Chương 834: Về Thăm Chốn Cũ
“La Thiên, có lẽ chúng ta đã tìm được Đông Thần đại lục mà ngươi nói rồi...”
Lão giả mặt đỏ mở miệng.
La Thiên và phụ nhân trung niên ngừng đánh nhau, cùng hạ xuống.
Hư Không Thuyền chậm rãi bay qua.
Trước mắt vẫn đen nhánh một mảnh, không có gì cả.
Nhưng nếu dùng linh thức cẩn thận cảm nhận thì có thể phát hiện linh khí thiên địa loãng trong hư không đang hội tụ ở hướng này.
Kết cấu không gian nơi này hơi khác những chỗ khác.
“Thử một lần!” La Thiên nói.
“Được!”
Lão giả mặt đỏ và phụ nhân trung niên đi ra, bùng nổ toàn bộ tu vi thi triển công kích.
Công kích của hai người dường như không đánh trúng bất cứ thứ gì, biến mất ở phương xa. Nhưng sau khi liên tục tiến công, không gian có xu thế không ổn định, cuối cùng hiện ra một lớp màng mỏng màu lam sẫm, trên đó có một vết nứt nhỏ đến mức không thể phát hiện ra!
“Tập trung công kích 1 điểm, mở ra một lỗ hổng trên kết giới giao diện trong thời gian ngắn...”
Lão giả mặt đỏ quát.
La Thiên cũng gia nhập tấn công.
Lá chắn giao diện nhanh chóng hở ra một lỗ, La Thiên lập tức điều khiển Hư Không Thuyền vọt vào!
Ong!
Hư Không Thuyền khổng lồ như bị hút vào một quang động u lam, biến mất không còn dấu tích!
Lỗ thủng trên lá chắn giao diện nhanh chóng khép lại, khôi phục bình thường, hoàn toàn ẩn giấu trong hư không.
.
Giữa một mảnh núi rừng liên miên…
Viu!
Linh khí thiên địa bỗng nhiên run rẩy kịch liệt.
Ngay sau đó, giữa không trung xuất hiện một vết rách không gian, nó nhanh chóng mở rộng, hư không loạn lưu thổi quét bốn phía, phá hủy tất cả!
Đột nhiên, một con thuyền lao ra từ trong vết nứt không gian, đáp xuống đất tạo thành 1 cái hố lớn.
Sau khi con thuyền hạ xuống, vết nứt không gian nhanh chóng khép lại, cuối cùng biến mất!
Trên thuyền, ba thân ảnh đi ra, bên cạnh còn có một quạ đen.
“Là Đông Thần đại lục!”
La Thiên lộ ra ý cười.
Nếu tốn bao công sức mà lại xâm nhập vào không gian nào đó không rõ thì đúng là mất công vô ích.
May là mọi chuyện vô cùng thuận lợi.
La Thiên cảm thụ khí tức quen thuộc, cảm thấy vô cùng thân thiết thoải mái.
Thậm chí hắn có thể phán đoán ra vị trí của mình hiện giờ là nơi nào đó trong Thiên Cực Sơn Mạch.
La Thiên từng thường xuyên đi vào Thiên Cực Sơn Mạch rèn luyện, hắn vô cùng quen thuộc với khí tức nơi này.
“Đây là chỗ tránh nạn của Nhân tộc ư?”
Lão giả mặt đỏ và phụ nhân trung niên đánh giá bốn phía.
Chỗ tránh nạn của Nhân tộc không phải chỉ có một cái, đây là lần đầu tiên bọn họ đi vào chỗ tránh nạn.
Cảm nhận linh khí thiên địa vô cùng loãng, bọn họ nhíu mày, sau đó nhìn về phía La Thiên.
Thật khó mà tin nổi việc La Thiên sinh ra tại nơi tránh nạn này.
So ra, hoàn cảnh và điều kiện của con cháu Mộ gia tốt hơn La Thiên không biết bao nhiêu lần, nhưng không ai có thể sánh bằng La Thiên.
Thậm chí bọn họ hoài nghi chỗ tránh nạn này có gì đó đặc biệt, phân vân không biết có nên đưa con cháu Mộ gia đến nơi này hay không.
“Đi thôi...”
La Thiên đi trước dẫn đường.
Tuy đã xác định nơi này là Thiên Cực Sơn Mạch, nhưng Thiên Cực Sơn Mạch rất rộng lớn, kéo dài qua hơn phân nửa Đông Thần đại lục, La Thiên còn phải xác định xem vị trí cụ thể của mình là đâu mới được.
Sau một thời gian, La Thiên đưa ra kết luận.
“Nơi này hình như cách Thương Vân Quốc không xa...”
Sau khi xác định phương vị đại khái, ba người La Thiên trực tiếp chạy tới Thương Vân Quốc!
“Đúng rồi, hiện giờ quốc quân Thương Vân Quốc là Vân Tú, không biết nàng làm quốc quân thế nào rồi...”
La Thiên lộ ra ý cười.
Nữ tử làm quốc quân là chuyện chưa từng xảy ra trong lịch sử Thương Vân Quốc.
Tuy nhiên La Thiên lại cảm thấy chuyện này chẳng có vấn đề gì.
Lúc trước hắn đã chấn nhiếp toàn bộ Thương Vân hoàng thất, bọn họ sẽ không dám làm gì Lý Vân Tú.
Hơn nữa Lý Vân Tú không phải người cô đơn, sau lưng nàng có cường giả chống đỡ, tỷ như sư tôn Lâm Đông Phong của La Thiên, ông đã trở thành võ giả Địa cấp từ lâu.
Ba người La Thiên vừa rời khỏi Thiên Cực Sơn Mạch.
Sâu trong núi…
Grào!
Một tiếng gầm rú rung trời vang vọng phạm vi mấy ngàn mét!
Một thân ảnh khổng lồ xông thẳng lên trời, cuốn lên gió lốc cuồn cuộn khiến thiên địa chìm trong tăm tối!
Ầm! Ầm ầm!
Bốn phương tám hướng, mọi sinh vật đều phủ phục dưới hắc ảnh, không ngừng cúng bái!
Thân ảnh kia lộ ra đôi mắt đỏ như máu, lộ ra sự phẫn nộ nồng đậm!
Nó hí lên một tiếng, mang theo thủ hạ chạy ra khỏi lãnh địa!
...
Hai ngày sau, La Thiên đi tới Tằng Thiên Thánh Phủ, đây là nơi hắn đã từng phấn đấu giao tranh.
Ba người La Thiên đứng trên tầng mây quan sát phía dưới, không kinh động bất cứ kẻ nào.
Hiện giờ Tằng Thiên Thánh Phủ đã thay đổi rất nhiều, quy mô lớn hơn, cũng phồn hoa hơn!
Tuy nhiên cũng có nhiều nơi vẫn giữ nguyên bộ dáng lúc trước.
“Hả?”
La Thiên phát hiện kí túc xá cho học viên đã xây lại, nhưng trong đó lại có một tòa lầu có vẻ vô cùng cũ nát.
Đó là nơi La Thiên đã từng cư trú.
Từ xa, La Thiên nhìn thấy ngoài nơi ở của mình có không ít đệ tử Tằng Thiên Thánh Phủ.
“Nơi này là nơi đệ nhất thái thượng trưởng lão Thương Vân Quốc cư trú khi còn học tập ở Tằng Thiên Thánh Phủ!”
“Nghe nói thái thượng trưởng lão La Thiên chuyên tâm tu luyện võ đạo, cực kỳ hà khắc với bản thân, đã tốt rồi còn muốn tốt hơn, thậm chí có khi còn bế quan một năm không ra ngoài...”
Một học trưởng đĩnh đạc giảng giải cho các vị sư đệ sư muội.
La Thiên trên tầng mây có chút dở khóc dở cười.
Lời học viên kia chỉ có một phần là sự thật: Nơi này đúng là nơi hắn từng ở, còn lại đều là nói bừa hoặc là lời đồn đãi, càng truyền càng thần thánh hóa.
La Thiên không để ý, tiếp tục đi tiếp.
Sau đó hắn nhìn thấy Đấu Linh Tháp.
Đây là kiến trúc tiêu biểu của Tằng Thiên Thánh Phủ, La Thiên từng phá vỡ ký lục từ xưa đến nay của Tằng Thiên Thánh Phủ, xông qua tầng thứ 10, trở thành phủ chủ danh dự của Tằng Thiên Thánh Phủ!
Ngay sau đó, La Thiên nhìn thấy Trục Nhật Điện.
Đây là nơi Tằng Thiên phủ chủ và phó phủ chủ xử lý sự vụ.
Trong Trục Nhật Điện, Lâm Đông Phong nhìn thư từ trước mắt, mày nhíu sâu.
“Haizz!”
Lâm Đông Phong thở dài.
- - -
Truyện cùng dịch giả, mong được các huynh đệ, tỷ muội ủng hộ: Vô Thượng Sát Thần (Dịch) - Tác giả: Tà Tâm Vị Mẫn <3