Chương 836: Một Ngón Tay
Hai tròng mắt màu tím của người trung niên lãnh khốc lập loè u quang, ánh mắt dừng trên người quốc sư: “Ha hả, chờ con đàn bà thối tha này ngã đài, ngươi hãy đảm đương chức vị quốc quân đi.”
“Không dám, tất cả tùy theo định đoạt của đại nhân.”
Quốc sư có suy nghĩ đó nhưng không dám thừa nhận.
Người trước mắt đáng sợ ra sao lão ta hiểu rất rõ, hoàn toàn không thể phỏng đoán được suy nghĩ của đối phương.
“Đại nhân định khi nào sẽ động thủ?”
Quốc sư dò hỏi.
“Lúc khai yến.”
Người trung niên lãnh khốc trả lời.
Quốc sư cả kinh.
Lúc trước người trung niên này đã nói rằng phải đợi người nào đó tới rồi sẽ san bằng hoàng cung, giết sạch hoàng thất Thương Vân quốc, nhưng hiện tại người trung niên kia lại định trực tiếp động thủ!
“Yên tâm, chắc chắn Lý Vân Tú sẽ phải lăn xuống khỏi ngôi vị hoàng đế.”
Người trung niên nói tiếp.
Ánh mắt quốc sư sáng lên.
Người trung niên tự tin nói vậy chứng tỏ gã ta đã có kế hoạch.
“Rốt cuộc ngươi đã bố trí cái gì mà ta không biết?”
Quốc sư thầm nghĩ, đồng thời cũng âm thầm chờ mong.
Biết đâu đến cuối cùng người sẽ trở thành quốc quân Thương Vân Quốc chính là lão thì sao!
...
Một đạo mệnh lệnh của quốc quân khiến toàn bộ hoàng cung trở nên nhọn nhịp chuẩn bị tiệc rượu.
Trong vương đô, tất cả người quyền cao chức trọng đều được mời.
Mọi người đều nghi hoặc, không biết khách quý của quốc quân rốt cuộc là người phương nào?
Trong Chính Thiên cung, hoàng thân quốc thích và đại nhân vật trong vương đô đã trình diện!
Lâm Thanh Hàm cũng được mời.
Hiện giờ Đông Xuyên Dược Phường của nàng đã trở thành thương hội dược liệu lớn nhất tại vương đô, còn bắt đầu vươn tay đến những lĩnh vực khác, trở thành nữ vương thương nghiệp tại vương đô Thương Vân quốc, có rất nhiều người theo đuổi.
“Hôm nay có thể gặp được nữ vương thương nghiệp vương đô đúng là vinh hạnh của bổn vương!”
“Thanh Hàm cô nương.”
Một vài người quyền quý trẻ tuổi bắt chuyện cùng Lâm Thanh Hàm, phô trương biểu hiện chính mình muốn được nàng chú ý, thậm chí trong đó có cả vài vị thân vương!
Lúc này, năm người đi đến, người cầm đầu là quốc sư Thương Vân Quốc.
“Tham kiến quốc sư!”
Không ít người hành lễ.
Quốc sư có địa vị vô cùng cao quý ở Thương Vân Quốc, có khả năng ảnh hưởng đến quyết sách của quốc quân.
“Quốc sư, vị này là…?”
Một đại thần nhìn về phía người trung niên bên cạnh quốc sư, đôi mắt màu tím của đối phương cực kỳ thu hút sự chú ý.
“Đây là một vị khách nhân quan trọng của ta.”
Quốc sư lạnh nhạt đáp.
Người khác nghe vậy thì nhíu mày.
Nơi này tổ chức quốc yến, quy củ nghiêm ngặt, vậy mà quốc sư lại tùy tiện mang một vị khách của mình đến tham gia, chuyện này rõ ràng là không phù hợp quy củ, không để quốc quân vào mắt, nhưng e ngại địa vị quốc sư của lão nên không ai nói gì.
“Quốc quân giá lâm!”
Ngoài điện truyền đến tiếng hô!
Tất cả mọi người trong Chính Thiên cung đứng dậy!
Người trung niên lãnh khốc chậm rãi đứng lên, đồng tử hơi co lại, lộ ra một mạt hàn quang.
Ngoài đại điện, Lý Vân Tú mặc hoàng bào, đầu đội long quan được một đội nữ thị vệ vây quanh chậm rãi đi đến, mọi hành động đều toát lên sự uy nghiêm của hoàng tộc.
“Cung nghênh quốc quân!”
Mọi người cúi người hành lễ!
Đúng lúc này…
Vèo!
Người trung niên bên cạnh quốc sư hóa thành một đạo tàn ảnh lao về phía Lý Vân Tú!
Nói thì chậm xảy ra thì nhanh, không ai nghĩ rằng sẽ có thích khách xuất hiện ở đây, chính quốc sư cũng không ngờ người trung niên lại ra tay quyết đoán như thế.
Tất cả mọi người đều cúi đầu hành lễ, khi ngẩng đầu lên, bọn họ đã nhìn thấy người trung niên tới gần Lý Vân Tú!
“To gan!”
Một bà lão bên cạnh Lý Vân Tú tức giận mắng!
Bà là thái thượng trưởng lão của hoàng thất, trong một vài trường hợp quan trọng, bà đều bảo hộ bên cạnh Lý Vân Tú!
“Có thích khách!”
“Người đâu, bắt thích khách!”
Lúc này, trong Chính Thiên cung mới có người lớn tiếng kinh hô!
Viu!
Chân nguyên trong cơ thể bà lão sôi trào, đánh ra một đạo hoàng long mây mù quay cuồng dài chừng 20 mét, phát ra long uy bá đạo!
“Ha hả, trò mèo!”
Người trung niên cười dữ tợn, trong tay xuất hiện một thanh chủy thủ đen nhánh.
Viu!
Chủy thủ lóe lên u quang, ẩn chứa sát khí vô cùng mãnh liệt, cắt ra một quầng sáng đen nhánh trực tiếp cắt đôi hoàng long!
Sau đó người trung niên tới gần bà lão tóc bạc, chủy thủ dùng góc độ quỷ dị xảo quyệt liên tục đâm ra!
Phụt!
Bà lão bị đâm trúng 2 nhát, bà lùi lại vài chục bước, lộ vẻ khiếp sợ!
“Địa Nguyên Cảnh... Nhị trọng!”
Sao thực lực thích khách lại mạnh như thế!
Bà lão tóc bạc chỉ là Địa Nguyên Cảnh nhất trọng, hoàn toàn không thể ngăn cản.
Vèo vèo vèo!
Từ phía sau người trung niên có ba người vọt ra, tất cả đều nhằm vào Lý Vân Tú!
Thích khách không chỉ có 1 người!
Trong lúc nhất thời, Lý Vân Tú lâm vào cục diện nguy hiểm.
“Ha hả, Lý Vân Tú, quốc quân của ta vẫn luôn muốn ngươi thần phục dưới háng ngài nên ta sẽ không giết ngươi!”
Người trung niên tới gần Lý Vân Tú, chủy thủ trong tay nhắm đến đan điền nàng, gã muốn trực tiếp phế bỏ tu vi của nàng.
Nhưng người trung niên bỗng phát hiện Lý Vân Tú không hoảng loạn chút nào…
Nữ nhân này không sợ ư?
Thiên tư của Lý Vân Tú rất cao, hiện giờ đã là nửa bước Địa Nguyên Cảnh.
Nếu không bận việc thống trị quốc gia thì có lẽ nàng đã đột phá Địa Nguyên Cảnh.
Nhưng một kẻ chỉ là nửa bước Địa Nguyên Cảnh thì chẳng là cái thá gì trước mặt người trung niên!
Kẻ mạnh như thái thượng trưởng lão mà cũng bị gã nhẹ nhàng đánh lui, Lý Vân Tú thì tính là gì?
Viu!
Chủy thủ của người trung niên đâm về phía đan điền Lý Vân Tú!
Rất nhiều đại nhân vật muốn cứu viện nhưng căn bản là không kịp, bọn họ cũng không phải đối thủ của người trung niên! Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn người trung niên lao về phía Lý Vân Tú…
Đột nhiên…
Đinh!
Một tiếng vang thanh thúy truyền đến.
Người trung niên tạm dừng tại chỗ, chủy thủ ẩn chứa sát ý lạnh băng trong tay gã chạm trúng một ngón tay, tạm dừng giữa không trung!
“Cái gì?”
Đồng tử người trung niên co rụt lại, lộ vẻ hoảng sợ!
Một ngón tay mà chặn được công kích của gã ư?
Chủy thủ này vô cùng sắc bén, có thể nhẹ nhàng phá vỡ chân nguyên tráo của Địa Nguyên Cảnh cấp thấp, sao có thể bị một ngón tay ngăn cản được?