Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)

Chương 851 - Chương 851: Dứt Khoát

Chương 851: Dứt Khoát Chương 851: Dứt Khoát

Chương 851: Dứt Khoát

“Còn hai chiêu nữa.”

Tên trung niên Thanh Giáp tộc thấp giọng nói.

“Không, không cần nữa.” La Thiên bình tĩnh đáp, không hề nhìn gã.

Tên trung niên Thanh Giáp tộc bỗng nhiên nhận ra điều gì đó, gã duỗi tay sờ, không biết cổ mình đã có một lỗ thủng từ lúc nào, máu không ngừng trào ra!

“Không, sao có thể...”

Tên trung niên Thanh Giáp tộc ngã xuống, chết không nhắm mắt!

Chiêu kiếm vừa rồi La Thiên vận dụng Hư Âm Kiếm Ý có thể quấy nhiễu linh thức cảm quan của địch nhân, bởi vậy tên trung niên kia không hề nhận ra mình đã trúng vết thương trí mạng.

Thi thể của gã ngã xuống trước mắt đám đại nhân vật của Xích Long Vương Triều, khiến bọn họ sợ hãi choáng váng!

Không thể nào!

Cường giả Thanh Giáp tộc mà lại bị La Thiên hạ gục chỉ bằng 1 chiêu ư?!

Một kẻ Địa Nguyên Cảnh cửu trọng mà giết chết cường giả nửa bước Thiên Trì cảnh sao?!

Trịnh Kình Thiên ngây người!

Tại sao lại như vậy?

La Thiên không phải người, hắn là ma quỷ!

Trịnh Kình Thiên vừa ngẩng đầu liền phát hiện ánh mắt La Thiên đang nhìn chăm chú vào mình.

Bùm! Bang! Đông!

Lão lập tức quỳ gối, bắt đầu vả miệng đồng thời dập đầu.

“Giờ đến phiên hai người các ngươi.”

La Thiên nói với hai gã Thanh Giáp tộc còn lại.

2 kẻ này đều là Địa Nguyên Cảnh cửu trọng, hiện tại trên khuôn mặt bọn họ tràn đầy vẻ kinh hoảng sợ hãi!

Vèo! Vèo!

Bọn họ hóa thành lục quang, bộc phát ra tốc độ nhanh nhất đời mình muốn chạy thoát khỏi đây.

Viu! Viu!

La Thiên chém ra hai nhát kiếm, 2 đạo kiếm quang lạnh thấu xương lao đi!

Hai gã Thanh Giáp tộc bị chặt đứt ngang người, rơi xuống mặt đất!

Ba gã Thanh Giáp tộc tới vội vàng, đi cũng vội vàng!

Đám đại nhân vật Xích Long Vương Triều ngơ ngẩn nhìn thi thể ba gã Thanh Giáp tộc.

Bùm!

Có người quỳ xuống, bắt đầu vả miệng dập đầu.

Ngay sau đó có thêm mấy kẻ khác cũng làm theo, bọn họ muốn La Thiên tha cho mình.

“Trước đó ta vốn định tha mạng cho các ngươi, nhưng hiện tại tất cả đều chết đi.”

La Thiên mặc kệ bọn họ, hắn không thể chịu đựng được có kẻ phản bội Nhân tộc!

Nhân tộc vẫn chưa đi đến đường cùng, vẫn còn khả năng chống cự và hy vọng, thế mà bọn họ đã đầu hàng Thanh Giáp tộc!

Những người này đáng chết!

Viu!

La Thiên lạnh lùng vung kiếm, mỗi chiêu đều lấy đi ít nhất một tính mạng!

Từng khối thi thể ngã xuống đất, Trịnh Kình Thiên cũng bị La Thiên chém giết.

Cuối cùng hắn chỉ để lại vài người trước đó không quỳ lạy Thanh Giáp tộc.

Xích Long Quân Vương cũng may mắn sống sót, ban nãy gã muốn giữ uy nghiêm quân vương nên chần chờ không quỳ xuống, không ngờ chuyện này lại cứu gã một mạng.

“Mang theo hoàng thất và quan lại đến Thương Vân Quốc nhận lỗi đi.”

La Thiên ra lệnh.

Xích Long Quân Vương sửng sốt, việc này thì liên quan gì đến Thương Vân Quốc? Nhưng gã không dám hỏi nhiều.

“Vâng!”

“Đa tạ La đại nhân không giết!”

Những kẻ còn sống cảm động rơi nước mắt, không dám trì hoãn, lập tức hành động.

.

La Thiên không nói rằng Xích Long Vương Triều phải giao ra lãnh thổ.

Xích Long Vương Triều quá khổng lồ, nếu nó rơi vào trong tay Lý Vân Tú thì nàng không lo liệu được hết mọi việc, tình hình sẽ chỉ trở nên hỗn loạn hơn mà thôi.

Áp lực khi trở thành quân vương của một vương triều vô cùng nặng nề.

Nhưng La Thiên bắt Xích Long Quân Vương ký kết khế ước cùng Thương Vân Quốc, nội dung là không được nguy hại Thương Vân, phải toàn lực hiệp trợ quốc quân Thương Vân Quốc, thỏa mãn tất cả yêu cầu.

Xích Long Quân Vương chỉ có thể đáp ứng những yêu cầu này, Trịnh Kình Thiên và cao thủ Thanh Giáp tộc đều đã chết dưới kiếm của La Thiên, e rằng toàn bộ Xích Long Vương Triều cũng không phải là đối thủ của hắn, phản kháng cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Trước khi rời đi, La Thiên nhìn thoáng qua Phi Long Thánh Phủ, chém ra một kiếm.

Ầm!!

Cửa phủ và tấm biển bị chém thành hai nửa.

“Từ nay về sau không còn Phi Long Thánh Phủ nữa!”

La Thiên quát.

“Mau hủy đi!”

“Hủy tất cả đi!”

Một câu của hắn khiến đám cao tầng Phi Long Thánh Phủ bắt đầu tự hủy môn hộ.

Đệ nhất Thánh Phủ của Xích Long Vương Triều hoàn toàn biến mất trong một đêm.

Hơn một tháng sau, Xích Long Quân Vương và đám hoàng thất cao tầng đi đến biên cảnh Thương Vân Quốc.

Dù tướng quân đóng giữ biên cảnh đã gặp nhiều chuyện kỳ lạ thì lần này cũng vẫn bị dọa sợ đến toàn thân run rẩy!

Đám người kia là hoàng thất Xích Long Vương Triều đấy!

“Bọn họ cũng tới nhận lỗi ư?”

Vị tướng quân này run sợ trong lòng nhưng vẫn miễn cưỡng hộ tống hoàng thất cao tầng Xích Long Vương Triều đến Thương Vân Quốc.

Lý Vân Tú vốn đang phiền lòng, lo lắng cho La Thiên, sợ hắn thua trong tay Trịnh Kình Thiên.

Kết quả quân vương Xích Long Vương Triều đã tự mình tới nhận lỗi, cầu nàng ký kết khế ước, Lý Vân Tú hoàn toàn ngây ngốc!

Cuối cùng nàng đã hiểu những lời mà hai gã bảo tiêu của La Thiên đã nói ngày ấy.

Lý Vân Tú không thể đoán được giờ phút này La Thiên đã đạt tới trình tự gì nữa.

...

Sau khi hoàng thất Xích Long Vương Triều đến Thương Vân Quốc, La Thiên liền rời đi.

Hắn muốn về Vân Tiêu Tông.

Chỉ có nơi đó mới biết tình huống cụ thể của Đông Thần đại lục hiện giờ.

Không đến nửa tháng sau, La Thiên đã đến Vân Tiêu Tông.

Giờ phút này trên dưới Vân Tiêu Tông đề phòng nghiêm ngặt, ra vào đều phải kiểm tra nghiêm khắc, dù là trưởng lão thì cũng không ngoại lệ.

“Đứng lại!”

Dưới Vân Tiêu Sơn, thủ vệ ngăn cản La Thiên.

“La sư huynh?”

“La sư huynh trở lại rồi ư?”

Có người nhận ra La Thiên, ngạc nhiên kinh hô!

La Thiên từng là thiên kiêu chi vương, uy danh chấn động đại lục, là tấm gương trong lòng rất nhiều người trẻ tuổi.

Trong đám người, một nữ tử phong hoa tiếu lệ đi ra.

“Ninh Hân sư tỷ?”

La Thiên nhận ra nàng.

Năm đó khi hắn mới đến hạ tông Vân Tiêu Tông, chính vị Ninh Hân sư tỷ này đã nhường nơi cư trú tốt nhất cho La Thiên.

Không lâu sau, La Thiên tiến vào thượng tông, ngày thường giao lưu rất nhiều với Ninh Hân, quan hệ giữa hai người rất tốt.

“Chắc chúng ta không cần bị kiểm tra đâu nhỉ?”

Lão giả mặt đỏ nói.

“Không, dù là La sư huynh thì vẫn phải kiểm tra theo quy định.” Ninh Hân lắc đầu.

Sau đó ba người tiếp nhận kiểm tra đơn giản.

Lão giả mặt đỏ và phụ nhân trung niên có chút bất mãn, bọn họ là võ giả Thiên cấp mà tới đây lại bị kiểm tra.

- - -

Truyện cùng dịch giả, mong được các huynh đệ, tỷ muội ủng hộ: Vô Thượng Sát Thần (Dịch) - Tác giả: Tà Tâm Vị Mẫn <3

Bình Luận (0)
Comment