hoạt động giao lưu giữa các điện chủ Võ Thị Linh Điện.

Sau khi thi đấu kết thúc, mười điện chủ trao đổi những vấn đề khác, bây giờ không còn chuyện gì của La Thiên nữa, hắn đã hoàn thành nhiệm vụ, vậy nên tỏ ý cáo từ.

“La tiểu hữu, đừng vội rời đi, lần này ngươi đã giúp bổn điện một đại ân, ngươi nhất định phải ở lại để ta khoản đãi ngươi một phen.”

Thượng điện chủ vội vàng nói.

“La tiểu hữu, biểu hiện của ngươi khiến người ta phải lau mắt mà nhìn, lão phu mong rằng ngươi sẽ đến chỗ ta làm khách.”

Một điện chủ xa lạ nói.

Các điện chủ còn lại đều nhìn về phía người này, vừa rồi bọn họ âm thầm liên hợp đối phó với La Thiên, hiện tại thi đấu vừa kết thúc, vị điện chủ này lập tức tung cành ôliu ra, đúng là không biết xấu hổ.

Nhưng các vị điện chủ vừa tỏ vẻ khinh bỉ xong cũng lộ ra ý cười bắt chuyện cùng La Thiên.

Thân là điện chủ địa vị cao thượng, tiềm lực tương lai của La Thiên thật sự rất khủng bố, thậm chí hắn có khả năng đạt đến đỉnh phong tại Phá Toái Tinh Vực!

Thiên tài như vậy đáng để bọn họ hạ mình kết giao.

Đối mặt với lời mời nhiệt tình của vài vị điện chủ, La Thiên không tiện cự tuyệt nên đành ở lại.

Ban đêm, Thượng điện chủ cử hành tiệc rượu, các vị điện chủ và rất nhiều đại nhân vật cùng tề tụ.

Trong buổi tiệc rượu, La Thiên được chú ý chỉ thua mười vị điện chủ, hắn được rất nhiều người qua lại kính rượu.

Quạ đen uống vài chén rượu xong liền lấy ra Diệu Âm Cầm, hô lên: “Để bản thần đàn một khúc trợ hứng cho các ngươi nhé?”

“Không cần...”

Đám người kinh hoảng, không ít người dùng ánh mắt cầu cứu nhìn La Thiên.

“Sửu Điểu, những người này không hiểu âm luật, không thưởng thức được thần khúc của ngươi đâu.”

La Thiên lạnh nhạt lên tiếng.

Tuy những lời này hạ thấp mọi người ở đây nhưng không ai phản bác, ngược lại bọn họ còn gật đầu tán đồng.

“Nói cũng đúng, đúng là một đám người ngu muội!”

Quạ đen bày ra tư thái cô phương tự thưởng tịch mịch.

Yến hội kết thúc, Hoa Phong điện chủ là người đầu tiên rời đi.

Từ đầu đến cuối, lão đều không giao lưu với La Thiên nửa lời.

“La tiểu hữu, lần này ngươi đã giúp ta một đại ân, nếu có yêu cầu gì thì cứ việc nói ra.”

Thượng điện chủ khẳng khái mở miệng.

“Không cần, có lẽ điện chủ cũng đã biết chuyện của ta.”

La Thiên cự tuyệt.

Thượng điện chủ khẽ gật đầu.

Quả thật, trừ khi ông lấy ra bảo bối trân quý của mình, nếu không thì rất khó lọt được vào mắt La Thiên.

Thượng điện chủ không khỏi cảm khái.

Lúc trước ông chỉ giúp La Thiên một chuyện nhỏ mà được nhận lại một sự báo đáp lớn đến thế.

“Thật ra ta có một chuyện muốn nhờ điện chủ giúp. Gần đây điện chủ có nghe được tin tức nào liên quan đến chỗ tránh nạn của Nhân tộc không?”

La Thiên thử hỏi.

Bình Luận (0)
Comment