Chương 882: Toàn Diệt
Đám đạo phỉ trên Hư Không Thuyền màu đen lộ vẻ hoảng sợ!
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Đồng bạn của bọn họ đi chém đầu La Thiên, kết quả đao rời tay giết hết đạo phỉ trên thuyền!
Chuyện này quá hoang đường!
“Hả?”
Đại hán da hổ đang ngồi trên ghế đứng lên, sắc mặt dữ tợn!
“Các hạ thâm tàng bất lộ, nhưng ngươi giết nhiều thủ hạ của ta như vậy, không phải là nên đưa ra một lời giải thích hay sao?”
Đại hán da hổ trầm giọng.
Gã chỉ không chú ý một chút thôi mà nhiều thủ hạ đã chết như vậy!
Không ngờ gã lại nhìn nhầm, tên nhân loại này có chút bản lĩnh!
“Ngươi có nhầm không? Bọn họ muốn cướp của ta, ngươi làm lão đại của bọn họ thì phải có trách nhiệm, ngươi nên giải thích mới đúng!”
La Thiên ung dung phản bác.
Nữ tử dịu dàng đang nhắm mắt ngạc nhiên khi nghe thấy giọng La Thiên.
Nàng mở mắt, sau đó liền kinh ngạc trợn tròn mắt!
“A!”
Nàng sợ hãi kêu lên một tiếng.
Nàng vốn cho rằng La Thiên sẽ bị chém chết, kết quả vừa mở mắt ra, toàn bộ đạo phỉ trên thuyền La Thiên đã bị chém đầu!
Cảnh tượng này quá huyết tinh, cũng quá chấn động!
Trong thời gian nàng nhắm mắt, chuyện gì đã xảy ra?
.
Đôi nam nữ bị đoàn đạo phỉ Hắc Sát bắt thấy được hy vọng!
Tuy rằng bọn họ không thấy rõ vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, nhưng 7 - 8 tên đạo phỉ bỗng nhiên bị giết, La Thiên chắc chắn không phải người đơn giản!
“Tiền bối, cứu chúng ta! Tại hạ nguyện làm trâu làm ngựa báo đáp ân tình!”
Nam tử mặt chữ điền cầu xin La Thiên, dù không nhất định có thể thành công nhưng y vẫn muốn thử.
La Thiên vốn không có hảo cảm với đạo phỉ, hắn cũng đã nhìn thấy tình huống vừa rồi.
“Thả bọn họ ra, ngươi có thể rời đi.”
La Thiên lười so đo quá nhiều, thuận tay cứu hai người đồng tộc là được.
Nhưng đại hán da hổ nghe vậy thì ngửa đầu cười lớn: “Ha ha ha!”
“Bắt hắn ngậm miệng lại!”
Đại hán da hổ quát.
Một tên thủ hạ lập tức tát nam tử mặt chữ điền mấy phát, hàm răng rụng mất mấy chiếc.
“Tiểu tử thúi, ngươi nghĩ mình là ai?”
Đại hán da hổ nhìn La Thiên chăm chú, ánh mắt âm hàn, sát ý nồng đậm!
“Giết thủ hạ của ta, còn định cướp tiền thưởng của lão tử, ngươi nghĩ mình hay lắm chắc!”
Đại hán da hổ vô cùng tức giận!
Đám thủ hạ của gã chỉ là Địa Nguyên Cảnh tứ ngũ trọng, La Thiên giết hết bọn họ chẳng khiến gã e ngại, gã chỉ khó chịu với thái độ của La Thiên, cảm thấy hắn không thèm để mình vào mắt.
“Kẻ không coi ai ra gì là các ngươi mới đúng chứ!”
La Thiên cảm thấy buồn cười.
Từ đầu đến cuối đám đạo phỉ này chưa từng để La Thiên vào mắt, lên thuyền của hắn đi lung tung như đang đi dạo ở hậu hoa viên nhà mình, còn bảo La Thiên cút đi, kẻ ra tay trước cũng là đám đạo phỉ.
Vừa nhìn đã biết ai mới là kẻ không coi ai ra gì.
“Ở trong mắt ta, ngươi vốn dĩ không phải người, chỉ là một con chó hay một con kiến. Cho nên bổn đại gia cần gì phải coi trọng ngươi, không phải sao?”
Đại hán da hổ nói với giọng khinh thường.
Gã làm đạo phỉ hơn 30 năm, có sóng gió gì mà chưa từng thấy.
La Thiên còn trẻ như vậy, thực lực có thể mạnh đến mức nào?
Dù là đệ tử của 3 thế lực bá chủ thì cũng không phải đối thủ của gã ở độ tuổi này.
“Lão đại, hình như ta đã thấy tiểu tử này ở đâu đó rồi.”
Một đạo phỉ nhíu mày suy tư.
Đại hán da hổ không để ý đến, gã quyết định sẽ giết La Thiên.
“Hôm nay, Hắc Sát ta sẽ giết ngươi tại đây!”
Đại hán da hổ quát, xung quanh nổi lên một trận lốc đen nhánh, gã như biến thành ác ma đằng đằng sát khí!
“Toái Ma Chùy!”
Trong tay đại hán da hổ xuất hiện một thanh cự chùy màu đen, gã bay vọt lên, lao đến chỗ La Thiên!
Chùy nện xuống, gió bão thổi quét hư không, cự ảnh đen nhánh khổng lồ giáng xuống đầu La Thiên!
“Tiền bối, cẩn thận! Hắc Sát lão đại có tu vi Địa Nguyên Cảnh bát trọng đỉnh...”
Nam tử mặt chữ điền vội vàng hô to.
Nam tử da hổ bật cười dữ tợn.
Giờ La Thiên muốn hối hận thì cũng muộn rồi!
Nhưng lúc này nam tử da hổ nghe thấy thủ hạ hô to: “Lão đại, hắn là người bị Hải Ma Cung treo giải thưởng 100 vạn!”
100 vạn?
Nam tử da hổ ngây người!
Đôi nam nữ vừa bị bắt chỉ có giá 10 vạn Linh Nguyên Tệ, vậy mà La Thiên có giá tận 100 vạn!
Gã đã làm đạo phỉ mấy chục năm, lập tức hiểu ra con số tiền thưởng này có ý nghĩa thế nào, nhưng giờ muốn dừng tay thì đã không còn kịp nữa.
Ầm!
La Thiên vung tay, gió lớn nổi lên, cự chùy bị cự lực hất về phía sau.
Đại hán da hổ trơ mắt nhìn cây chùy của chính mình đánh về phía mặt mình, không thể tránh được!
Ầm, đầu đại hán da hổ bị đập vỡ, thi thể không đầu và cây chùy bay xa vài trăm thước, không còn bóng dáng.
Thuyền đạo phỉ cũng lay động vì cái phất tay này của La Thiên, nó lui về phía sau hơn mười mét.
Nam tử mặt chữ điền và nữ tử dịu dàng trợn mắt há hốc mồm!
Một cái tát đánh chết Hắc Sát lão đại ư?! Rốt cuộc hắn mạnh đến mức nào?
Bốn phía trở nên an tĩnh.
Bùm!
Bùm!
Vài tên đạo phỉ còn sống trực tiếp quỳ gối trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch xin tha!
“Tha… tha mạng!”
“Là chúng ta có mắt không thấy Thái Sơn, chống đối đệ tử chân truyền Thái Nguyên Tông, xin đại nhân khoan dung độ lượng nhân từ tha thứ cho chúng ta.”
Đám đạo phỉ liên tục dập đầu.
Khi số tiền thưởng của La Thiên được nói ra, thân phận của hắn cũng bại lộ.
Trong toàn bộ Phá Toái Tinh Vực này, kẻ bị truy nã tới giải thưởng 100 vạn có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Bọn họ có thể trêu chọc tồn tại khủng bố bực này ư? Hơn nữa La Thiên còn là đệ tử chân truyền Thái Nguyên Tông!
Nếu hắn xảy ra chuyện, Thái Nguyên Tông sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
Buồn cười là bọn họ theo dõi một tháng, còn tấn công Hư Không Thuyền của La Thiên một tháng.
Bọn họ khiêu khích tử thần hai tháng mà đến giờ mới biết chân tướng.
“Ta không phải loại người khoan dung độ lượng hay nhân từ!”
La Thiên lãnh đạm nói.
Ong!
Trên Hư Không Thuyền, thanh đao dính vết máu run rẩy bay lên!
Tu vi của La Thiên đã đột phá Thiên Trì cảnh, tinh thần tăng lên, có thể nhẹ nhàng thi triển thuật lấy niệm ngự kiếm.
Viu!
Dường như thanh đao có mắt, nó bay một vòng quanh thuyền đạo phỉ, tiêu diệt nốt vài tên đạo phỉ còn lại!
Đoàn đạo phỉ Hắc Sát nổi tiếng một phương cứ như vậy toàn diệt.
- - -
Truyện cùng dịch giả, mong được các huynh đệ, tỷ muội ủng hộ: Vô Thượng Sát Thần (Dịch) - Tác giả: Tà Tâm Vị Mẫn <3