Chương 855: Uy Hiếp
Trong nháy mắt, thân phận La Thiên và cung chủ Bích Thủy Cung thay đổi.
Tất cả mọi người vẫn chưa phản ứng lại.
Vừa rồi cung chủ Bích Thủy Cung còn thỏa thuê đắc ý, kiêu căng ngạo mạn hiện tại đã trở thành tù nhân.
Cung chủ Bích Thủy Cung kinh hãi, thân hình cứng đờ.
Kế hoạch vô cùng thuận lợi, bà ta không ngờ rằng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn thế này.
Bà ta thừa nhận chính mình đã coi thường La Thiên nên vừa rồi không ra tay toàn lực, dù thế, với tu vi nửa bước Thiên Trì cảnh của bà ta thì sẽ bắt được La Thiên dễ như trở bàn tay!
Trên thực tế, La Thiên tránh thoát khỏi giam cầm của cung chủ Bích Thủy Cung mới dễ như trở bàn tay.
Thiên Lô Bảo Thể của hắn đã tu luyện đến tầng thứ sáu đại thành, cách viên mãn rất gần. Công kích của tu giả nửa bước Thiên Trì cảnh bình thường e rằng không thể phá nổi phòng ngự của hắn.
Vì thế nên hắn đã thoát khỏi giam cầm rất nhẹ nhàng.
“Làm hay lắm!”
Tông chủ Vân Tiêu Tông kích động hô!
Ông đang rất tức giận, vô cùng oán hận Bích Thủy Cung.
Giờ phút này, tính mạng của cung chủ Bích Thủy Cung nằm trong tay La Thiên khiến ông cảm thấy rất thống khoái!
“La Thiên, mau thả cung chủ ra!”
“Nếu ngươi động đến một sợi lông của cung chủ, chúng ta sẽ khiến ngươi chết không toàn thây.”
Đám cao tầng Bích Thủy Cung quát.
La Thiên không đáp lời, ngón tay khẽ nhúc nhích, một sợi tóc của cung chủ Bích Thủy Cung bị cắt đứt.
“Tới đây đi, khiến ta chết không toàn thây đi.” La Thiên lộ ra ý cười khinh miệt.
Câu nói kia khiến đám cao tầng Bích Thủy Cung trợn mắt há hốc mồm, vô cùng tức giận.
Đúng lúc này, ngón tay La Thiên vung lên, gió xoáy nổi lên xẹt qua đỉnh đầu cung chủ Bích Thủy Cung.
Trong phút chốc, một mảng tóc đen rơi xuống, cung chủ Bích Thủy Cung trở thành một kẻ trọc đầu.
Tên cao tầng Bích Thủy Cung vừa lên tiếng nghẹn họng nhìn trân trối, thậm chí hối hận vì đã nói ra lời ấy!
Đám cao tầng Vân Tiêu Tông thấy cảnh này thì chỉ thấy buồn cười.
Đường đường là cung chủ Bích Thủy Cung Bắc Vực mà lại bị cạo trọc đầu.
“La Thiên...”
Cung chủ Bích Thủy Cung toàn thân đều đang run rẩy, cố gắng kiềm nén lửa giận: “Sao phải làm như thế, Vân Tiêu Tông chắc chắn sẽ diệt vong, đối kháng với Thanh Giáp tộc chẳng khác gì tự tìm đường chết, đầu nhập vào Thanh Giáp tộc mới có thể sống sót!”
“Tồn tại mới quan trọng nhất, không phải sao? Dù ngươi muốn báo thù cho Vân Tiêu Tông thì cũng phải còn sống đã.”
Cung chủ Bích Thủy Cung khuyên bảo La Thiên.
“Nhưng ta đã giết ngũ nhi tử của tộc trưởng Thanh Giáp tộc.”
“...”
Cung chủ Bích Thủy Cung tắt tiếng.
Cuộc đàm phán vừa mới bắt đầu mà đã không tiến hành tiếp được nữa.
Mẹ nó, La Thiên đã hoàn toàn đắc tội với Thanh Giáp tộc rồi, bà ta khuyên bảo kiểu gì được nữa?
Nhưng mạng của bà ta nằm trong tay La Thiên!
Cung chủ Bích Thủy Cung cảm thấy nôn nóng bất an.
Cách đó không xa, Chu Ngọc Tuyền thấy cảnh này thì sắc mặt trở nên âm trầm.
Kế hoạch đã diễn ra rất thuận lợi mà lại bị La Thiên phá hủy.
Nếu La Thiên dùng tính mạng cung chủ Bích Thủy Cung để uy hiếp cao tầng Bích Thủy Cung, như vậy cao tầng Vân Tiêu Tông sẽ giải quyết được địch nhân trước mắt trong khoảng thời gian ngắn, sau đó ngăn cản đại quân Thanh Giáp tộc bên ngoài.
Đúng lúc này...
“Đúng là hậu sinh khả uý!”
Một tiếng thở dài già nua vang lên, đám người chấn động, chân nguyên trong cơ thể ngưng đọng!
Chỉ thấy một trưởng lão Bích Thủy Cung bề ngoài bỗng nhiên thay đổi, hóa thành lão thái bà gương mặt tràn đầy nếp nhăn, thân hình còng xuống!
“Thái thượng trưởng lão?”
Cao tầng Bích Thủy Cung đều giật mình, bọn họ không hề biết rằng thái thượng trưởng lão đã ngấm ngầm đến đây.
Hành động này là để đề phòng tin tức bại lộ dẫn tới kế hoạch thất bại.
Đây là kế hoạch đề phòng của thái thượng trưởng lão.
“Thái thượng trưởng lão, cứu ta.”
Cung chủ Bích Thủy Cung vui mừng kích động hô.
“La Thiên, thả nàng ra.”
Thái thượng trưởng lão Bích Thủy Cung lạnh nhạt lên tiếng, bộ dáng uy nghiêm không cho phép trái lời!
“Ngươi thì là thứ gì chứ?”
La Thiên cười lạnh.
“Làm càn!”
Thái thượng trưởng lão Bích Thủy Cung tỏa ra lực áp bách kinh người.
Bà ta vung tay, trong hư không xuất hiện dao động thủy quang u ám lan tràn đến chỗ La Thiên!
Đám võ giả Địa cấp gần đó cảm thấy dường như hơi nước trong cơ thể đã bị rút cạn, bọn họ hoảng sợ lui về phía sau.
“Bích Thủy Cung quá coi thường Vân Tiêu Tông rồi đấy.”
Bỗng nhiên một thanh âm tang thương truyền đến.
Một lão giả mặc áo bào trắng, đầu bạc già nua phiêu nhiên đi tới.
Ông ta là thái thượng trưởng lão Vân Tiêu Tông.
Mây mù bàng bạc khuếch tán, tầm mắt trở nên mơ hồ, bốn phía trắng xoá một mảnh.
“Hừ, Trình Thương Hùng, ngươi đang bị trọng thương mà còn dám làm càn trước mặt ta ư?”
Thái thượng trưởng lão Bích Thủy Cung hừ lạnh một tiếng, sau đó ra tay tấn công.
Thái thượng trưởng Trình Thương Hùng cũng lập tức ra tay.
Vù vù!!
Phụt!
Trong hư không, thủy quang âm u và mây mù xen kẽ, tiếng nổ mạnh liên tiếp vang lên trùng kích tứ phương!
Hai người giao phong, thanh thế mênh mông cuồn cuộn.
“Mau lui lại!”
Đám Địa Nguyên Cảnh bị lan đến lập tức cảm thấy khí huyết quay cuồng, nhanh chóng lui lại.
Hai võ giả Thiên cấp giao phong chỉ trong năm tức, sau đó thủy quang đãng nuốt hết mây mù.
Bịch bịch!
Thái thượng trưởng lão Vân Tiêu Tông lui về phía sau ba bước, sắc mặt tái nhợt.
“Trình Thương Hùng, ngươi đừng cứng đầu nữa!”
Thái thượng trưởng lão Bích Thủy Cung thừa thắng truy kích, trong tay bà ta xuất hiện một cổ kính đồng thau chiếu về phía Trình Thương Hùng, một tầng lưu quang ám vàng bắn ra, ông ta không kịp né tránh.
Ầm!
Chân nguyên tráo của Trình Thương Hùng bị đánh nát, ông ta liên tiếp lui lại mấy chục mét, khóe miệng trào máu tươi.
Trình Thương Hùng lộ ra sắc mặt thảm đạm, ánh mắt tràn đầy vẻ không cam lòng.
“Thái thượng trưởng lão!”
Đám cao tầng Vân Tiêu Tông hô lên.
Trước đó Trình Thương Hùng đã bị thương nặng khi giao thủ với Thiên Trì cảnh Thanh Giáp tộc, hiện giờ thương thế của ông ta còn chưa khỏi hẳn.
Nếu giao thủ chính diện, ông ta không phải đối thủ của thái thượng trưởng lão Bích Thủy Cung.