Chương 830: Uy Hiếp
Tộc trưởng Tử Lân tộc lên tiếng: “Tộc ta phụng mệnh Thanh Giáp tộc phải bắt sống La Thiên.”
“Thanh Giáp tộc ư?”
Lão giả mặt đỏ cười nhạo.
Mộ gia không hề yếu hơn Thanh Giáp tộc, hơn nữa bên kia là hải tộc, bọn họ là Nhân tộc, 2 bên vốn là thế lực đối địch.
Bởi vậy ông ta hoàn toàn không cho Thanh Giáp tộc mặt mũi, thậm chí tộc trưởng Tử Lân tộc nói ra những lời này chỉ khiến tình hình của tộc mình tệ hơn.
Nhưng La Thiên bỗng nhiên ngắt lời hai người, hắn nói với lão giả mặt đỏ: “Ai bảo ngươi ra tay? Về sau, nếu ta không phân phó thì các ngươi cứ đứng yên nhìn là được!”
Hắn mang theo hai vị trưởng lão Mộ gia chỉ để đề phòng, vốn không định để bọn họ ra tay giải quyết mọi chuyện.
“Đây là...”
Đám người Tử Lân tộc và người vây xem lộ vẻ nghi hoặc!
La Thiên choáng váng à?
Võ giả Thiên cấp giúp ngươi mà ngươi còn chỉ trích đối phương! Chẳng lẽ ngươi không sợ người ta tát chết ngươi sao?
Nhưng…
“Ta hiểu rồi.”
Lão giả mặt đỏ mỉm cười lui về phía sau La Thiên, khí tức võ giả Thiên cấp hoàn toàn nội liễm.
Đám người bốn phía mở rộng tầm mắt!
Đường đường là võ giả Thiên cấp mà lại nghe lời La Thiên ư?
“Những kẻ từng đuổi bắt ta đâu?”
La Thiên dùng linh thức đảo qua.
Viu!
Hắn nhắm đến một người, ngưng tụ ra một đạo phong chi kiếm khí phóng đi!
Hành động của La Thiên vô cùng rõ ràng.
Toàn bộ Tử Lân tộc đều nhìn thấy nhưng không ai ra tay ngăn cản, tất cả đều nhìn về phía tộc trưởng.
La Thiên có võ giả Thiên cấp chống lưng.
Vị phụ nhân trung niên chưa từng triển lộ tu vi kia rất có khả năng cũng là võ giả Thiên cấp.
Hai gã võ giả Thiên cấp nằm ngoài khả năng ứng đối của Tử Lân tộc, bọn họ không thể tự quyết định.
Tử Lân tộc trưởng đổ mồ hôi lạnh!
Lão là người hạ lệnh đuổi bắt La Thiên!
Vừa rồi La Thiên còn nói rằng sẽ đưa lão đi đoàn tụ với Tử Sơn!
Phụt!
Một người từng đuổi bắt La Thiên bị chém đầu, thi thể ngã xuống đất!
Ngay sau đó lại có thêm một người khác bị đánh chết trước mặt mọi người!
Tộc trưởng Tử Lân tộc đổ mồ hôi như mưa, cảm thấy tử vong đang dần tiếp cận mình!
Lão bỗng nhiên lấy ra một con ốc biển màu tím, thổi nó lên.
Ong!
Từ trong lòng đất bên dưới Tử Lân tộc, một cỗ khí tức cường đại dần lộ ra!
Một đạo tử quang bỗng nhiên phá vỡ mặt đất, xông thẳng lên trời, hóa thành một lão giả tóc tím dài đến đầu gối!
“Phụ thân, xin hãy cứu lấy Tử Lân tộc!”
“Người này mời được ngoại viện Thiên Trì cảnh, hắn muốn huỷ diệt Tử Lân tộc!”
Tử Lân tộc trưởng quỳ xuống đất.
Vị lão giả tóc tím này là phụ thân của lão, cũng là tộc trưởng tiền nhiệm của Tử Lân tộc, tu vi là Thiên Trì cảnh.
Lão tộc trưởng đại nạn buông xuống, dùng bí pháp đặc thù để kéo dài thọ mệnh, không dễ dàng ra mặt.
Lão tộc trưởng lạnh lùng nhìn La Thiên!
Chỉ là một tên Địa Nguyên Cảnh bát trọng mà thôi, không đáng sợ!
Nhưng nhi tử của lão ta đã nói rằng La Thiên mời được Thiên Trì cảnh giúp đỡ, chuyện này cần thận trọng đối đãi.
“Không biết các hạ có ân oán gì với tộc ta? Chúng ta ngồi xuống nói chuyện đã.”
Lão tộc trưởng chậm rãi mở miệng.
“Không cần nói gì cả, giết thêm vài người nữa rồi ta sẽ đi!”
La Thiên lãnh đạm đáp.
Nếu ngay từ đầu Tử Lân tộc thành tâm xin lỗi thì hắn sẽ nguyện ý ngồi xuống hòa giải.
Hiện tại thì muộn rồi!
Sắc mặt lão tộc trưởng trầm xuống: “Tiểu bối, làm người thì nên để lại đường lui, lão phu đã cho ngươi mặt mũi rồi!”
La Thiên giết nhiều người Tử Lân tộc như vậy, lão ta đường đường là võ giả Thiên cấp mà còn hạ giọng đề nghị nói chuyện với hắn, thế mà La Thiên lại không nể mặt lão ta chút nào, thật đáng giận!
“Ngươi không cần cho ta mặt mũi đâu!”
La Thiên thản nhiên đáp trả.
Thần sắc lão tộc trưởng càng thêm lãnh lệ âm hàn!
Vèo vèo vèo!
Bỗng nhiên nơi xa vang lên tiếng xé gió!
Ba người ăn mặc phục sức Thiên Ưng Môn lao đến!
Vèo vèo vèo!
Ba người nhanh chóng đến nơi, kẻ cầm đầu là một người trung niên mỏ nhọn nhiều lông tóc, trong dựng đồng lập loè quang mang sắc bén, toàn thân lộ ra khí tức thâm sâu!
Tộc trưởng Tử Lân tộc thấy ba người này thì lập tức lộ vẻ kinh hỉ.
Lão tộc trưởng cũng lộ ra ý cười.
“Tống trưởng lão, lâu rồi không gặp.”
Lão tộc trưởng cười nói.
“Không ngờ lão già ngươi vẫn còn sống.” Trung niên mỏ nhọn nói.
Hai người là người quen cũ.
“Tống trưởng lão, người của Thiên Ưng Môn các ngươi đã bị kẻ này giết, hiện tại hắn còn muốn tiêu diệt Tử Lân tộc ta.”
Lão tộc trưởng cười lạnh nhìn La Thiên.
Vừa rồi lão đề nghị hai bên nói chuyện thực chất chỉ là để kéo dài thời gian, chờ người Thiên Ưng Môn tới.
Hiện tại, người Thiên Ưng Môn đã tới, không cần phải nói thêm gì nữa!
Có Thiên Ưng Môn ở đây, La Thiên không chỉ có làm gì được Tử Lân tộc mà còn phải đón nhận lửa giận của Thiên Ưng Môn!
“Ngươi đã xông vào thông đạo giao diện, giết người Thiên Ưng Môn ư?”
Tống trưởng lão lạnh nhạt nhìn La Thiên.
“Đúng!”
La Thiên thản nhiên thừa nhận.
“La mỗ tới đây để giải quyết kẻ thù năm xưa, kẻ nào chặn đường ta, ta sẽ giết kẻ đó!”
Dứt lời, La Thiên nhìn Tống trưởng lão: “Ngươi cũng không ngoại lệ!”
Vừa dứt lời, toàn trường cả kinh!
Đối mặt với trưởng lão Thiên Ưng Môn mà La Thiên không hề có ý định lui bước, còn mở miệng uy hiếp!
Toàn bộ người Lam Hải Thành đều không tưởng tượng nổi đắc tội với Thiên Ưng Môn sẽ có kết cục gì!
Nhưng La Thiên đã làm điều đó.
Hắn trực tiếp đứng trước mặt trưởng lão Thiên Ưng Môn uy hiếp ông ta!
“Quá cuồng vọng!”
“Quả thực là chán sống rồi!”
Đám người vây xem bàn luận, bọn họ chưa bao giờ gặp kẻ nào cuồng vọng như thế!
Một khi chọc giận Thiên Ưng Môn, không ai cứu được La Thiên!
Lão tộc trưởng thì vô cùng vui vẻ.
Có lẽ La Thiên là tên ngốc không biết đến sự cường đại của Thiên Ưng Môn!
Tống trưởng lão ngây người.
Ông ta không ngờ mình lại bị một hậu bối uy hiếp!
Sắc mặt ông ta trầm xuống nhưng vẫn chưa nổi giận.
La Thiên nói chuyện cực kỳ bình tĩnh, hoàn toàn không để mình vào mắt, hình như hắn vô cùng tự tin!
Tống trưởng lão rất tò mò, không biết tại sao La Thiên lại tự tin đến vậy.