Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 840 - Chương 840: Đâm Thủng

Chương 840: Đâm Thủng Chương 840: Đâm Thủng

Chương 840: Đâm Thủng

“Ta muốn đi qua thì các ngươi có thể làm gì?”

La Thiên không để ý đến đám người này, tiếp tục bay đi!

Khi La Thiên hoàn toàn mất dạng, đại hán nhẹ nhàng thở ra, cỗ áp lực kia đã biến mất.

Gã nhận ra toàn thân mình đều ướt đẫm, sắc mặt tái nhợt, trái tim vẫn đang đập kịch liệt!

Thật đáng sợ!

Chỉ là một ánh mắt mà đã khiến gã sợ hãi đến mức này!

La Thiên quá khủng bố!

Nhưng đại hán cũng cảm thấy vô cùng khuất nhục.

Ban nãy gã lên tiếng, kết quả lại bị một ánh mắt của La Thiên dọa cho đứng yên tại chỗ, dù sao gã cũng là một vị đại tướng quân, sao có thể chịu mất mặt trước mặt nhiều người như vậy được.

“Mau truyền tin báo cho quốc quân biết La Thiên đã tới!”

Đại hán râu quai nón quát!

Khi La Thiên chưa đột phá Địa Nguyên Cảnh, hắn đã có chiến lực chém giết Địa Nguyên Cảnh.

Mấy năm qua đi, không biết thực lực hắn đã đạt tới trình độ nào.

Đại hán là nửa bước Địa Nguyên Cảnh mà không dám ho he gì trước mặt La Thiên, ngoan ngoãn để mặc cho hắn đi qua.

La Thiên đi đường vô cùng thuận lợi, không bị bất cứ ai ngăn cản.

Vài ngày sau, hắn đã đến vương đô Khâu Việt Quốc!

“Cung nghênh La đại nhân!”

Tất cả thủ vệ ngoài vương đô đều hành lễ.

La Thiên vô cảm, đi thẳng vào hoàng cung!

Trong hoàng cung, dường như quốc quân và đại thần đã chờ từ lâu.

“Không biết các hạ đến Khâu Việt Quốc là vì chuyện gì?”

Quốc quân lạnh nhạt mở miệng.

“Các ngươi đã phái người ám sát quốc quân Thương Vân Quốc đúng không?”

La Thiên đi thẳng vào vấn đề.

Quốc quân và đám đại thần kinh ngạc sợ hãi, việc La Thiên trực tiếp hỏi vậy không nằm trong dự đoán của bọn họ.

“La Thiên, ngươi không có chứng cứ thì không thể bôi nhọ quốc gia của ta.”

Quốc quân Khâu Việt Quốc lắc đầu phủ nhận.

“Ta cảm thấy chính là các ngươi. Các ngươi không đồng ý thì tự chứng minh đi.”

La Thiên nói tiếp.

Sác mặt quốc quân cứng đờ, đám đại thần cũng vậy!

Quá mạnh thế, quá bá đạo.

Rõ ràng La Thiên không có chứng cứ nhưng hắn kiên quyết cho rằng là bọn họ làm, muốn rửa sạch hiềm nghi thì phải tự mang chứng cứ ra để chứng minh mình vô tội!

“La Thiên, ngươi quá vô lý!”

Sắc mặt quốc quân Khâu Việt Quốc trầm xuống.

Trên thực tế, người trung niên lãnh khốc đúng là người được bọn họ phái đi, nhưng bọn họ sẽ không thừa nhận việc này.

“Không hề, ta đã cho các ngươi cơ hội tự chứng minh chính mình trong sạch.”

La Thiên phản bác.

Sắc mặt quốc quân càng thêm tối tăm!

Lão đường đường là vua của một nước, tự mình ra mặt muốn nói chuyện cùng La Thiên mà hắn ta lại bá đạo như thế, còn không thèm nể mặt lão!

“La Thiên, chớ làm càn, nơi này là Khâu Việt Quốc, không phải Thương Vân Quốc!”

Quốc quân quát.

Lão vốn định kéo dài thời gian chờ viện binh đến cũng vây giết La Thiên.

Nhưng La Thiên không coi ai ra gì, căn bản không thể nói chuyện tiếp.

Hơn nữa La Thiên chỉ đi 1 mình, không mang theo ai cả, trong tình huống này, quốc quân Khâu Việt Quốc còn có gì phải sợ chứ?

Một quốc gia sao lại phải sợ một người!

Vèo vèo!

Trong nháy mắt, binh lính xuất hiện từ khắp nơi trong hoàng cung, tản ra khí thế túc sát.

Từng đạo khí tức Địa Nguyên Cảnh lao đến bao quanh quốc quân!

Tổng cộng có bốn gã Địa Nguyên Cảnh, bọn họ là thái thượng trưởng lão và khách khanh hiệu lực vì hoàng thất.

La Thiên nhìn một người trung niên trong số đó, người này là Ám Lôi Thiên Vương đã từng đuổi bắt La Thiên!

Ám Lôi Thiên Vương chú ý tới ánh mắt La Thiên, gã kinh hoảng muốn né tránh nhưng cuối cùng vẫn miễn cưỡng giữ vững vẻ trấn định!

Giờ phút này, toàn bộ binh lực mạnh nhất của Khâu Việt Quốc đã hội tụ tại đây, La Thiên chỉ lẻ loi một mình, sao bọn họ phải sợ hãi?

“La Thiên, hiện tại ngươi muốn ngồi xuống nói chuyện chưa?”

Quốc quân nhếch miệng cười!

Trong hoàng cung tụ tập một vạn binh lực, toàn bộ cường giả đứng đầu Khâu Việt Quốc, 4 vị Địa Nguyên Cảnh cùng với rất nhiều thủ đoạn thần bí của hoàng thất!

Dù địch nhân là Địa Nguyên Cảnh tam trọng, tứ trọng thì bọn họ cũng có thể đánh lui, thậm chí là giết chết!

La Thiên quá kiêu ngạo, lẻ loi một mình chạy tới Khâu Việt Quốc chịu chết!

“Có vẻ chính các ngươi là người đã phái thích khách tới, hiện tại còn muốn giết người diệt khẩu!”

La Thiên lạnh nhạt mở miệng.

Tất cả cường giả Khâu Việt Quốc đều lộ vẻ nghi hoặc.

La Thiên mù ư? Hắn không hiểu cục diện lúc này ra sao ư? Sao vẫn còn nói lảm nhảm như vậy?!

“Đừng nhiều lời, chúng ta phái thích khách đấy thì sao?”

Quốc quân không kiên nhẫn quát!

“Giết cho ta!”

Quốc quân trực tiếp hạ lệnh!

Oanh!

Toàn bộ hoàng cung vang lên thanh âm kim thiết va chạm, một cỗ khí thế dời non lấp biển phóng lên tận trời!

Bầu trời mây đen quay cuồng, phong vân gào thét!

Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!

Bốn gã Địa Nguyên Cảnh bay lên, trong tay bọn họ có các khối cổ thạch màu đen.

Đây là bảo vật của vị quốc quân khai quốc lưu lại, bốn gã Địa Nguyên Cảnh khống chế chúng thì có thể bộc phát ra lực lượng vô cùng khủng bố!

“700 năm trước, địch quốc đe dọa, tình cảnh nguy cấp, quốc gia ta đã dùng bốn khối cổ thạch do quân vương khai quốc lưu lại để khiến địch quân bị tổn thất nặng nề, tuyệt cảnh phùng sinh!”

“Hôm nay, ngươi cũng sẽ chết vì bốn khối cổ thạch này!”

Một lão nhân gầy gò tóc trắng xoá nói!

Ầm!!

Bốn vị Địa Nguyên Cảnh thúc giục cổ thạch, một cỗ điện quang màu tím bắn về phía La Thiên.

Bốn đạo điện quang tạo thành một màn hào quang hình tròn bao quanh La Thiên, sau đó không ngừng thu nhỏ lại!

“Khi màn lôi quang thu nhỏ đến tận cùng, tất cả sẽ hóa thành tro bụi.”

Lão nhân khô gầy cười nói.

Lách tách!

Màn lôi quang quanh thân La Thiên chậm rãi thu nhỏ, lực lượng lôi đình bao vây bốn phương tám hướng!

La Thiên vẫn bình tĩnh, thản nhiên mở miệng hỏi: “Các ngươi biết thân phận ta mà vẫn dám giết ta ư? Không sợ Vân Tiêu Tông trả thù sao?”

“Vân Tiêu Tông?”

Quốc quân Khâu Việt Quốc nhăn mày, đám cao tầng còn lại sắc mặt trầm xuống.

Bọn họ rất sợ hãi Vân Tiêu Tông, nhưng hiện giờ Vân Tiêu Tông còn chẳng lo nổi thân mình, làm gì có chuyện tốn công chỉ vì một đệ tử, phân tán nhân thủ từ ngàn dặm xa xôi tới đối phó với bọn họ!

Hơn nữa quốc quân Khâu Việt Quốc cũng biết mình đang đứng ở bên nào!

“Giết hắn!”

Quốc quân lạnh lùng quát!

Lách tách!

Lôi điện thu nhỏ lại với tốc độ nhanh hơn!

“Ngươi đừng uổng công phản kháng, dù là Địa Nguyên Cảnh trung giai thì cũng sẽ bị lôi quang vây khốn một thời gian.”

Lão nhân khô gầy cười lạnh.

“Vậy ư?”

La Thiên giơ tay, ngón giữa nhẹ nhàng chọc lên...

Phụt!

Lôi quang tráo dễ dàng bị đâm thủng như một trang giấy mỏng manh!

Nụ cười trên mặt lão nhân cứng đờ, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi!

Bình Luận (0)
Comment